Chương 257: Di Hồng các (2)
Nói xong dận dò một tiếng, nhũng oanh oanh yến yến trang điêm xinh đẹp kia, liền cười duyên nối đuôi nhau ngồi vào vị trí, lại nhẹ nhàng ngồi ở ửên đùi đám người Chu Dũng. Các cô nương ứàị qua chiến trận ngược lại thoải mái, bọn người Chu Dùng cà đám lại đỏ mật “Công tử bây giờ không cần lo lắng rồi chứ?”
Tú bà che miệng lẳng lơ cười nói: “Chẳng qua các cô nương ngồi trên đùi bọn họ, cũng không thể ngại mệt mỏi luống cuống.”
Kim Tăng son phấn đứng đầu thiên hạ, Di Hồng các này mặc dù không phải mười hai lầu Thiên Hương Thái tô hoàng đê mở, nhưng các cô nương bên trong dung mạo hàng đầu, nhu mi động lòng người, nghe giọng điẹu trêu đùa của tú bà, tất cả đều yêu kiều bật cười, nhất thời oanh thanh yến ngữ, loạn hoa mê mắt.
Chi là những người Chu Dũng này, cũng không biết được Chu Tân huấn luyện như thế nào, mặc dù đều mặt đỏ tới mang tai, nhưng vân nghiêm chinh ngồi nguyên như cù, nhìn vương Hiên chờ mệnh lệnh của hãn Đây không phải coi thường mị lực của chúng ta sao? Bọn họ càng như vậy, các chị em lại càng bị kích thích lòng háo thắng, đêu xuât ra tât cả vốn liếng, câu dẫn những tiểu tử thật thà chất phác này.
“Bọn họ đang đợi gì vậy?”
vương Hiền thấy bọn họ đều đang nhìn mình, hỏi Chu Dũng bên
“Đợi mệnh lệnh của đại nhân.” suất Huy phì cười nói.
Chu Dũng có chút lúng túng nói. “Cái này còn cần mệnh lệnh sao?’
“Các huynh đệ đều là con cháu nhà nông, được Chu nghiệt đài chiêu mộ đến nha môn Nghiệt Tư, cả ngày huấn luyện, quy củ cực kỳ nghiêm khắc, chưa từng trải qua loại trận chiến này.” \ (
Chu Dũng vẻ mặt hợp lý hợp tình nói: Ỷ •
“Không biết nên làm như thế nào, cũng là bình thường.”
“Các huynh đệ đều thả lòng, đêm nay chính là ra ngoài vui chơi phóng túng.”
vương Hiền đành phải nâng chén rượu, nói với mọi người:
“Nếu như không hiểu nên làm cái gì bây giờ, thì bảo các tỷ tỷ bên cạnh dạy ngươi, được rồi bắt đẩu thôi.”
“vâng.”
Mọi người cùng nhau đáp một tiếng, uống chén rượu này, mới hoạt động thân thể, lần lượt đưa ánh mắt chuyển sang cô nàng trong lòng,
nhỏ giọng hỏi:
“Mong tỷ tỷ chi giáo.”
“Tỷ tỷ ngươi có thể đừng uốn éo được không? Ta thật khó chịu.”
“Tỷ tỷ, sao ngươi thơm như vậy. ..”
Bầu không khí trên đại sảnh rốt cuộc náo nhiệt hẳn lên, tú bà lại dân cả đám cô nương dung mạo càng tuyệt vời hơn, đến trước bàn củạ vương Hiền. Khách quý đương nhiên sẽ có đài ngộ của khách quý, có thể chọn lựa. Thông thường nên là vương Hiền chọn đầu tiên, nhưng hắn lại chẳng quan tâm, bởi vì phạm vào tính tình của Linh Tiêu đại tiêu thu.
Mặc dù khi Linh Tiêu vừa bước vào hứng thú tràn trề, nhưng bị cả đám nữ tử vây quanh sỗ sàng, còn vạch trần giới tính của nàng, tâm tình tất nhiên chuyển biến không tốt, đến khi thấy cảnh tượng làm loạn trong đại sảnh, càng xụ gương mặt nhô nhăn, dưới bàn đưa tay véo vương Hiền, mắt hạnh trừng lớn nói:
“Ngươi không phải là người tốt, người tốt sẽ không đến chỗ như thể.”
“Tha mạng tha mạng.”
vương Hiền nhe răng nói:
“Trước đây đã bào ngươi về rồi.”
“Ta không phải tò mò sao.”
Linh Tiêu chu cái miệng nhỏ nhắn nói:
“Nghe bọn Suất Huy nói thanh lâu là thể giới cực lạc, ta còn cho rằng chơi vui lắm.”
