Chương 199: Quyền uy (2)
Nghĩ tới nghĩ lui, cũng nghi không ra hắn đùng biện pháp gì đối phó được với chúng ta, vậy thi chi có một khả năng, hán căn bản không làm gì được chúng ta."
Lời nói đúng đắn như vậy nhưng lại không được ai hưởng ứng, Dương viên ngoại lên tiếng nói;
“Tam lão gia chưa từng lình giáo qua sự lợi hại của người kia đâu, nếu như hắn có thể để cho ngươi đoán được hắn sẽ dùng cách gì, vậy người đó không phải là vương Hiền nữa."
Dừng một chút lại sụt sịt cái mũi nói: “Nhưng hắn nhất định là sẽ c$cach." "Ta thấy ngươi là bị hắn hù dọa đến vỡ mật rồi."
Quỷ Chủ Bạc cười nhẹ nói: “Ta cũng không tin hắn có biện pháp gì để đối phó với ta."
Nghe được lời này của hắn, đám viên ngoại đều nhìn sang nhau, ai cũng cảm thây gã này đúng là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ. Tưởng Tri huyện cũng nhịn không được nữa nói: “Lão Quỷ, vương Hiền nhất định sè có biện pháp." “Hắn làm sao có thể nghĩ ra biện pháp gì chứ?"
Quý Chủ Bạc không tin nói: “Hắn đã không còn làm quan ở Phú Dương, nanh vuốt ban đầu của hắn cũng không còn ở nha môn nữa, có thể làm gì được chúng ta?" “Nhung hắn bây giờ là tâm phúc của thượng cấp, nghe nói Trịnh
Phương Bá, Chu nghiệt đài cùng với Hồ khâm sai đều có giao tinh với hắn, hắn khẳng định có chiêu mới." “Đây đều là suy đoán."
Quý Chủ Bạc nói: “Lại nói một gã quan tép riu, làm sao có thể có quan hệ gì với Phiên đài, Nghiệt đài, khâm sai chứ, ta thấy hắn là cáo mượn oai hùm, khoác lác rung trời thì có."
"Đôi lại là người khác thì đủng là không có khả năng, nhưng nếu là
Mọi người thở dài nói.
dz
Tưởng Tri huyện hụt hơi nói:
■■Hẳn là Vương Hiền."
Dừng một lát, thở dài nói: “Ngươi tới quá muộn, chưa tiếp xúc với hắn, cho nên mới khinh thường hắn. Chúng ta những người này đều đã tận mắt thấy hắn làm cách nào đê chinh đốn huyện Phú Dương đến long trời lờ đất, tất cả cũng đều đà lĩnh giáo qua sự lợi hại của hán..." “Không nói những thứ khác, chỉ đơn giàn nói lần đó, lão Dương van xin người cùng tộc với hăn là Diêm vận sử Dương Đồng tri, thả cho lương thuyền của bọn họ đang bị giữ ở Tô Châu ra."
vu viên ngoại nói: “Dương Đồng tri ngươi biết chứ? Bộ hạ cũ của Hán vương, vừa hung ác vừa ngang tàng, ngay cả Trịnh Phương Bá, Chu nghiệt đài hắn đều không đê vào măt. Tô Châu lại không phải là tinh của chứng ta, cho dù là ai thấy cũng đểu biết vương Hiền đi tìm hán chính là tự rước lấy nhục, đúng không?" “ừm.*.
Quý Chủ Bạc không thể không gật đầu.
“Nhưng kểt quả là sao?" vu viên ngoại bây giờ nhấc tới, vẫn còn cảm thấy không thể tin nổi “Kết quả hắn không nhũng đem Lương thực trờ về, còn kểt nghĩa huynh đệ với Dương Đồng tri... Lại nói tiếp lào Dương còn bị bắt kêu vương Hiền một tiếng thúc thúc đó chứ." “Lão Dương, đây chính là ngươi không khôn ngoan, lúc trước bất chấp tât cả mà châp nhận nhận hắn làm thúc thúc thì hôm nay chúng ta không phải sẽ dê dàng hơn rồi sao?"
Mọi người oán giận nhìn Dương viên ngoại nói.
Quý Chủ Bạc nhìn về phía Dương viên ngoại, như muốn hỏi là thật sao? Cũng lo lăng Dương viên ngoại bị giễu cợt có thế thẹn quá hoá giận hay không?
Ai ngờ Dương viên ngoại vẻ mặt khố sở nói:
ĐẠI QUAN NHÂN
giá: Tam giới đại sư “Bản thân tạ cũng muốn đồng ý, nhưng mà giờ người ta cũng không chịu nữa, ta biết phải làm sao đây?"
Quý Chủ Bạc hết chỗ nói rồi, sao lại cứ như chuột gặp phải mèo thế này.
“Lần một lần hải tỉn còn có thể nổi là ngẫu nhiên, nhưng nhiều lần liên tiếp như vậy, thì chúng minh hắn thật sự lợi hại."
Tưởng Tri huyện nói tiếp.
Dương viên ngoại lại sụt sịt cái mũi nói: “Từ lúc hắn cho người báo sắp trở về, ta lại hàng đêm đều gập phải ác mộng, gân mười ngày nay, ta gần như không có chợp mắt nổi."
Mọi người đều đồng cảm với hắn, bọn họ với Vương Hiền sợ hài như thế này nguyên nhân lớn nhất là đến từ cái chết của Hà Thường. Mặc dù Dương viên ngoại giữ kín như bưng chuyện đêm đó, nhưng người sáng suốt vừa nhìn liền biết, Hà Thường là tới tìm vương Hiền báo thù, ket quả thù không có báo được, bản thân mình lại bĩ thuyền của chính mình hồ đồ đâm chết.
Tuy ràng về sau nói là ngoài ý muốn, nhưng bọn quan nhân thân sĩ trong lòng đêu rõ như ban ngày, làm sao có thê khéo như vậy? vương Hiền cũng không phài íà con riêng của vương Mầu nương nương, nhất định là hắn tiên hạ thù vi cường.
Hà Thương lại còn là Cẩm Y vệ đó nha, vậy mà sau khi chết lại không có gây sóng gió gì cứ như vậy qua loa kết án...
Cẩm Y vệ còn chịu kết cục như vậy, quan huyện hương thân như bọn họ ngoài mạnh trong yểu, đối nghịch với vương Hiền thì làm sao mà lạc quan được chứ.
“vậy..."
Quý Chủ Bạc thấy cả đám bọn họ bị hù dọa thành như vậy, rốt cuộc cũng có chút sợ hài nói: “Các ngươi sao lại chọc phải hắn chứ?" "Thì là do nghĩ hắn đi lần này cũng phải mấy năm chưa về."
Tưởng Tri huyện cười khổ nói: "Ai mà biết chưa tới nửa năm hắn đã quay lại chứ?" “vậy làm sao bây giờ?"
Quý Chủ Bạc nói: “Chẳng lẽ người ta chi uy hiếp một câu, chúng ta liền ngoan ngoãn đầu hàng? Này sẽ bị người ta cười đến rụng răng mất."
“Đâu chi là bị cười đến rụng răng." vu viên ngoại vẻ mặt đau khổ nói: “Những thương hội, hiệu buôn do vương Hiền mở kia, một khi đứng vừng, huyện Phú Dương liền trở thành thiên hạ của nhũng thương nhân đó, quan phủ cùng với hương thân như chúng ta, sè bị bọn họ đặt ở dưới
“Được rồi..."
, Jr
Quý Chủ Bạc khè dựa xuống ghế nói: "Các ngươi xem làm sao thì làm, ta cũng không liên quan."
Cuối cùng cũng hiểu hắn không nên hê răng nữa.
Mọi người hai mặt nhìn nhau, bọn họ rất mâu thuẫn, một mặt là đắc tội với vương Hiền thì hậu quả thật đáng sơi, một mặt khác nếu mất đi đặc quyên cùng với địa vị trước kia thì bọn hắn cũng không muốn, cho nện mới phải kéo dài như thế này, chậm chạp không chịu đưa ra quyết
Nhưng hôm nay nhất định phải quyết định xong, bởi vì theo tin tức đáng tin cậy, vương Hiền ngày mai sẽ trở lại.
Thấy không ai lên tiếng, Tưởng Tri huyện đành phải không thể làm gỉ khác hơn là mờ miệng nói trước: “Bổn quan cảm thấy, chúng ta nên nói chuyện với hắn một chút..." “ừm, nên nói chuyện, nên nói chuyện."
Mọi người rối rít gật đầunổỉ: “Nói.
“Nói..."
Tưởng Tri huyện có chu; thẹn thùng nói: “Hắn cỏ thể cho chúng ta một con đường sống hay không?"