Chương 262: Kim thượng thư (2)
Nha môn Binh bộ, trong Thiêm Áp phòng Thượng thư.
Còn chưa vào tiết nóng, khí hậu kinh thành đà rắt nóng bức, vì giữ bí mật, trong Thiêm Áp phòng không có cứa sổ, kín không kè hờ, càng nóng bức không chịu nối, để thùng băng cùng không thê xua tan.
Cho dù mồ hôi thấm ướt lưng, Kim thượng thư vẫn y quan chinh tề ngồi ngay ngán ở sau bàn lớn, cẩn thận ti mi xử lý công văn. Hôm nay lâm triều, Hoàng thượng tuyên bố tiếp thụ A Lỗ Thai tiến cống xưng thần, với lý giải của hán với vị đại đế này, Mà Cáp Mộc cùng bộ Ngõa Lạt, nhất định sè có đại phiền toái - Hoàng thượng tám phân lại động ý niệm chinh phạt.
Điều này cùng ý nghĩa Binh bộ Thượng thư hắn, cũng có đại phiền toái. Mặc dù triều đinh có phủ Đô đốc năm quản chuyên quản mạng binh đánh giặc, nhưng tắt cả nhiệm vụ nặng nê như bào đảm hậu cân, phàn phối quản đội, đều đặt ờ ưên đầu binh bộ thượng thư hăn. Kim thượng thư biết tính cách mạnh mè vang dội của Hoàng đệ, một khi quyết định, tuyệt đối sè không kéo quá lâu, đến lúc đó chuẩn bị chắc chắn không kịp, phải phòng ngừa chu đáo, sớm ra tay.
Khác với Chu Nguyên Chương bệnh đa nghi nặng, Chu Lệ tín nhiệm đại thần hán rất thâm hậu, bổ nhiệm Lục Bộ Thượng Thư, công khanh đại thần, vừa dùng liền nhiều năm, cùng không lo bọn họ sẽ chuyên quyền. Như Lại bộ thượng thư Kiến Nghĩa, Hộ bộ Thượng thư Hạ Nguyên Cát, còn có Binh bộ Thượng thư hắn, đểu bát đầu từ năm đầu vình Lạc, đến bây giờ cũng không đổi người. Đương nhiên, điều kiện tiên quyết thành lập cái này là, nhừng người như Kiên Nghĩa, Hạ Nguyên Cát, Kim Trung, đều xứng với tín nhiệm của Hoàng đê. Thậm chí có thể nói, là bọn họ dổc hết tàm huyết, lo lắng hết lòng, mới gánh nỗi sự huy hoàng của vĩnh Lạc thịnh thế.
Nghĩ đơn giàn tới mấy sự nghiệp to lớn của Chu Lệ trong mười năm kia, liền có thể cảm nhận được khó khăn của mấy vị Thượng thư. Hậu nhân thậm chí không cách nào tường tượng nôi, người chủ hành hạ thứ hai từ cô chí kim như Chu Lệ, bọn họ làm sao có thê chông đờ được. Đáp án của Kim Trung rất đơn giản, chi trung với ngươi... saụ khi hạ trieu, Kim thượng thư liền sai người chuyển hồ sơ tới, bắt đẩu công khóa, càng làm mặt càng ngưng trọng. Bời vi hắn phát hiện minh cuôi năm ngoái, nhượng bộ Hạ Thượng thư Hộ bộ quá nhiều, khiến Binh bộ cắt giảm trên diện rộng, bên Giao Cln ỵừa jôi không có bình định đúng hạn, kết quả chính là quàn giới, áo gíầp, trang bị, lương thảo... đêu chi đủ duy trì vận chuyển hàng ngày, nhưng nếu ứng phó đại quàn xuât chinh thì còn lâu mới đủ.
Ban đâu hăn sờ dì chịu nhượng bộ với Hạ thượng thư, là vi hăn biêt tinh huống tài chính của Đại Minh rất bết bát, lào bách tính đà không thê gánh nổi nữa. nếu không thể dựa vào tiền giấy lạm phát để cướp đoạt dân tài. Chi đành gánh trách cứ của Hán vương cùng huân quý, đông ý cát giảm quân phí. Đương nhiên, đây nhất định là trài qua Hoàng thượng đồng ý, chi là ban đầu ai cũng không ngờ tới, A Lô Thai sè đột nhiên đầu hàng.
Bây giờ cơ hội đột nhiên buông xuống, với tính cách của hoàng thượng, nhất định sẽ vứt hứa hẹn trong năm năm không bắc phạt ra sau đầu, đây là chắc chắn. Cho nên Kim Trung biết rõ, cái bây này minh chác chắn phải lấp, vừa nghĩ tới phải đi cầu Hạ Nguyên Cát kia, hán đà đau đầu từng đợt.
Kim thượng thư đang buồn bực lấm, người hầu tiến vào bầm báo, hai tốp tướng lĩnh Âu Quân, tối hôm qua đánh nhau ở Di Hồng các.
Ẩu Quân là Kim Trung phụng lệnh hoàng thượng tổ kiến, ít nhất tổ
Nhóm dịch Black
k £ Tác giá: Tam giới đại sư
kiến giai đoạn đầu, nếu xảy ra chuyện hẳn sẽ phải chịu trách nhiệm, cho nên Kim Trung sai người theo dõi chặt bọn họ, có biến tùy thời bậo lại. Nghe tin tức này, Kim thượng thư càng đau đầu hơn, Âu Quân tô kiến đến nay, đánh nhau chính là chuyên thường như cơm bừa. Trước kia vân đánh với ngoại nhân, bây giờ hay lắm, đấu tranh nội bộ mờ ra...
"Hay lắm, lá gan càng ngày càng lớn".
Kim thượng thư hừ lạnh một tiếng nói:
“Có phải là lại cỏ huynh đệ nhà họ Tiết không?"
Hắn quyết định lần này phải nghiêm trị không tha.
"Dạ, huynh đệ nhà họ Tiết một bèn".
Người hầu nhó giọng nói:
“vương Hiền mà Thái tôn điện hạ mang tới kinh thành kia, là bên khác".
Kim Trung lệnh bọn họ tùy thời lưu ý hướng đi của vương Hiền, cho nên người hầu cố ý cường điệu.
“Hảo tiểu tử, quả nhiên xem cảnh cáo của bổn tọa là gió thoảng bên tai".
Kim thượng thư sầm mặt nói:
“Hắn tường ràng náo chút động tình ở kinh thành, là có thể không kiêng sợ? Lần này bổn tọa cho dù đắc tội thái tôn, cùng phải đuôi hắn ra kinh thành".
"Dạ."
Người hầu nhẹ giọng đáp ứng, trong lòng lại thầm nghì, kia là vì ngài muốn sửa quan hệ với Hán vương điện hạ ấy.
Người hiểu ngươi nhất, tất nhiên là người bên cạnh ngươi, người hầu đã đoán được suy nghĩ của Kim Trung. Kim thượng thư đúng là muôn sửa quan hệ với Chu Cao Hú, nhưng không phải là có mưu đô gì, mà là vi sắp đến chiến sự, Binh bộ nhắt định phải chung sức hợp tác với phủ Đô đốc năm quân mới được. Mà đuôi vương Hiên ra Âu Quân, là lúc trước hắn đà đáp ứng với đối phương, chi là cô kỵ mặt mùi thái tôn, một mực chờ cơ hội thích hợp. Không ngờ mới chưa tới mây ngày, cơ hội đã tới rồi...
Thượng thư đại nhàn ra lệnh một tiếng, vương Hiền đà được đưa lẻn xe ngựa, đi tới nha môn Binh bộ.
.......
Trọng địa nha môn Lục bộ, không cho phép xe ngựa đi vào, ít nhât không cho phép cấp bậc như vương Hiền ngồi xe đi vào, hăn đành phải bảo Nhị Hắc cõng minh đi vào trong.
“Đứng lại, tất cả hạ quan vào nha môn phải đi bộ, tự mình đi tới đi".
Lính gác cửa thấy thế ngăn cản nói.
“sao nói vậy, đại nhân nhà ta vừa bị đánh bốn mươi quân côn, sao xuống đất đi được?"
suất Huy cười lạnh nói:
"Nếu bộ đường đại nhân không vội, vậy đại nhân nhà ta đi về dường tốt vết thương đà, rồi lại đi vào thế nào?"