“vị cô nương này, ngươi là nữ hài tử tất nhiên nhìn không quen, có điều đối với nam nhân mà nói, thanh lâu không phải là thiên đường
BLACK
jfoc giả: Tam Giới Đợi Sư
sao.”
Tú bà ánh mắt vô cùng độc đáo, sớm nhìn ra là nàng nữ, đoán chùng là muội muội vương Hiền . . . Chuyện tiểu thư nhà công hầu quý tộc trong kinh, liều lìhh học nam nhân đi chơi kỳ viện, cũng không phải chưa tùng có. Nàng vội vàng thay kim chủ giải vây nói:
“Công tử gia, tứ đại đầu bài, thập đại hồng bài cô nương Di Hồng Lâu của chúng ta, đều ở đây cả, xem thử người nào cỏ phúc, có thê lọt
vào pháp nhàn của ngài.”
“Ách, đều được .
vương Hiền vừa định nhìn thật kỳ nhũng cô nương kia, nhưng cảm giác thấy Linh Tiêu trên tay gia tăng thêm lực, đau đến hắn nhe răng
cắn miệng. Lại nghe nàng ở bên tai nói:
“Ta phải nói cho vương đại nương, xem bà xử trí ngươi ra sao.”
“Đều được, nhưng là...”
Dưới sự uy hiếp của hai bên, vương Hiền chi đành vẻ mặt đau khổ nói:
“Ta không, không thích khẩu vị này, vẫn là để bọn họ chọn đi
Khi nói lời này, hắn đau lòng không thôi. Tại sao mình lại ngu ngóc mang theo một nữ tử đi chơi thanh lâu chó? Hay là t™8 đà
xem Linh Tiêu như là nữ hán tử?
VÌ vậy hắn chi có thể giương mất nhìn người khác chọn cô nương, sau đó dựa sát vào nhau thân mật trêu đùa, trong lòng đều là u oán mãnh liệt chưa thỏa mãn dục vọng:
“Tại sao ngươi không quản ca ca ngươi, chi để ý mỗi ta?”
T .inh Tiêu vẻ mặt đương nhiên nói:
“Hắn là ca ca của ta, quản ta còn không khác lắm.”
“Ta cũng là ca ca của ngươi.”
vương Hiền tức giận nói.
“Không không không, từ ngày đó ngươi bái sư, ngươi chính là đồ đệ của ta, ta đương nhiên phải trông chừng ngươi.”
Linh Tiêu lắc đầu, nói ra lời thật lòng nói:
“Nếu ngươi cũng giống như bọn họ, chẳng phải ta nhàm chán chêt rồi.”
“vấn đề là, ta bây giờ nhàm chán chết rồi.”
vương Hiền đầy bụng buồn bực chi đại sảnh nói:
“Ngươi xem, hơn hai trăm người, đều có cô nương chơi cùng, chi có một mình ta, chơi với ngươi.”
Linh Tiêu trợn to mắt hạnh nói:
“Hơn nữa chúng ta quen thuộc như vậy, chẳng lẽ ngươi thà rằng cùng người xa lạ nói chuyện, cũng không muốn chơi với ta?”
“Đó, không phải một chuyện.”
vương Hiền thất bại nói:
“Ta mỗi ngày ở nhà, từ sáng đến tối nói chuyện với ngươi, ra ngoài muốn đổi người khác nói chút chuyện mới mè, chẳng lè không được sao?”
“Không được.”
Linh Tiêu rất dứt khoát nói, tay dưới bàn lại khoác lên trên thịt mềm dưới eo vương Hiền.
vương Hiền đành phải cúi đầu dùng bữa.
Nhìn dáng vẻ của hai người, tú bà nhò giọng hỏi Suất Huy:
“Công tử nhà ngươi có chút sợ vợ nha.”
“Thứ nhất, nàng không phải vợ hán, thứ hai, tất cà chúng ta đều sợ nàng, không chi riêng công tử nhà ta.”
suất Huy mở miệng giải thích thay cho vương Hiền, ánh mắt lại rơi trên bán cầu tròn trịa trâng tuyết của tú bà kia, nuốt nước bọt nói:
“Ta đoán, tỷ tỷ chắc chán thường ăn cóc tuyết hầm đu đủ.”
Tú bà thấy tiểu tử này dáng vẻ si mê mình như vậy, trong lỏng vừa buồn cười vìra đắc ý, vừa định trêu chọc hắn vài câu, đột nhiên nghe sau lưng bịch một tiếng, chén đĩa vỡ nát tung tóe, ngay sau đó là tiếng thét chói tai của nữ tử.