Đại Quan Nhân

Chương 251: Tấu chương (2)

Chương 251: Tấu chương (2)
Lời này cùng với câu cùa Dương Vinh không cỏ sai biệt gì, nhưng Dương Vinh nói K chu Lệ có thể nghe, là bởi vì hắn là các thần phụ giúp việc nước, Chu Lệ tin tường hta là đứng ờ trên lập trường cùa minh Nhưng chu Tân nối nhu vậy, chu Lệ liậ. nồi giận, bởi vi hãn là ngoại thần. theo chu Lệ, đây rõ ràng là muốn chặt din tai mắt cùa Hoàng để, đem hoàng quyển hạn ché trong kinh thành. Những địa phương bên ngoài kỉnh thành liền roi vào tay của ngoại thần.
Đây còn không phải điều làm chu Lệ giận nhát, mà là ở phía sau tấu chương, Chu Tân lại viết một đoạn dài khuyên can Hoàng đê. hắn từng câu từng chữ đểu vạch rõ nói trúng tim đen, Vĩnh Lạc thinh thế thật ra là đang làm suy mòn tương lai cùa Đại Minh, thật sự nếu không nghị ngơi cùng với dân đề tiết kiệm ngân sách quốc gia thi tết nhiên dân smh sê dàn dần điêu tàn, oán hận khong dứt. cho nên hắn khuyên Hoàng đế thu nhỏ quy mô của hành tại ( chỗ ở tạm thời của vua lúc xuất hành) ở Bắc Kinh và hành cung ớ núi Võ Đang lại, không nên xuất chinh Tây Dương, cùng vởi đình chi việc dụng binh ờ Giao chỉ...
Chu Tân bi Hoàng Nghiễm lừa gạt, tưàng rằng chu Lệ khư khư cố chấp muốn che chở cho cẳm Y ỵệ đến cùng, nên hết sức phẫn nộ, đơn gian là muốn cảnh tinh Hoàng đế, vạch trân công lao sự nghiệp mà chu Lệ vần lấy làm kiêu ngạo kia thực ra chính là hao hết quốc lực dân tài, này đây đương nhiên sẽ khiển chu Lệ nổi trận lôi đình.
Mười năm tâm huyét, hết tháy đều lạy làm chiến công mà kiêu ngạo giờ đây bị chửi thành một độc tài làm xằng làm bậy, điều này làm cho vị Hoàng đế luôn tự cho mình ở trên cao như chu Lệ làm sao có the chịu được? Chu Lệ xé tấu chượng của chu Tân thành từng mành, sau đó nhác lên bút son, giận dtt viết xuống mười một chữ *Lấy tội danh nghịch thân, lập tức xử tràm chu Tân.” Sau đó hung hăng riémxi lỏng đất.
Ý chi rất nhanh được truyền rạ, tất cà Đại hoi's! ở nội các đêu hai mặt nhỉn nhau, Dương Vinh lần đầu tiên không thể nậo tin nồi, tự cho là mmh khuyên can một kich tất trúng, nhưng lại nhận được kểt quả như vậy. Dương Sĩ Kỳ cũng không thể nào tin nôi, bởi vì Hoàng đê rò ràng la muốn đặc xả cho chu Tẩn ròi mà?. Sao độtníuén lại trớ mặt như vậy?
“Nhanh đi bầm báò.cho Tháĩịử,' chuyện đã vượt ngoài tầm rồi."
Dương Vinh chăng quan tâm suy ngầm lại kết quả ntta, vội nỗi với Dương Phổ chuyển phát eóng văn tới nội các:
“Lấy bảo toàn lực lượng làm đầu.”
“Được."
Dương Phổ cũng luống cuống, vội vàng đứng dậy rời khói nội cáo, lại bị Dương Sĩ Kỳ gọi lại, ttàm giọng nói:
“Không, cần ptótranh lấy. Đa đến mức này, không tranh ngược lai côn nguy hiểm has, cho dù là vi tự báo vệ mìntan cũng phâi tranh đến cùng."
Nghe xong lời cùa Dương Sĩ Kỳ, Dương Vinh cán chặt môi suy nghĩ dữ dội, cuối cùng gật đầu thật mạnh nói:
“Sĩ Kì huynh nói rất đúng, ta mới vừa rồi hù đến đại tai Chiết Giang, vấn đề xuất chinh Tây Dương sắp tới, về tình về lý Hoàng thượng cũng sè không vô duyên vô cớ chuyển biến thái độ, nhất định là bọn Kỷ Cương đã gièm pha gì đó, lúc này tiếp tục tranh đấu mới là an toàn, không tranh ngược lại còn khiến cho Hoàng thượng nghi ngờ."
Dương Phổ cũng là người rất có trí tuệ, lúc này cũng đà hiểu rõ. Đúng vậy, nếu bọn họ chi là đơn thuần muốn nghĩ cách cứu Chu Tân, không nen bời vì Hoàng đế hạ chi đem hắn xử từ mà dừng lại, mà nên là không đấu tới cùng quyết không buông tay mới đúng. Cho nên Hoàng đế càng tức giận, thái độ của Thái tử càng không thể thay đổi, thay đôi chính la chột dạ, chính là cỏ mưu đồ khác, ngược lại sê bị Hoàng thượng hoài nghi.
Hiện giờ quan hệ giữa phụ tử Hoàng thượng đã yếu ớt tới cực điêm, không thể chịu thêm một chút hoài nghi nào nữa...
"Chi có một con đường đi vào bóng tối."
Dương Phổ gật đầu, vội vàng đi đến phủ thái tử, đem tin tức xấu này bẩm báo cho Chu Cao Sí.
Nhưng mấy vị giảng quan Đông cung lại xảy ra tranh chấp, Hoàng Hoài kiên quyết khong đồng ý cho Thái tử mạo hiểm, hắn nói thiên kim chi tử tọa bất thùy đường, lúc nào thì lại phải tới phiên Thái tử mạo hiểm chứ. Kim vấn nhưng lại cho ràng nên nghe theo Dương Sĩ Kỳ ,
Nhóm dịch Black
Ịịị^Ệ 7 ' yjTỒC Tam ê'ới đại sư
tìm đường sổng trong cõi (thiên kim chi từ tọa bất thùy đường: thành ngừ trích trong “Sử ký”của Tư Mã Thiên thời Tây Hán - nghĩa đen: người có thân thể đáng giá ngàn vàng, không ngồi dưới hiên nhà -nghĩa bóng: thân thể của người có tiền thì cực kỳ đáng quý).
Hai người tranh cãi đến mật đỏ tía tai, Chu Cao Sí chi cúi đầu yên lặng trầm tư, hắn cùng không quyết định được, không biết lúc này có nên xuất dầu lộ diện hay không. Nhưng rất nhanh sau dó, một tên tiêu thái giám nhanh chóng đi vào, ghé vào lỗ tai hắn nhò giọng bẩm báo vài câu, Chu Cao Sí sắc mặt lập tức đại biến, gật gật đầu nói:
“Đã biết."
Đợi tiểu thái giám kia đi ra ngoài, Chu Cao SÍ chậm rãi nói với mấy vị giảng quan:
“Trong cung truyền đến tin tức, Hoàng thượng sau khi nhìn thấy tâu chương cua Chu Tân, đà nổi trận lôỉđmh "
“Tấu chương gì cơ?" ^9
Mấy người sủng sốt.
“Là Hoàhg thượng lệnh cho Hoàng Nghiễm đến Chiếu Ngục bảo hắn viết ra."
Chu Cao Si nói:
“Nội dung bên trong không được biết, nhưng từ phản ứng dừ dội của Hoàng thượng mà xét thi hắn là đã nói những câu đại nghịch bất đạo."
Nói xong lại vịn bàn trà cố hết sức đúng lên.
Dương Phổ cùng với Kim vấn nhanh chóng bước lên phía trước nâng Thái tử nói :
“Điện hạ muốn đi đâu?"
“Thay quần áo chạ ta, ta inuổn đi diện thánh."
Chu Cao SÍ thần sắc binh tĩnh nói.
“Thấy Hoàng thượng để làm gì?"
Hoàng Hoài hỏi.
“Thay Chu Tân cầu tinh."
Chu Cao SỈ thản nhiên nói.
“Như vậy sẽ bị Hoàng thượng nghĩ lầm rằng điện hạ cùng với Chu Tân là một bè."
Hoàng Hoài cực khổ khuyên nhủ.
“Phụ tử, quân thần nghi ngờ lẫn nhau, thật sự là bất hạnh lớn của quốc gia."
Trong mắt Chu Cao Sí, lóe ra ánh mắt kiên định hiếm thấy được nói:
“Nếu phụ hoàng cảm thấy ta thông đồng với hắn, vậy thì đem ta phê đi luôn cũng được."
“Điện hạ..."
Hoàng Hoài sợ hãi nói:
"sao lại đển mức như vậy chứ?"
“Sư phụ, phải như vậý."
Chu Cao Sí thở dài nói:
“Phụ từ với nhau hơn ba mươi năm, ta quá hiểu rõ tính cách của phụ hoàng, hắn xem thường nhất nhùng người người nhu nhược và chết nhát, cho nên cô.... Không thê làm một người vừa nhu nhược vừa chêt nhát được."
“Điện hạ..."
Hoàng Hoài lại kêu một tiếng, nhung ý uglùa của tiếng này so với tiếng trước hoàn toàn bất đồng, làm bạn Thái từ nhiều năm như vậy, hăn lại là lần đầu tiên phát hiện, hóa ra ờ dưới khuôn mật của một Chu Cao Si hiền hòa thân thiện kia vẫn còn cất giấu dũng khí cùng với sự quyêt đoán đáng quý như vậy.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất