Đại Quan Nhân

Chương 229: Điệu hổ ly sơn (1)

Chương 229: Điệu hổ ly sơn (1)
“Đường Hạ chỉnh là Hứa Thiên hộ?"
Ngừ khí cựa Chu Tân vẫn còn coi là khách khí.
“Đúng-vạy, chính là mỗ gia.”
Hứa Thiên hộ không đợi hắn đật câu hỏi, liền đã tự nói:
“Ta phụng lệnh hoàng thượng tới Hàng Châu, mấy tháng qua đều tận tuỵ làm việc, không dám có nửa điểm lười biêng. Thân mang trọng trách nặng như vậy, làm sao còn có thể gáy nên thị phi gì, nếu bảo là xem mạng người như cỏ rác, cường nam đoạt nữ, chiếm cướp của dân, đây đều là vu oan."
“Hứa Thiên hộ chớ có gấp gáp, bổn quan cũng chi là phụng chi mà hỏi thôi, ngươi đem chuyện ngươi bị tố cáo nói rõ ràng, bôn quan cùng với Chu Thiên hộ sè cùng nhau minh xét rồi báo lên câp trên."
Chu Tân nói:
“Cho nên chúng ta vẫn nên bình tĩnh lại. nếu như khinh suất kết luận vụ án, chi sợ có lời ra tiếng vào không hay ảnh hường đên thanh danh của Hứa Thiên hộ."
Nói xong lại quay sang thủ hạ nói:
“Mang lên cho Hứa Thiên hộ một cái ghế."
“Thôi được, đại nhân không nắm rõ chỗ nào, xin cử thẳng thắn hói."
Hứa Thiên hộ vén vạt áo quan bào đật mông ngồi xuống ghế, lên giọng nói.
“Chúng ta trước tiên là nói về lúc mới bắt đầu vụ án, có Liễu thị là thê tử của Lưu Phượng người của huyện Tiền Đường kiện lên, nói rằng mười lăm tháng ba năm nay, Cẩm Y vệ dùng tội danh thông đồng với thổ phi, bắt chồng cùng với hai đứa con trai của nàng đi, cũng đem hêt tất cả vàng bạc, ngọc khí trong nhà nàng, lại còn đồ cổ, ttanh chữ tông cộng là hơn tám vạn lượng đều tịch thu hết. Trong lúc đó, nữ nhi cùng với con dâu của nàng lại còn bị cường bạo, cả haí đêu đã tự sát thân vong. Xin hôi án kiện này có thật hay không?"
... . . ... <ỹ. cP
Chu Tân trâm giọng hỏi.
“ X Ố'.s
“Đương nhiên là vu oan."
Hứa Thiên hộ đầu lắc như trống bói nôi:
-iy
“Cầm Y vệ bắt người, là bởi vì nam nhân nhà nàng bị tình nghi thông đồng với thổ phi, xét nhà là vì để lục soát chúng cớ, về phần vàng bạc, ngọc khí, đồ co, tranh chữ... những thứ đó căn bản chưa từng thây qua, chớ nói chi là nữ nhân nhà nàng chứ, ban ngày ban mật làm sao có thể cưỡng gian được... Đại nhân có thể cho người nhà nàng tới nhìn xem, xeni thử Cẩm Y vệ nào không quàn tốt cái quần mình, chi cần tìm ra, lão tử liền thiến hắn."
‘Nguyên cáo quả thật không cỏ tới."
Chu Tân chậm rãi nói.
“Ta nói rồi mà, là vu cáo, là vu cáo đó, nghiệt đại nhân, vu tội mệnh quan triều đình, phải bị tội gì đây?"
Hứa Thiên hộ mũi cao hơn mắt nói.
Chu Tân nhíu mày, Chu Cửu vội vã lên tiếng trách mắng:
“Đại nhân còn chưa có hỏi, ngươi cứ câm miệng đi."
Hứa Thiên hộ lúc này mới ngượng ngùng câm mồm lại.
Chu Tân cũng không để hạhg, tiếp tục hói:
“Xin hỏi Hứa Thiên hộ, chi bị tình nghi là đã có thể xét nhà lục soát sao?"
“Đương nhiên, bàng không làm sao tìm kiếm được chứng cớ?"
Hứa Thiên hộ vẻ mặt như đúng rồi nói.
“Thi ra là như vậy."
Chu Tân gật gật đầu, tạm ngùng vụ này lại, đổi sang tờ cáo trạng khác, tiếp tục đặt câu hỏi, kết quả vẫn là như nhau, Hứa Thiên hộ ỷ rằng
Nhóm dịch Black
Tác giả: Tam giới đợi sư mình đã đem những gà làm mấy chuyện này giấu ờ Thiên Hộ SỞ, lại uỵ hiếp khổ chủ không được đi ra làm chứng, với đơn kiện thì một mực thê thốt phủ nhặn. Chu Tân cũng không thèm so đo với hẳn, đối phương phủ nhận cái này thì hỏi sang cái khác, đúng là thật sự làm theo phép.
Chi là đơn kiện nhận được trước đó thật sợ qua nhiều, Chu Tân lại hỏi kỳ càng từng cái, cho tới giữa trưa còn ohira có hỏi xong, Chu Cửu gia nghe ma buồn ngu, Cẩm Y vệ có mặt^âna^ộung đều gật gà gật gù.
iff
Ngay khi Chu Cửu gia còn đang tính toán, có nên tạm dừng ăn cơm trưa hay không, bên ngoài bên ngoài nhạ môn đột nhiên vang lên một trận ồn ào, còn có thanh âm cị^Cấm Y vệ đứng canh gác, Chu Cửu gia lập tức tinh táo lại, hai mắt thanh tinh, nhìn ra bên ngoài. Tất cả Cẩm Y Vẹ cũng đều tinh táo lại, lập tức có người vội chạy ra ngoài xem xét.
Trên mặt Chu Tân hiện ra một tia lo láng, nhưng ngay sau đó liên trấn định lại, không tiếp tục chi chi nha nha với Hứa ứng Tiên nữa, chi ngậm chật miệng, nhìn ra bên ngoài đại đường.
Chi chốc lát sau, ồn ào bên ngoài càng ngày càng lớn, giống như có người muốn đi vào bên ưong lại bị quan sai của Án Sát tư ngăn lại.
Chu Cửu gia bỗng nhiên đứng dậy, lại nghe Chu Tân bảo một tiếng:
"Để cho bọn họ vào đi."
Hắn lúc này mới ngồi xuống lại, ttên mặt giăng đầy sương lạnh.
Đường Hạ, Hứa Thiên hộ cũng ý thức được có biến cố, khẩn trương đứng dậy nhm ra bên ngoài, chi thấy Đỗ Bách Hộ mà mình cho lưu lại ở Thien Hộ SỜ trông nha đang hổn hển đi vào, cũng không hành lê trực tiếp hét lớn với Hứa Thiên hộ:
“Thiên hộ đại nhân, chúng ta trúng kế roi."
Nói xong giơ ngón tay chi thẳng vào Chu Tân, hai mắt phun lửa nói:
“Thắng nhãi này điệụ hổ lỵ sơn, thừa dịp đại nhân cùng với các huynh đệ ở trong nay bị hắn thẩm ứa, còn hắn phái binh lúm của Án sát tư, lục soát Thiên hộ sở của chúng ta."
“Cái gì?"
Hứa Thiên hộ sợ ngây người, Chu Cửu gia cũng sợ ngây người Cẩm Y vệ hoành hàhh vài chục năm nay đã bao giờ bị nhục nhã đến như thể chứ.
Bọn Cẩm y vệ nhất thời hô hào, Chu Cửu đưa tay ngăn mọi người lại, xoay người căm tức nói với Chu Tân:
“Chu nghiệt đài, ngươi đây là muốn gỉ?"
“vừa rồi Hứa Thiên hộ cũng nói, đã bị tình nghi, đương nhiên cần phải lục soát, bàng không làm sao mà tìm kiếm chứng cớ được."
Chu Tân đem y nguyên lời nói trả lại.
“Ngươi"
Hứa Thiên hộ thấy mình hóa ra đà bị chơi xỏ, không khỏi mắt đỏ như máu, chi tay vào Chu Tân lửa giận ngút trời nói:
"Hừ, lớn mật cuồng đồ, dám động thủ trên đầu thái tuế, ngươi không sợ chết không có chô chôn sao?"
“Hanwha"
Chi thấy Chu Tân đưa tay vuốt bộ râụ dài, cất tiếng cười to, cười xong? hắn sầm khụôn mặt lạnh băng xuống, hai mắt như kiếm, từng câu từng chừ thốt ra đầy uy vang:
"Nên biết rằng Chu Tân ta, chấp pháp như núi hơn hai mươi năm qua, không biết đà trải qua mấy phen xúc phạm quyền quý nữa đây, cho tới bây giờ vẫn chưa bao giờ nghĩ tới hai chừ "sợ chêt"."
Nói xong dùng đường mộc vỗ mạnh xuống bàn một cái, nghiêm nghị quát lớn với Hứa ứng Tiên:
“Ngươi thân là khâm sai của Hoàng đế, không những không biết thạy trời hanh đạo, ngược lại lấy việc công làm việc tư, chịếm đoạt tài sàn của dân, cường bạo lương nữ, lạm dụng hình phạt, giết hại bách tính, khiến cho sinh linh lầm than, thế mà van không biết thu tay, hiện giờ Thiên tử đã tức giận, hạ chi cho ta phải nghiêm khắc tra rõ, ngươi còn dám gào hét ở công đường, uy hiếp khâm sai, không sợ không sợ chết không có chô chôn sao?"

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất