Đại Quan Nhân

Chương 185. Hô hấp nhân tạo (2)

Chương 185. Hô hấp nhân tạo (2)
Linh Tiêu tiểu cô nương/mảt mờ thậtto, nàng cơ bản có thể chắc chắn vương Hiền xác thực là đang .cứu người, bời vì động tác của hẳn nhanh chóng lại có quy Mt, thời gian mấỵ hơi liền lặp lại thêm vài lần nữa, nếu nói là lưu manh đùa giờn, dường như sè không vội vàng gấp rút như vậy.
Nàng mới biết được trên đờtcôh c^iện pháp cứu người lưu manh như vậy. Không khỏi nhỏ giọng lầm bầm nói: "Nếu là ta ta thà ràng chết, cũng không muốn bị người khác chà đạp như vậy ..."
vương Hiền mặc kệ nàng, năm nhuận tháng không nhuận hắn làm xong chuyện tôt, lại bị nói thành là lưu manh đùa giờn, đương nhiên khó chịu.. . Liên toàn tâm toàn ý hô hấp nhân tạo cho nữ tử, hắn lặp đi lặp lại ân ngực nàng ta hơn trăm lần, hôn nàng . .. ô không, là truyền khí hơn trăm lần, rốt cuộc nghe được một tiếng rên khẽ, nừ từ khôi phục hô hấp.
"Mệt chết ta rồi..." vương Hiên nắm trên mặt đất, giống như ổng thổi gió thở dốc nặng
Linh Tiêu nhìn nhìn đôi môi nữ tử kia đều sưng tẩy rồi.. . Chi thấy nàng một thân lụa trắng, đầu đội khăn trắng, chính là trang phục của quả phụ. Lúc này nữ tử toàn thân ướt sũng, quần áo dính sát da thịt, phác hoạ đường cong rung động lòng người, ngay cả hài tử chưa mở mang đầu óc như Linh Tiêu đây, cũng cảm thấy cực kỳ xinh đẹp. Đừng nói vương Hiền loại nam tử mới mười bảy mười tám này . .. Nhìn rồi lại nhìn cảm thấy có chút nhìn quen mắt: "ơ, đây không phải là tiểu quả phụ kia sao?"
Linh Tiêu giật minh, chăng trách gì Tiểu Hiền Tử háo sắc như vậy, hóa ra là tiểu quả phụ hắn ngày đêm nhớ mong.
"Còn nói không phải là lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn."
Chân nhỏ trắng tuyết của Linh Tiêu bay lên, đạp vào mông vương Hiền: "Nếu như đây là đại lão gia, ngươi còn có thể dùng miệng chứ.' “Đương nhiên." vương Hiền có chút chột dạ nói: "Hắt xi..."
Mặc dù là Giang Nam, bờ sông tháng chạp cũng cực lạnh, hắn vội vàng kéo áo khoác bông vải của minh. Lỉnh Tiêu thở phì phì cầm vạt áo của hắn chà sạch chân, mang giày vặo, chi thấy vương Hiền bế ngang nữ tử kia lêi^thânthiết bọc trong áo khoác. Tiểu cô nương cũng nói không nên lời là cảm giác thế nào, chề cải miệng nhò nhắn nói: “Cứ như nhặt được vàng?
"Tại sao ngươi lại dung tục như vậy?"
vừa đi về, vương Hiền vừa trách mắng nói: "Giúp người chính là căn nguyên vui vẻ, cứu người là căn nguyên hạnh phúc, người khác nhảy vào trong sông, chủng ta có thể thấy mà không quan tâm sao? Người ta sắp tắt thở chết đến nơi rồi, chúng ta có thể làm ngơ bỏ mặc được sao?"
"Nam nữ thụ thụ bất thân."
Linh Tiêu làm mặt xấu, thẻ lười nói.
"Chuyện cũng phải tùy theo tình huống.'
Hai người một đường đấu võ mồm với nhau, về tới quân doanh, vương Hiền đà rất quen thuộc với thủ vệ quan binh, thấy hắn ôm nữ nhân trở về, trêu chọc hắn vài câu liền cho hắn đi vào trong.
Trở lại doanh trướng, đám người suất Huy thấy vương Hiền cùng Linh Tiêu ướt sũng như nhau, còn có nữ tử hôn mê bất tình, không kịp hỏi cặn kẽ, vội vàng nấu nước, lại đi hầm canh gừng. Đợi hai người thay quần áo xong, đã là nửa đêm. Linh Tiêu nhịn không được, uống xong canh gừng liền đi về phía sau ngủ.
vương Hiền không muốn uống canh gừng, hắn bảo suất Huy chuẩn bị hũ rượu gạo, cá mặn và đậu hồi hương, cùng ba huynh đệ tìm được đường sống trong chỗ chết, say sưa uống một trận trong doanh trướng.
Ba người này là xế chiều hôm nay mới đến quân doanh. Ngày hôm trước, vương Hiền hói thăm được ba người chưa chết, mà là bị Mễ tri huyện nhốt vào đại lao trong huyện. Hãn mừng rỡ như điên, nhờ Chu nghiệt đài cứu giúp đưa ba người này ra ngoài, đưa tới gặp mặt mình ... vừa rồi ba người đang tấm rửa xả xui, vương Hiền đi bờ sông thấy lửa, mới xảy ra chuyện như vừa rồi.
"Một chén này, ta nhận lỗi vớicácbuynh đệ."
vương Hiền ngửa đầu uống xong một chên đầy rượu mạnh, nheo mắt nhìn qua Ngô vi, Suất Huy cùng Nhị Hắc:
ĐẠI QUAN NHÂN

