Chương 201. Mặt lạnh (1)
Kế để trống thành là đinh phong của trí tuệ. đơn kỵ vào doanh địch là đinh phong của dùng khi, cho dù là tri tuệ hay là dùng khi. bên nào tới đinh, đểu sẽ vó địch khăp thiên hạ.
vương Hiển cùng không có tri tuệ cứa Gia Cát Lượng, cùng chăng có đảm phách như Hoăc Khứ Bệnh, nhưng nhà giàu Phú Dương cùng không phài Tư Mà Ý, càng không phải vua Hung Nô, vương Hiên trải qua lẽ rứa tội tàn khòc ờ Phò Giang, bất luận trí tuệ hay là đảm phách, đểu đã áp đào người trong huyện, tự cỏ thể tùy tâm sở dục, không gì kiêng kỵ.
Xét đến cùng, nhùng người này không phải là đối thủ của hăn...
Đội thuyền dựa sát bến thuyền, còn chưa ổn định, trên bờ đà châm ngòi pháo. Tiếng dây pháo bùm bùm, mảnh vụn đò choét, trong khói thuốc súng màu trảng, còng nhàn bến thuyền chụp lây dây thừng trên thuyên thả xuống, thuần thục bụộc xong hai đầu thuyền. Đợi đẻ bàn đạp xuống, ờ dưới sự bảo vệ của bốn gia đinh ngẩng đầu ườn bụng, hai vợ chông vương Hưng Nghiệp chậm rãi xuông thuyên.
Lúc này tiếng pháo đà ngùng, tiếng chiêng trống lại vang lên. sư từ hai bên bắt đầu ra sức múa may, thậm chí hấp dần cả ậnh măt của khách quý, mài đến khi tiếng trống don dập, mới tự tách ra. ơ trong tiếng tròng càng ngày càng dày. sư tử hai bên đà từ từ đứng lẻn.
Trong chớp mát nó đứng thảng, tiếng trống dừng lại, sau mấy giây, taỵ trống ra sức gõ hai cái vừa nặng vừa giòn, sư từ hai bên đông thời há mồm, đểu phun ra một bức sổ thảng màu đỏ.
Đợi quyển trục mờ ra, chi thấy trên bức bên trái viết 'Quy ninh nài bang', bức bên phải viết 'Dừ hữu vinh yên'.
Mặc dù không quá hiếu là ý gi. vương Hưng Nghiệp và vương đại nương vẫn dùng sức vỗ tay. Thân sì phú thương vội xông lẽn, tranh nhau chúp tết, miệng đầy 'Đại cát đại lợi’, nhưng đôi măt lại bay ra sau lưng hai người - ở đó, vương Hiền người mặc áo khoác, đang ôm cháu gái, không nhanh không chậm đi xuống.
. . ...... Z ... ■
_____________»
“Chúc mừng năm mới nha đại nhân".
Quả nhiên, đợi vương Hiền xuống thuyền, thanh âm các quan thận phú thương đột nhiên để cao mấy lần. Mặc dù bọn họ đêu không muôn khiến cha hắn nhìn ra khác biệt, nhưng có một số cảm xúc là không thê giả bộ được.
“Ha ha, chư vị năm mới vui vẻ".
vương Hiền mim cười khè gật đầu, giờn với cháu gái trong ngực:
"Tân Nhi, mau chúc tết gia gia bá bá".
Dọc theo đường đi, hán đà dạy Tân Nhi chiêu này, tiểu nha đầu cùng nghe lời, ngoan ngoãn ôm nám tay tráng nõn dùng sức lắc lắc.
“Đứa nhỏ này thật ngoan".
Đám thân sì tươi cười rạng rờ nói, các phú thương móc ra bao tiên li xì đà sớm chuân bị, nhét vào trong ngực Tân Nhi. Bọn thản sì không ngờ còn có con nít, bây giờ lại chuẩn bị cùng không còn kịp nừạ, bó tay đứng ờ một bên, nhất thời rất xấu hổ... Bọn thương nhân lại thăng một ván.
