Chương 260: Oan gia tụ họp (1)
vương Hiền rốt cuộc hiểu rõ, lúc trước Chu Chiêm Cơ tại sao muốn kéo mình lên trên người Diêu Quảng Hiểu, hóa ra là vì cất nhắc mình năm đó Diêu Quàng Hiếu là quân sư của hoàng thượng, bây giờ đệ tử của hắn ừở thành quân sư của Hoàng Thải tôn, đương nhiên vô cùng phù hợp rồi.
vấn đề là hắn không phải là đồ đệ của Diêu Quảng Hiếu nha, vì cứu Chu Tân, ờ chỗ Từ Diệu Cẩm giả mạo một chút cũng thôi đi, dù sao mọi chuyện đều tùy cơ ứng biến. Nhưng bây giờ Chu Tân đã được cứu rồi, xua tan nguy cơ, mình lại treo bản hiệu của người ta giả danh lừa bịp, Diêu Quảng Hiếu sẽ nghĩ như thế nào?
Phương pháp an toàn là, không thừa nhận không phủ nhận, như vậy có thể hù dọa Cẩm Y vệ, nhưng cũng không khiên cho lào hòa thượng không vui. Chứ không phải giống như Chu Chiêm Cơ đây, hận không thể cho cả thế giới đêu biết.
“Chuyện này làm sao không thích hợp?” vương Hiền cau mày nói.
‘Ta đã sớm tuyên bố rồi.”
Chu Chiêm Cơ nhe răng cười nói: “Ngươi cũng không thể khiến ta nói lời không giữ lời chứ?” vương Hiền toát mồ hôi, hóa ra ván đã đóng thuyền, bản thân nói cải gì đều uổng công hết, thở dài một hơi nói:
“Lão hòa thượng vạch trần thì phải làm sao đây hả?” “Lời này là từ trong miệng ta nói ra.”
Chu Chiêm Cơ lắc đầu nổi: “Lão hòa thượng sẽ nể tinh.’ “vậy cũng phải.”
-ST
vương Hiền khẽ gật đầu, rốt cuộc hiểu rõ ý đồ của đối phương. Thái tôn, thậm chí Thái tử, vẫn luôn muốn giành được sự ủng hộ của Diêu Quang Hiếu, nhưng lão hòa thượng giữ vững trung lập, cũng ldiông cho người khác ao tưởng. Lần này Chu Chiêm Cơ thủ đoạn nhìn như một trò đua, nhưng ý nghĩa lại vô cùng to lớn >- Nó có thể cho người ngoài cảm giác, lão hòa thượng ủng hộ Thái tử.
Hơn nữa Diêu Quảng Hiếu vẫn thật sự không dễ phủ nhận bởi vì hăn muốn giữ vừng trung lập, chứ không phải đôi lập cùng Thái tử qua quyết phủ nhận, hiển nhiên là một tín hiệu không quá thân thiện. Cho dù là hòa thượng không cầu không muốn, cũng không mong muốn tuỳ tiện đắc tội hai đời Thái tử, Thái tử gia đúng là gõ bàn tính hay lăm.
Suy nghĩ cần thận điểm này, vương Hiền liền biết mình từ chối không được rồi, cho dù đắc tội Diêu Quảng Hiếu, cũng phải thay Chu Chiêm Cơ đội cái chậu này thôi, còn Diêu hòa thượng kia ngày sau hăng nói, trước tiên chú ý tình hình trước măt đã ...
“Ấu quân sự tình liên quan trọng đại, không được đùa giỡn.”
Có điều hắn vẫn phải nhắc nhở một câu.
“Nói hay lắm, chi riêng câu nói này, quân sư của ta ngoài ngươi ra còn có thể là ai khác chứ.”
Chu Chiêm Cơ vỗ đùi nói.
“Ta nói cái gì?”
vương Hiền không khỏi cười khổ nói, chẳng lẽ đây là nói ngươi được thì ngươi được, không được cùng được sao?
Trong lúc nói chuyện, xe ngựa tiến vào quân doanh, Chu Chiêm Cơ giới thiệu nói:
“Lúc này hẳn là đang thao luyện, chúng ta đi thao trường xem thử trước, đợi sau khi kết thúc giới thiệu ngươi cho bọn họ ...”
“Điện hạ, đến thao trường rồi.”
Lời còn chưa dứt, xe ngựa đã dùng lại, bên ngoài thị vệ bẩm báo một
“Ách, tại sao lại yên lặng như thể?”
Chu Chiêm Cơ khó hiểu nói.
vương Hiền kéo mở cửa xe nói:
“Bởi vì... Điện hạ có thể nhớ lầm thời gian huấn luyện.”
■ BLACK
V Jfảc S'a: Tam Giới Đợi Sư
yaj diễn fiủa hán chuyể^c vó cùng tư nhiên, chỉ cần ở trường hợp công khai, sẽ chưa bao giờ vượt khuôn phép.
“Không thể nào, mỗi ngày đều huấn luyện vào giờ này.”
Chu Chiêm Cơ cảm thấy bẽ mặt nói:
“Đi, tìm Tiết Huân lại đây cho ta.”
Chi chốc lát sau, thị vệ dẫn quan trực nhật tới, hành lễ với Thái tôn điện hạ nói:
“Tiết chi huy bị thườiig.”
“vậy TiểtHoàn đâu?”
“Tiết phó chỉ huy cũng bị thương.”
Quan trực nhật nói.
“Cho nên hôm nay hủy bỏ thao luyện?”
Chu Chiêm Cơ sắc mật đen lại nói.
Nhưng sắc mặt hắn vốn đã đen rồi, quan trực nhật căn bản nhìn không ra, lí nha lí nhí nói:
“Đúng vậy ạ, Tiết chi huy nói tạm dùng một thời gian ngắn.’
“vậy những người còn lại đâu? Không phản đối sao?”
Chu Chiêm Cơ tưcgìận nói.
Quan trực nhật hé mồm, khợáè.dám nói bọn họ cũng đều bị thương. Trong lòng thầm nhủ bọnzhợ mong côn chả kịp, làm gì còn biết phản đổi?
“Khốn kiếp.”
Chu Chiêm Cơ rốt cuộc tức giận nói:
“Đây là muốn bỏ mặc sao? Bảo hai tên khốn kiếp kia lăn đến đây gặp ta mau!”
“vâng.”
Quan trực nhật thật ra là gia tướng của nhà họ Tiết, thấy công tử gia chọc giận Thái tôn điện hạ, vội vàng chạy đi báo tin.
‘Đánh trống thăng đường.”
Sắc mặt Chu Chiêm Cơ cực kỳ khó coi, oán hận vứt lại một câu, đi về hướng chính đường.
Tiếng trống đánh vang dội, quanh quẩn trong quân doanh. Đứng ở trong đại trường vắng vẻ, Chu Chiêm Cơ giọng điệu bực bội nói:
“Lúc trước không phải như thế, không thể ngờ được mới vài ngày không đến, liền trở nên lười biếng như vậy.”
vương Hiền khẽ gật đầu không nói, hắn hiểu chuyện xảỵ ra tối hôm qua kia, rốt cuộc là cớ vì saọ.^iõ ràng huynh đệ nhà họ Tiêt nghe Chu Chiêm Cơ bổ nhiệm xong, đối với quan sư sắp vượt lên trên đầu bọn. họ như mình đây, cảm thấy rất khó ưa, mới sẽ mai phục ờ trong Di Hông các trước tiên, muốn chó mình xem thử một chút lợi hại, khiến cho mình ở trước mặt bọn họ không ngẩng đầu lên được.
Chi là không ngờ, lại đá trúng thiết bản. Hai người lại chơi xấu quáng gánh mặc kệ, giống như là tiết tấu có hắn không có ta. Loại công tử bột này, con mẹ nó nên đi gặp quỷ đi. Nhưng cho dù gặp quỷ, Chu Chiêm CỚ còn phải dựa vào cha của bọn chúng, con mẹ nó gập quỷ rôi.
Đợi thời gian bừa cơm, những tên tiểu tử ở trong ấu quân đảm nhiệm sĩ quan kia, mới lần lượt chạy đến. Hơn nừa có người quên đội mũ, có người quên buộc thắt lưng, thậm chí có người mang giày vài đến, thấy ve mặt Chu Chiêm Cơ như muốn ăn thịt người, mọi người ngượng ngùng hành lễ, nhao nhao giải thích nói:
“vốn tưởng rằng hôm nay không cần thao luyện, chúng ta ngủ quên cả cảm giác ...”
“Ngươi chừng nào thì biết không cần thao luyện.”
Chu Chiêm Cơ đen mặt nói:
“Đêm qua?”
“sáng sớm hôm nay ...”
Mọi người rụt cô nói.
“vậy tại sao người người buồn ngủ đến mức như vậy?”