fác giả: Tam Giới Đợi Sư

"Ta vừa nhăm măt, liên thây ba người các ngươi ngã trong vũng máu, căn bản là không dám chợp mắt..."
Nói xong vành mắt ửng đỏ nói: "Đều trách ta, đem các ngươi mang đến địa phương quỷ quái này, thật sự là quá đáng chết. Ta cùng không dám nghĩ, các ngươi nếu chết rồi, ta làm sao ăn nói với người nhà các ngươi được đây, hức hức ..."
Ba người cũng cúi đầu gạt lệ, mười ngày này bọn họ không có lúc nào không ờ trong trạng thái sợ sệt hoảng loạn, giờ phút này sống sót sau đại nạn, nhưng vân nghĩ mà sợ hãi không thôi.
"Bất kê nói thế nào, đại nạn không chết, tất có hậu phúc."
vẫn là suất Huy cởi mở, nâng bát rượu lên nói: "Cạn chén này đây, vận rủi trôi đi hết.’ "Cạn."
Ba người bưng bát rượu lên, một hơi cạn sạch.
Đợi bát rượu rót đầy, vương Hiền bưng ỉèừ, nói:
"Chén này, chúc mừng huynh đệ chúng ta có thể còn sống đi khôi địa phương quỷ quái này."
Ba người sâu sắc đồng ý, có thể còn đầy đủ lông tóc rời khôi Phổ Giang, chính là hạnh phúc lớn nhất.
"Chén này, chúc huynh đệ chúng ta sắp rời khôi địa phương quỷ quái này." vương Hiền lại nâng chén rượu, lộ ra nụ cười nói: "Trạm tiếp theo, Hàng Châu."
Các huynh đệ lòng cực kỳ vui vẻ, Hàng Châu tốt nha vừa gần nhà, lại vừa là phủ thành tinh thành, thiên đường của nhân gian:
"Lúc nào có thể đi?" vương Hiển nói: r .
"Mấy ngày nữa thôi."

"Chu nghiệt đài cảm thông cho ta không thể nào cứ ở mãi Phổ Giang, bèn điều tạm ta đến Án Sát Tư trước đà."
"Tình cảm thật tốt nha."
Mấy huynh đệ cười nói: "Chu nghiệt đài thật đúng là người tốt."
"Còn nữa, ta cùng Hồ khâm sai mè nheo không dứt, hắn đồng ý..." vương Hiền lại báo ra một tin tốt lành nói:
"Cho ba người các ngươi một chức quan nhât định." "Thật hay giả vậy?" suất Huy kinh ngạc đến ngây người:
......
"Một chức quan nhất định là ý gì đây? Chẳng lẽ chúng ta cũng có thề làm quan?" "Đương nhiên, các ngươi bây giờ là Kinh Chế lại, tất nhiên có tư cách làm quan." vương Hiền cười nỗi.
"Tổ tông của ta ..."
suất Huy kích động ôm cổ Nhị Hắc, hôn rồi lại hôn nói: "Ta yếu Hồ khâm sai chết mất."
Nhị Hắc duỗi tay đẩy cái miệng ướt nhẹp của hắn ra, cũng khó giấu vẻ vui mừng nói: "Ngươi tỏ tình nhầm rồi. nêu yêtrphảiđàđại nhân của chúng ta."
"Đủng nha đúng nha. Đại nhàn nha, từ nay vể sau, ta sổng là người của ngài, chết là quỷ của ngài." vương Hiền cười máng. Nương theo men rượu nhiệt tình, ba người cười đùa không ngớt, chi có Ngo Vi lự nhiên không vui, cười không nổi

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất