Đại Quan Nhân

Chương 206. Thi huyện (2)

Chương 206. Thi huyện (2)
Tất cả đều có cách thức, chi cần chịuÌỄhó đầu tư, qua loa làm ra một bài văn Bat Cổ đúng theo quy cách. cùng không phải là không thê nào Đương nhiên, đây chi là tiêu chuân thấp nhất văn chương muôn.lọt vào trong mất của giám khàa còn phải co chỗ đặc sác cái này' can phải nhiều năm chhn đảm trong con đưòng này, mới có thê nhìn thây được lời nhẹ nghĩa sâu của Thánh Nhân, không dựa vào học câp tôc được.
Có điều theo như quy củ viết văn có nhiều hơn nữa, cũng vân là vân đề chủ quan, vấn đề chu quan đó, ngươi hiểu chứ, chi cần tìm không ra khuyết điểm lớn, còn không phải giám khảo nói ngươi được tức là ngươi được, không được cũng được, nói không được tức không được, được cũng không được đỏ sao?
Hơn nữa thi huyện không dán tên không chép lại...
Thời gian trôi qua nhanh chóng đảo mắt đến mười lăm tháng hai hôm nay vương Hiền đồng hành với suất Huy cùng Nhị Hắc, rời khỏi Hang Châu ửờ về Phú Dương, chuẩn bị khoa cử ngày kế tiêp.
Ổ Phú Dương, hắn vẫn ở ửong biệt thự của Lục viên ngoại . . . ô quên mat, bây giờ là biệt thự của hắn, Lục viên ngoại thấy hăn rât yêu thích nơi nhà nhỏ tinh xảo ưu nhã này, liền ngày cả tám chin người hạ nhân trong biệt viện, đều tặng hết cho vương Hiên, làm chô ở cho hăn về quê.
vương Hiền khách khí một chút, cũng mỉm cười nhận lấy.
Sớm biết chủ nhân muốn trờ về dự thi, trước đó ba ngày, trong nhà đã bat đầu bận rộn, chờ vương Hiền trở về, mọi việc đã chuànbị thỏa đáng. Buổi tối, vương Hiền, Lý Ngụ vàhai người Ỵu tú tài đen đây cùng nhau dùng cơm, hai vị này là người bảo lành ngày mai của hăn, có thể được Vương đại quan nhân coi trọng, hai người cảm thây rât vinh hạnh, cùng hắn ti mỉ nói rõ quá trình và quy củ ngài mai:
“Thi huyện tổng cộng thi năm đợt, bốn đợt đều là văn Bát Cô đê tử thư (Đại Học, Trung Dung, Lụận Ngữ, Mạnh Tử), trong đó có một đợt chăc chắn làm phú hoặc thơ cổ, cái này gọi là thi cổ, còn được gm là cô trường. Đợt đầu chưa có được người trung gian, không được thi đợt thứ hai, ve sau mỗi đợt đều phải loại bớt người, cuối cùng còn lại sáu mươi người, chính là người thi huyện được tuyển chọn trúng.”
“Mặc dù thi năm đợt, nhưng giống như huyện chụng ta hơn sáu trăm người dự thi, Đại lão gia làm gì có tinh lực đó, xem tùng đợt một? Thật ra hắn chi chăm chú xem đầu bài văn tứ thư của đợt đầu.”


“Thậm chí bài đầu cũng sẽ không xem hết, chi xem ba câu trước, nêu ba cau trước không lọt vào mắt, tú tài này xem như đi tong rồi, nêu như lọt vào được, căn bản đã trứng tuyển.”
S is?
“Cho nên trên bấ càu đâu bài đầu của đợt đầu, đại nhân nhât định phải dốc hết toàn lực, phía sau có thể nào, cũng chẳng có gì khác nhau cả.”
Lý tú tài gật đầu phụ họa nói.
“Người đứng đầu từ đợt một đến đợt bốn, tên đều viết bản dự thảo, người dự thào, bài thi đúmg đầu chưa quyết định, nhưng cũng không có y nghía gì. Bởi vì người đmig đầu thi đậu đến đợt cuối, mới là bài đúng đàu chân chính.”
vu tú tài nói tiếp:
“Chỉ có bài đúng đầu mới có ý nghĩa, bởi vì theo như lệ, đầu bảng thi huyện, thi phủ, chi cần không xảy ra sơ sót lớn, chắc chán đô tú tài, bằng không thể diện của tri phủ tri huyện đều sẽ rất khó coi.”
“Ngoài đầu bảng, thứ tự còn lại ý nghĩa không lớn.”
Lý tú tài lại nói:
“Cho dù bốn đợt trước ngươi đều thi đứng đầu, chi một đợt cuối cùng không đạt được đầu bảng, lúc thi viện cũng có thê không vào được tú tài.”
Dừng lại chốc lát rồi nói:
“Mặc cho ngươi thi hỏng bao nhiêu, cho dù thi huyện không đạt được, cũng có mẻ tham gia thi phủ, thi phủ không đạt được cũng có thê thi viện, nểu văn chương thi viện lọt vào ttong măt tông sư, vân có thê đỗ tú tài.”
vương Hiền cười nói:


“Thi huyện thi phủ chi vì đạt được hai cái đầu bảng, không khỏi quá mức rườm rà rắc rôi.”
“Ha ha, cũng không thể nói như vậy.”
Lý tú tài cười nói:
“Ta nói thi huyện không đạt được, cũng có thể thi phủ, là đối với nhừng người như chúng ta mà nói. việc này không phâi phủ học giáo quan có thể làm chủ, được tri phủ đặc biệt phê chuẩn mới được, thi viện cũng phải được tông sư đặc biệt phê chuẩn, nếu đồng sinh tầm thường, tông sư cằn gì phải khiến tri phủ khó coi, tri phủ cần gì phải không nê mặt mũi tri huyện chứ?”
“Ha ha, cũng phải.”
vương Hiền khẽ gật đầu, trong lòng tự nhủ xem ra đặc quyền triều đình cho, chi có rất ít người có thể hưởng thụ được, đại đa số người vân phải hoàn thành từng bước, một cấp thi lên một cấp.
“Nên ta nói, không bàng đại nhân bảo Tưởng tri huyện cho ngươi một cái đầu bảng, sau đó bất chấp tất cả, tú tài này ổn thỏa cả thôi.”
vu tủ tài đưa ra chù ý thối nói.
“Ý hay lắm.”
Lý tủ tài khen:
“VỚĨ địa vị đại nhân ở huyện Phú Dương, cho dù lấy cái đầu bảng, mọi người cũng tâm phục khẩu phục.”
“Ha ha...”
vương Hiền mỉm cười nhìn nhìn hai người, không biết bọn họ là đọc sách đến đần độn, hay là không yên lòng, không ngờ nảy sinh loại chủ ý thối nát này. Quan nhân như hắn tham gia thi huyện, đà đủ chói măt, nêu như lại lấy đau bắng, chắc chấn ồn ào náo nhiệt. Lỡ như có những người đọc sách không đậu được kia, nhất thời cực đoan kiện lên câp trên, cho dù đè ép được chuyện nàý xuống, thanh danh của mình cũng đi đời luôn, sau này làm sao cứ'thể lăn lộn được nữa? Cho nên tuyệt đối không thể làm.
Thấy hắn mim cười không lên tiếng, hai người vội nói:
“Chúng ta cũng là đưa ra ý kiến vớ vẩn, nếu như đại nhân cảm thấy không ổn, xem như chuyện đùa nghe chơi thôi cũng được.”
Hai người e sợ quan hệ khó khăn lắm mới khắc phục được, lại đê tự mình phá hỏng mất.
“Làm gỉ có làm gì có.”
vương Hiền lắc đầu cười no'ii
“Lời nói của hai vị, tại hạ mở mang kiến thức, toàn bộ đêu ghi nhớ trong lòng.”
Lại nói chuyện một hồi, liền bảo người dẫn hai vị tướng công đến phòng khách nghi ngơi, bởi vì thi cử đều là khi trời còn chưa sáng tò đà điếm danh, cho nên bọn họ sẽ ở lại nơi này, sáng mai cùng đi với vương Hiền.
vương Hiền cũng trở về hậu trạch, liền thấy Lâm Thanh Nhi đang cẩn thận sắp xếp giỏ thi cho hắn, vương Hiền án sát lại gần, ôm lây vòng eo thon nhỏ của nàng nói:
“Không phải đều sắp xếp xong cả rồi sao?”
“vẫn luôn cảm thấy không yên tâm, nên phải sắp xếp lại lần nữa.”
T.âm Thanh Nhi cũng không quay đầu lại, cúi đầu kiểm kê bút mực giấy nghiên và ăn ở đi lại bên trong.
“Phải hết sức cẩn thận, mbvgn 4ânự
“Ta thấy ngươi còn khàn hương hơn vương Hiền cười hì hì nói:
“Rốt cuộc hai ta là ai đi thi?”
T .âm Thanh Nhi lườm hắn một cái, từ đầu đến cuối đều không nói một lời.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất