Đại Quan Nhân

Chương 235: Trời xanh cười (1) “Phải.”

Chương 235: Trời xanh cười (1) “Phải.”
Chu Tân chậm rãi gật đầu nói:
“Tính ra thì, ý chi thông báo ta áp giải Hứa ứng Tiên vào kinh, thời gian còn sớm hơn ta tấu báo đến kinh thành.”
Lại than nhẹ một tiếng nói: “Ý nghĩa ở đây là như thế nào, thì không cần nói nữa chứ?”
Đây nói rồ có ác nhân cáo trạng trước, không ngờ khiến hoàng thượng chờ không được tấu trình của Chu Tân, liên triệu hăn vào trong kinh thành thậm chí nghĩ đến chỗ xấu thì là.. . Có lẽ ở trong lòng hoàng thượng, vụ án này đà không xem ra gì nữa mà muôn đông hành cùng Hứa Ưng Tiên, càng có ý bảo vệ người này . . . Nghĩ như vậy, thái độ hoàng đế đã rõ ràng rồi.
Suy nghĩ một lát, vương Hiền nói khẽ:
“Đại nhân cũng là đại thần hoàng thượng vô cùng tin tường, lại là nghiệt đài một tinh, hoàng thượng chắc hẳn sẽ không quá võ đoán, nói khong chùng chi là muốn đích thân ngự thẩm vụ án này.” “Chi hy vọng như thế.”
Chu Tân chậm rãi khẽ gật đầu, đổi chủ đề nói: “Ta nhờ cậy ngươi một chuyện.’ “Đại nhân mời nói.’ vương Hiền giọng điệu cung kính nổi.
“Ngươi thấy đám người Chu Dũng này như thế nào?”
Chu Tân hỏi.
“Đương nhiên rất tốt.” vương Hiền nói: “Hết sức trung thành, võ nghệ lại cao, đại nhân có thể huấn luyện ra cả đám tinh nhuệ như vậy, thật sự là rất giỏi.”
“Không sai.” sụp nói:
Chu Tâạ^.rạ vẻ kiêu ngạo nói:
“Đấy đềùià đám tiểu tử cừ khôi bổn quan lựa chọn kỳ lường, lại dày công mài dũa hai năm, không hề kém hơn đám Cầm Y vệ kia chút nào.”
vương Hiền gật đầu đồng ý, nhưng thấy sắc mặt Chu Tân bỗng suy

“Nhưng bọn họ đi theo ta, không hề có tiền đồ.”
vương Hiền lần này không hề gật đầu, nhưng trong lòng vẫn đồng ý, bọn người Chu Dũng ờ chỗ Chu nghiệt đài, chi là thân phận bộ khoái. Cho du là bộ khoái Ẫn Sát Tư, cùng vẫn là thân phận thấp kém. Không chi bản thân không có hi vọng, con cháu ba đời đều không thể thoát khỏi số phận.
“Như vậy đối với bọn họ quả thật quá không công bàng.”
Chu Tân quan sát vương Hiền nói:
“Để bọn họ đi theo ngươi nương tựa Thái tôn điện hạ đi, ấu quân bây giờ đang chiêu binh mãi mã, tiếp nhận thêm hai trăm người bọn họ, chắc hẳn không thành vấn đề.”
“Ấu quân dường như không ở trên danh sách ngũ quân phủ đô đôc.”
vương Hiền thấp giọng nói.
“Lời này hỏi rất hay không có tiêu chuân.”
Chu Tân uyển chuyển nói:
“Nếu quân đội chính qụý,bọn họ có thể đi vào được sao?”
“Cũng phải.”
vương Hiền khẽ gật đầu, triều Đại Minh cho đến bây giờ, vẫn là chế độ thế binh, binh này không phải ai muốn làm đều có thể làm được, chi có quan binh lúc trước cùng Thái Tổ ưạnh đoạt thiên hạ, cùng đi theo thánh thượng trong Tình Nan, mới có thể được bổ trí vào quân hộ. Hơn nữa cho du la con cháu quân hộ, cũng không phải tất cả đều có thể tham gia quân ngũ, chi có trưởng tử mới có tư cách kê thừa quân tịch, tham gia quân ngũ đi lính. Con cháu còn lại vẫn như cũ trồng trọt giống như người bình thường. .. Đương nhiên triều đình đối với con cháu quân hộ thi tú tài sẽ có ưu đãi đặc biệt, đương nhiên đây là chuyện bên ngoài lê, không nói cũng không sao.
“Đại nhân xác định tiền đồ của bọn họ ở trong tay ấu quân?”
“Xem ra cho dù là người thông minh như Trọng Đức đây, chuyện
BLACK
ĐẠI QUAN NHÂN

Ễtác giá: Tam Giới Đại Sư

liên quan đến bản thân, cũng khó ửánh khỏi nhìn chuyện không tỏ.”

Chu Tân cười nhạt một tiếng nói:
“Theo như quy chế, Thái từ nên có một vệ thân quân, nhánh quân đội này do Thái tử đích thân chi huy, là giấy xác nhận địa vị Thái tử. Nhưng mà hoàng thượng vẫn không đề cập tới việc này, Thái tử cũng không hỏi đến, không chi không hỏi, cũng không cho người khác hói. Cứ như vậy vẫn luôn trì hoàn nhũng mười năm rồi, bây giờ hoàng thượng cho Thái tôn thành lập ấu quân, lè nào rất bất ngờ sao?”
“Nói như vậy, ấu quân hoàng thượng cho Thái tôn, thật ra cũng có ý muốn đền bù cho Thái tử?”
vương Hiền giật mình nói.
“Loại chuyện đoán bừa thánh ý này, không phải là hành vi của kẻ làm thần.”
Chu Tân nói:
“Nhưng Thái tử Thái tôn cha con một thể, cần gi phải tách ra phân biệt?”
vương Hiền ban đầu mơ mơ hồ ho,“Nếu đã đi nhập ngũ. tất nhiên người mang theo càng nhiều càng tốt.”
vương Hiền nghiêm mặt nói: ’
“Huống hồ lại là người tinh nhuệ trung dũng, tại hạ đương nhiên cầu còn không được. Có điều, ngài hôm nay chính là lúc cần dùng người, bên cạnh không thể không có người nào được ...”
“Đây vốn đĩ không phải tư binh của mình ta.”
Chu Tân thản nhiên nói:
“Huống hồ ta cũng không cần đến bọn họ rồi.”
“Ở lại bên cạnh đại nhân, ít nhất có thể bảo vệ an toàn đại nhân.”
“Hoàng thượng không muốn giết ta, thiên hạ ai dám động đến ta?”
Chu Tân hơi chua xót nói:
“Nếu hoàng thượng muốn giết ta, cho dù ta mang theo hai ngàn người cũng có ích lợi gi đây?”
vương Hiền cả kinh nói:
“Tình huống thực sự đà xấu đến mức độ này rôi sao?”
Hắn rốt cuộc ý thức được, Chu nghiệt đài lúc này đang phó thác hậu sự cho hắn.
“Chuẩn bị cho trường hợp xấu nhất thôi.”
Chu Tân xua tay, thở dài nói:
“Còn nhớ những lời ta nói với ngươi ở bờ sông Phổ Dương không?”
“Lời nói còn văng vảng bên tai, suốt đời khó quên.”
vương Hiền trầm giọng nói. Thật ra sở dì hắn lên thuyền, cũng chính bởi vì lần nói chuyện đó, lúc ấỵ, vương Hiền cũng không rõ, Chu nghiệt đài tại sao lại nói những lời kỳ quái thế kia, nhưng lúc đó sau khi quá cànb. xảy ra rất nhiều chuyện, hắn mới hiểu được, hỏa ra trí giả quả thật có thể nhìn lá rụng biết mùa thu đến, Chu nghiệt đài vào năm ngoái, rõ ràng đã tiên đoán được chuyện sẽ xảy ra vào năm nay, cho nên mới sớm nói trước những lời đó.
“Còn nhớ yêu

cầu của ta đối với ngươi chứ?”
Chu Tân hỏi.
“Đầu tiên là phải đọc sách nhiều, đọc sách là là để bồi dưỡng chính khí, hiểu biết lý lẽ, làm người Ịàm quan nhất định phải chính trực, nhât định phải hiểu rõ lý lẽ.”
vương Hiền bỗng cất cao giọng nói:
“Hơn nữa phải gìn giữ bản sắc, người khác đối với ta vài phần kính trọng, là vì ta phóng khoáng tự nhiên, không bám vào một khuôn mâu. Đây là thua kém của những kẻ mọt sách kia, một khi học theo Hàm Đan (1), phai mờ mọi người, cũng không có người dùng ta.”
(1) Học theo Hàm Đan: Thời Chiến Quốc, dân quận Hàm Đan nước Triẹu, nỗi tiếng về thuật đi bộ. Người nước Yên hâm mộ, sang học thuật đó, nhưng đà không học được, lại quên cả cách đi bộ của chính mình, trở nên đi đúng lạch bạch tức cười. Câu trên ngụ ý chớ nên đua đòi rởm.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất