Chương 202: Miệng rộng (2)
Thật ra cũng không có nội tình kinh người gì, chi là bọn quan thân sửa chính sách tiền nhiệm. Quan như Ngụy tri huyện, làm quan quá thanh liêm, không chi tiêu chuản cao với mình, cùng yêu câu nghiêm với người khác, khiển người phía dưới kho không thể tả.
về sau vương Hiền xuất hiện, loại tinh huống này mới đờ hem một chút, mấy thói xấu thường lệ lại khôi phục, cuộc sống mọi người mới đờ hơn. Nhưng bắt đầu từ sau khi cứu trợ thiên tai, ờ dưới áp lực cực lớn, Ngụy tri huyện lại chứng nào tật nấy, yêu cầu mỗi đồng đều xài trên người nạn dân, lần này ngay cả vương Hiền nói cùng không có tác dụng.
Người huyện khác, không cần biết nạn dân chết sống, bọn quan lại đều kiếm đầy bồn đầy bát, giống như huyện Phú Dương, nạn dân đêu ăn no, ờ tốt, còn bọn quan lại thi nghèo chết, thật đúng là chi có chô nậy mới thế, bọn quan lại không dám oán trách rõ ràng, nhưng đà sớm buôn bực cực kỳ.
Cùng may Ngụy tri huyện nửa đường bị điều đi, bọn quan lại lập tức chứng nào tật nấy, bọn họ muốn kiếm tổn thất về, hơn nữa bởi vì giá lương của Phú Dương giảm xuống, khiến bọn họ có không gian thao túng - bọn quan lại dùng giá ổn định mua lương thực vào, lại dựa theo giá cao ban đầu bán cho nạn dân làm công thay cứu tế.
Một phương diện khác, bọn nhà giàu mất máu nghiêm trọng cũng muốn mau hồi vốn, bọn họ bảo Tường Tri huyện đem đối tượng làm công thay cứu tế, chuyển tới vườn trà, xưởng của bọn họ, trắng trợn bóc lột nhùng sức lao động giá rẻ này. Bọn nạn dân so với trước kia còn khô hơn, hồi báo cũng chi hơn một nửa ban đâu... Mặc dù vân nhiêu lương thực như vậy, nhưng giá lương giảm hơn phân nửa.
Chênh lệch giá bên trong này, đà bị bọn quan thân thu vào trong túi. Bọn họ tự nhận là biện pháp này hêt sức xão diệu, có thê thân không biêt quỷ không hay, nhung làm sao có thể giấu được vương Hiền hiêu tận gốc rễ?
Nào có con mèo không trộm thịt? Đổi thành huyện khác, thật ra việc này cũng không có gì, dù sao không có nạn dàn chết đói mà. Nhưng Phú Dương là điển hình mà triều đình cùng trong tinh tuyên truyên mạnh mè, một khi Công Đại Chân mà cấp trên tích cực mờ rộng trờ thành trò cười, ngươi nói triều đình cùng trong tinh có tức giận hay không?
Lại nghĩ tới mặt đàm qũađhu Nghiệt đài và vương Hiền, tám phần là có nạn dàn cáo trạng vào trong tinh. Dự cảm được lửa giận từ triêu đình và trong tinh, Triệu huyện thừa không khỏi đầu đầy mồ hôi, dù sao hắn biết rõ tình hình hơn nữa cũng có chia của. không thoát khôi liên lụy... Triệu huyện thừa càng nghĩ càng sợ, mật đều trảng bệch.
“Triệu đại ca không cằn lo láng, ta sè không để cho ngươi bị liên lụy, ngược lại, còn có thể khiến ngươi lập đại công".
vương Hiền nhìn ra sự sợ hài của người này, mờ miệng an ủi:
"Làm xong chuyện, nói không chùng ngươi có thể thăng chức..."
'Xem ra là muốn ta vạch trằn bọn họ'.
Triệu Huyện thừa tạm thời an tâm, gian nan cười nói:
“Huyện thừa còn chưa ngồi vừng, ta không trông cậy thăng quan. Có điều huynh đệ có lệnh, ta chắc chắn làm theo".
"Tốt lắm".
vương Hiền gật đầu khen:
“Đợi lúc huynh đệ diệt sạch yên phàn, chính là ngày Triệu đại ca hành diện".
Triệu huyện thừa bùng tinh đại ngộ, hóa ra vương Hiền là ý này -hắn muốn bát tội bọn quan thân giờ trò, kiếm túi tiền riêng, đẽ hạ bệ Tường Tri huyện, mặc kệ như thế_nào. cứ bảo đảm an toàn của minh trước là được, suy nghi thật làu. hãn cuokcung vân đáp ứng.
ĐẠI QUAN NHÂN \\ Tác già Tam giới đại sư
"Mặc khác trong việc này, ai cũng không muốn bị gièm pha".
vương Hiền chậm rãi nói:
“Cụ thể phải xử lý như thế nào, còn phải xem cấp trên, cho nên Triệu đại ca ngàn vạn lần không nên lộ ra".
Không nói không nói, nhưng cái gì cùng nói rồi...
“Đương nhiên".
Triệu huyện thừa liên tục gật đầu nói:
"Ta biết chừng mực".
"Tốt, huynh đệ ta chờ tin tức tốt của ngươi".
vương Hiền động viên hắn nói:
"Khôi sợ nỗi lo về sau, chỗ dựa của chúng ta rất vừng chắc".
Triệu huyện thừa gật đầu như mổ thóc, còn nói một lát, mới cáo từ trờ về nha.
Người đời sau đều cho rằng, trong hậu nha của huyện nha, chi có nhà tri huyện ờ, thật ra không đúng. Tựa như trong tiên nha cùng có Huyện thừa nha cùng chù bộ nha, trong hậu nha cùng có nhà của Huyện thừa cùng chủ bộ. Ba nhà thật ra là hàng xóm, có đôi khi ở nhà Tưởng Tri huyện, bị vợ hắn đánh, Triệu huyện thừa cùng Quý chủ bạc đêu nghe được rất rõ ràng.
Bên Triệu huyện thừa vừa về nhà, người hầu bên Tường Tri hụyện đà tới mời, hắn cùng không bàt ngờ với việc này, cũng không cân thay quằn áo, đi theo người hầu đến trạch tri huyện cách vách.
Từ lúc biết vương Hiền không chịu gập mình, lại lập tức gặp Triệu huyện thừa, Tưởng Tri huyện một mực tâm thân không yên, thây hăn đi vào vội hòi:
“vương Hiền đã nói gì với ngươi?"
Nói xong cùng thấy không ổn, ngượng ngùng nói:
"Bây giờ trong lòng ta nóng như lửa đốt, ngươi củng đừng so đo với ta".
“Chuyện này ta không có cách nào nói..."
Quan hệ của Triệu huyện thừa cùng Tượng Tri huyện, hiển nhiên không bết bát như người ngoài tường, ít nhắt vân có thê chịu hăn sai khiến. Lần này đến thăm vương Hiên chính là Tưởng huyện thừa nhờ vả. Nhưng sau khi Triệu huyện thừà trờ về, thái độ rõ ràng lành đạm không ít:
“Đại lão gia nên tự minh đi một chuyên, cô găng mà câu tinh, có lè còn có đường sống". .ợjs '
.C..V
Triệu huyện thừa với lời của vương Hiền tin tưởng không nghi ngờ, Tường Tri huyện lại tin tường không nghi ngờ với lời của hăn, nghe vậy nét mặt già nua trắng bệch nói: “Ngươi cứ nói rõ đi".
“Hắn không cho ta nói, ngươi nen tự đi gặp hắn đi".
Triệu huyện thừa nghiêm mặt nói: “Phái nhanh một chút, chậm se không còn kịp rồi".
Tưởng Tri huyện bị dọa đến sừng sốt, cuôi cùng cùng không hôi ra được chút gì, sau khi trở về như mất hôn đứng ngôi không yên, khó khăn lắm nhịn đến lúc trời tôi, vội đỏi thường phục, ngôi kiệu, tự minh đi gập sát tinh kia.