Chương 232: Náo động phòng (1)
Mặc dù thời gian vội vàng, hôn lễ đơn giản, nhưng tân khách tuyệt đối không ít. Quan thân huyện Phú Dương, tú tài thành Hàng Chây, thân tộc vương gia thôn, còn cà đồng nghiệp của vương Hưng, Nghiệp ở phủ nha, tơi tham gia hôn lễ ước chùng hơn ba trăm người, xếp ba mươi bàn tiệc. Nhà họ vương cũng không đủ chỗ, còn phải mượn nhà láng giềng mới bày hêt.
Khiến người ta ngoài ý muốn chính là, Chu Nghiệt đài cùng Từ đề học không ngờ cũng thu xếp công việc bớt chút thì giờ mà đến, quả thực làm rạng rỡ hôn lễ không ít. Có điều hai vị quan lớn cũng mình đang ảnh hương bầu không khí, nhìn tân nhân đã bái thiên địa, uống rượu mời vội cáo từ rời đi, để tân khách tận hoan.
Đợi đến lúc trời tối, cơm nước no nê, tân khách lớn tuổi cũng cáo từ rời đi, nhưng tuổi hơi trẻ, cho dù là tú tài, tư lại hay là vũ phu như Chu Dùng’ đều lưu lại, cao hứng bừng bừng mà tiến hành mục tiếp theo - náo động phòng, đây là đoạn không thể thiếu trong hôn lề, thậm chí có thê tính là cao trào của hôn lê.
Tân khách náo động phòng tập trung ở trong tân phòng trêu ghẹo tân nhân giỡn đến ồn ào dị thường, nhiều không cấm kỵ, có câu 'Nháo hi nháo m, càng nháo càng hi', cho dù hành hạ thế nào, chủ nhân không được tức giận, càng náo càng tốt, sẽ càng vui. Đương nhiên cùng không phai một mực làm càn, mà là ờ dưới sự dẫn dắt của mấy vị ngũ phúc phụ nhân, dùng phương thức rắc hi sàng mà tiên hành.
Chi thấy tân lang tân nương ngồi ở trên hi sàng, bọn ngũ phúc phụ nhân tay bưng mâm lớn, trong mam trải giấy đỏ, trên giấy đỏ đặt điêm tốt như táo, de, đậu phộng, nhãn, vừa cầm vu quả rải lên giường, trong miệng còn vừa rải vừa hát...
Nhị đại nương vương Hiền rải một hạt nhãn, cười hát:
“Trên giường rải một quả, vợ chồng thân mật con cái nhiều".
vợ Triệu huyện thừa rải một hạt táo, cười hát:
“Trên giường rải một hạt táo, vợ chồng hòa khí cả trăm năm".
Thím sáu của vương Hiền rải mấy hạt lê, cười hát:
“Trên giường rải mấy hạt lê, vợ chồng có lòng tôn trọng nhau".
Tiếp theo chúng phụ nhân rải ít kẹo các nơi giữa phòng nghỉ cùng hát:
"Một quả rải lên trời, tiên ntf chín.tầng trời hạ phàm. Tạ hôHiên nữ đi đâu? An mừng quý phủ kết Ịương dương. Rải một quả xuống đât, nhìn thấy thổ địa cười hì hì. Tahoi thổ địa cười gì? Kỳ lân chở con vào trong phủ".
Cho nên phụ nhân rải giường này cũng không phải cứ tùy tiện ai làm cũng được, phải thông minh đầu óc tốt, có thể nhớ kỳ từ thật dài, thậm chí còn phải có bản lành tùy cơ ủng biến.
Náo động phòng nhịn nóng nghe thế, rốtéẹuộc không nhịn được om sòm lên:
"Đổi đi, đổi đi".
Trong tiếng ồn ào, đám tẩu tử liền cười đổi từ:
"Một quả rải động phòng, động phòng bố trí thật phô trưcmg, rương thành đôi tủ thành đoi*Hai người đen tối đều ngủ yên. Một gối hai đầu kề cận. Rải hai quả, gấm đô trải lên. Gối nhung thành song đôi, tôi nào cung như uyên ương Trăng tròn hoa thắm tân hôn mỳ, bách điểu tới triều phượng cầu hoàng".
"Mau mau mau".
Biết trò hay sắp tới, chúng tân khách bất kể là tú tài hay là bộ khoái, đều không nhịn được mà thúc giục.
"Được được được..."
Đám tẩu tử khẽ cười, lại hát:
"Ba quả rải lên đầu, đầu tân nương bôi dầu hoa quế. Lởi này mọi người tin không?"
"Không tin không tin".
Nhóm dịch Black
\ / JTảc giế: Tam giới đại sư
Mọi người đồng loạt lắc đầu.
"Ta nói vậy mà ngươi không tin, thì mời tân lang đi ngửi thử đi".
Đám tẩu tử cười hát.
"Ngửi thử, ngửi thử".
Mọi người đều đùa bỡn tân lang:
“Ngươi không ngửi thì ta tới ngửi đó".
"vậy vẫn là tự ta ngửi".
vương Hiền vội đáp một câu, sau đó tới đầu tân nương ngửi một cái thật sâu, nói với mọi người:
"Ngửi thử đúng là thật, dầu hoa qụể thơm ngào ạgạt. Đầu đội nhung hoa khẽ nm, ong mật cùng tới thu phán hoa".
Lúc này mới vừa bắt đầu, đám tàu lừ lài quà Uo lên trên khăn voan của tân nương, lại hát:
"Rải bốn quả lỂn mặt, mặt tân nương tựa bạch ngọc. Miệng anh đào mi lá liễu, nghiêng nựớc nghiêng thành sánh Điêu Thiền, lời này mọi người tin không?"
“Không tin không tin".
... X1Ỉ
Mọi người đồng loạt Cười phóng đàng mà lăc đâu.
"ta nói vậy mà ngươi không tin^ậy/ậmtân nương “gẩng mặtlên cho mọi người xem".
Đám tẩu tử cười hát.
"Nhìn thử đi, nhìn thử đi".
Mọi người liền trêu tân nương:
"Không nhìn thì bọn ta nhìn đó".
Lâm Thanh Nhi mang khăn quàng vai, đầu đội mũ phượng, đành phải e thẹn nhấc khăn voan lên, đem mặt phấn mi mục như vẽ kia, lộ cho mọi người xem, tất nhiên dẫn tới một mảnh hoan hô phấn khởi.
"Năm quả rải vào tay, ngón tay cô dâu như ngó sen non. vẽ hoa thêu đóa không cầu người, cả văn cả võ đều hạng nhất".
Đám tẩu tử lại hát tiếp:
“Có người nói nàng bị trật tay, có người nói nàng có sáu ngón tay. Rốt cuộcĩà dạng gì? Mời tân lang cầnựay tân nương nhìn thử".
"Cầm lên, nhìn thử đi".
Mọi người càng ngày càng hưng phấn mà trêu:
“Nếu không tự chúng ta cầm lên xem đó".
"Ta cầm ta nhìn, vợ của ta không ai động được".
vương Hiền vội cầm tay ngọc thon thon của Lâm tỳ tỷ, giả bộ quan sát một phen, lại ở trong tiêng ồn ào của mọi người, đổi ngón khác, lúc này mới báo cáo:
"Mười ngón mành khảnh như ngọc thông, chắc chắn là một tay nữ công tốt".
"Rải sáu quả lên eo, eo tân nương giấu con báo lớn. Mọi người đều nói có hi, ta nói đó là eo quần bong, lời này mọi người tin không?"
“Không tin không tin".,
Từ càng lúc càng quá, cảm xúc náo động phòng lại càng ngày càng cao.
"Nói vậy mà mọi người không tin, vậy xin tân lang đưa tay sờ thử".
“Mau mau đưa tay kiểm tra, nếu không tự chúng ta sờ".