Thay Tân Nhi cất tiền mùng tuổi, vương Hiền liếc mát nhìn cha đang khách sáo với mọi người, khè gật đầu với mọi người, vội leo lẻn xe ngựa của Nhị Hắc, cùng không đợi người nhà cùng lẻn, đà nghênh ngang rời đi.
Đám hương thân sao có thế để hán đi như vậy, mấy vị viên ngoại giữ chặt khung cửa, mặt dày nói:
"Đại nhản, chúng ta đà dọn xong tiệc ở Túy Tiên lâu, xin vui lòng
vương Hiền ngồi ờ trong xe, thấy không rõ vè mặt, thanh âm trảm thấp mà làm lòng người kinh sợ:
"Ta hơi mệt chút, ý tốt xin nhận, hỏm nào chúng ta lại nói".
Nói xong nói với phu xe:
"Đánh xe".
•Giá'
Phu xe huy động roi ngựa, Nhị Hắc từ từ chạy ra bến thuyền. . .. . ..
“vương đại nhản vậy là sao?”
Bọn thản sĩ có chút há hổc mồm.
"Chớ trách, mấy ngày nay hắn đều như thể, ăn tét trưng cái mặt thổi", vương Hưng Nghiệp giải thích thay vương Hiền:
"Giống như ai cùng thiếu hắn tám trăm xâu tiền vậy".
Trong lòng bọn thản sĩ lộp bộp một tiếng, vương Hiển thật tức giận, hậu quả rắt nghiêm trọng...
“Chúng ta mờ tiệc đón khách quý từ phương xa tới".
Đọn thản sì đành phải cầu xin:
"Kính xin vương lào gia cùng đại gia vui lòng đến dự".
"Ai nha, ta vừa đáp úng Lý viên ngoại củng Lục viên ngoại".
vương Hưng Nghiệp vẽ mặt xin lỗi nói:
“Các ngươi không phải cùng một chỗ sao?"
“Không phải..."
Bọn thân sì thấy ngay cả cha vương Hiền cùng không mời được, không khỏi uể oải như đưa đám.
"vậy thế này đi, ta vẫn đi bên Lý viên ngoại, bảo vương Quý đến bẽn các ngươi, thể nào?"
vương Hưng Nghiệp ngược lại rất có chủ ý.
“Cái này thì.
. . _________________
Bọn thân sì dở khóc dở cười nói, trong lòng tự nhủ chúng ta mời vương đại ăn cơm cái rám. nhưng nghĩ lại, nếu ngay cả vương đại cùng không mời được, hôm nay sê thua to. Cho dù vì xuông đài, cùng phải vội đáp ứng:
"Ý kiến hay...
vì vậy vương Hưng Nghiệp đi theo người của thương hội tới tửu lâu nhà họ Chu, vương Quý đi theo bọn thân sì tới Túy Tiên lâu. bọn nữ quyến được mang đến nhà vương Quý. đều có người nhà họ Hầu ờ đó hầu hạ.
vương Hiền cùng không ở nhà vương Quý, mà ngủ lại ờ biệt nghiệp của Lục viên ngoại. Đẻ nghênh đón hắn đên, năm trước Lục viên ngoại vứa thu dọn đổi mới hoàn toàn, bỏ tiền chẽ bị gia cụ, còn phái tám nha hoàn vú già hầu hạ.
Trong thư phòng hậu viện, vương Iliếnềà CỞỊ áo khoác cùng giậy, mặc bào vải mòng mới tinh, quàn bở chun cực phăng, vớ trăng hài gàm đen, thoải mái ngồi ờ trên chế. Dưới chân là một chậu than đỏ bạc, đôt than vụn không khói. Trên bố.rvbạị tiêu trong tay. bày tám khay chân cao, đật hoa quả điểm tâm
vương Hiển ăn hai miếng điếm tám, đà hớp nhẹ Bích Loa Xuân thượng hảo, cả người thoải mái tiêu sải.