Chương 130: Dũng Cảm Cũng Xem Như Là Một Kiểu Thông Minh
Đây là nhiệm vụ nghe Oppa Bà Bà kể chuyện cổ tích, chắc hẳn là để tiết lộ một số tin tức cần thiết cho người chơi, cũng giống như nhiệm vụ tìm Trứng Phục Sinh, nhưng sau khi nghe xong thì tâm trạng của Tiêu Phàm không có chút gì gọi là vui vẻ.
Gặp Oppa Bà Bà cũng không mang đến thử thách gì cho Tiêu Phàm cả, cũng như không có phần thưởng nào, nhưng lần gặp gỡ này lại khiến cho Tiêu Phàm cảm thấy cực kì áp lực.
Nghe Oppa Bà Bà nói như vậy, Tiêu Phàm cũng không biết có phải là sau cấp 30 sẽ biến thành cục diện tinh linh, thú nhân, ác ma đại chiến với nhân loại hay không, nhưng lần này hình như bắt đầu hành động thật rồi.
Hơn nữa, nếu thật sự đúng là như vậy thì sẽ là một tình huống rất tồi tệ.
Đầu tiên là phân tích về thực lực của các trận doanh “một đường, hai tộc, bốn cung” thì rõ ràng đều là các tổ chức lớn, coi như ở chiến dịch lần trước có chịu tổn thất thì bây giờ cũng đã qua nhiều năm rồi, Dora lôi kéo thêm nhiều thanh niên trai tráng gia nhập, có lẽ nguyên khí cũng đã khôi phục không ít.
Mà nam thần “Hỉ Dương Dương” của Ác Ma Trận Doanh cũng đã khóa tài khoản, mười hai Ma tướng còn lại thời gian trôi qua lâu như vậy thì cũng đã già, hơn nữa còn sống hay không, Tiêu Phàm cũng không rõ lắm. Nhưng cứ coi như tất cả đều còn sống, “mười hai tiểu cường*” bọn họ còn có thể động đến đao kiếm hay sao.
*tiểu cường: thường dùng để ví con gián, kiên cường đánh hoài không chết.
Tiêu Phàm vẫn còn nhớ “Công Dương” ở bên trong Tân thủ thôn đã truyền thừa skill cho chính mình, trong làm liền cảm thấy cực kì vô căn cứ.
Sau đó các trận doanh bắt đầu tăng thêm nhân lực, số người chơi Ác Ma Trận Doanh là ít nhất.
“Người chơi may mắn” đó, nếu không có ít người chơi thì làm sao có thể có thể phát hiện ra nhiều may mắn.
Hơn nữa người thực lực cao, ngoại trừ cái tên Tịch Dương làm người ta ghét bỏ bên trong Ác Ma Trận Doanh kia ra thì những người có danh tiếng là có thực lực đều bị loại trừ ở bên ngoài cửa Ác Ma Trận Doanh, vì vậy nên những người tài giỏi bên trong Ác Ma Trận Doanh lại càng thêm ít ỏi.
Đi đến ngày hôm nay, Tiêu Phàm thấy chỉ có Tịch Dương, A Hoa Tỷ, Ác Long, Tiểu Sửu Hoàng là những người có thực lực mạnh mẽ.
Đúng rồi, còn có một “Đại mỹ nữ” đáng sợ ẩn núp trong đội ngũ vú em nữa.
Vậy mới nói, đếm tới đếm lui cũng chỉ có vài người này mà thôi, nếu thật sự phải chiến đấu thì nên làm như thế nào đây.
…
“Phạm tiên sinh, chúng ta xuống dưới bắt đầu thử thách dũng khi đi.” Tộc trưởng Simba của Ogre lên tiếng nói chuyện cắt đứt sự trầm tư của Tiêu Phàm.
Tiêu Phàm lúc này mới phát hiện mình cùng với tộc trưởng Simba của Ogre đi đến quảng trường nghị sự bộ lạc Ogre.
“Oaba, đi lên!” Sau tiếng gọi của tộc trưởng Simba của Ogre, một Ogre hai đầu da vàng bước lên phía trước, cơ thể nhỏ hơn một chút so với tộc trưởng cảu Ogre, nhưng đối với Tiêu Phàm mà nói thì người mới xuất hiện thuộc dạng đầu óc ngu si tứ chi phát triển.
Cái kẻ to lớn ngu si được gọi là Oaba này có hình xăm Hổ Khiếu Sơn Lâm, còn tộc trưởng Simba của Ogre thì là hình xăm Phi Long Tại Thiên.
Từ thời xa xưa đã có người nói về việc long tranh hổ đấu, tộc trưởng Simba của Ogre này cũng không phải là kẻ ngu ngốc chỉ biết tới đánh nhau, người này xăm hình mãnh hổ lên trên cơ thể của Oaba, thì xem ra thực lực của hắn cũng phải rất mạnh mẽ.
“Phạm tiên sinh, mời ngày đến quảng trường nghị sự luân bàn với chiến sĩ Oaba của tộc chúng tôi, nếu như ngài thắng được hắn, thì kiểm tra coi như được thông qua!”
(Gợi ý của hệ thống: Luân bàn cùng với chiến sĩ Oaba của tộc Ogre, nếu trong quá trình đó mà lượng HP giảm xuống dưới 30% thì thua cuộc.)
Tộc trưởng Simba của tộc Ogre vừa nói xong thì Tiêu Phàm cũng cùng lúc nhận được gợi ý của hệ thống.
Lượng HP giảm xuống dưới 30%, là thua cuộc, quy tắc này khá bất lợi đối với Tiêu Phàm, không thể bị tụt máu, Tiêu Phàm làm sao có thể hết sức chiến đấu, nếu không thể hết sức, thì thực lực của Tiêu Phàm cũng chỉ ở mức độ trung bình mà thôi, thôi thì chỉ mong sao huynh đệ Oaba này không mạnh quá vậy.
Không giống những lần kiểm tra trí tuệ trước đây, lần này là trực tiếp cầm lấy vũ khí dùng việc chiến đấu để kiểm tra, Tiêu Phàm càng thích chuyện phía sau hơn, dù sao vết thương trên thân thể thì có thể chữa trị, còn vết thương trên tinh thần thì chỉ có thể chịu đựng mà thôi.
Trong nháy mắt lúc tộc trưởng của tộc Ogre tuyên bố bắt đầu thử thách, những người giống như mười tám đồng nhân Thiếu Lâm Tự đang đứng bày ra tư thế “kiện mỹ* tiên sinh” ở trên quảng trường nghị sự kia rất tự giác đứng qua một bên, hay nói một cách chính xác hơn là,
*kiện mỹ: cường tráng đẹp đẽ-giống như kiểu vận động viên thể hình
Thay đổi vị trí để tiếp tục tạo dáng, chừa ra một khoảng sân để cho Tiêu Phàm và Oaba chiến đấu.
Trên vai Oaba vác theo một thanh Lang Nha Bổng khổng lồ, thoải mái đi đến đứng ở trước mặt Tiêu Phàm, cái đầu bên trái há miệng lớn tiếng gào khóc: “Tao không muốn!”
Đầu bên phải bình tĩnh tiếp lời: “Nhường.”
Đầu bên trái lại kêu gào: “Ta sẽ!”
Bên đầu phải lại tiếp tục bình tĩnh bổ sung thêm: “Cố gắng hết sức.”
Tiêu Phàm nghe hắn nói chuyện mà cảm thấy khó chịu giống như ngồi cáp treo vậy, so với Ogre hai đầu thì Tiêu Phàm lại thấy Ogre một đầu có thể làm người khác yêu thích hơn nhiều.
Cũng giống như Shaman Ruba và Ogra hai đầu Zaba, thì Tiêu Phàm thích Shaman Ruba hơn, tui rằng hai người đó đều mang đến cho Tiêu Phàm những hồi ức không vui nhưng dù sao Tiêu Phàm vẫn cảm thấy “năm năm hai mươi lăm” mang lại cho mình nhiều kí ức đen tối hơn.
Oaba sau khi gào thét xong, mỗi tay cầm lấy một bình rượu, dốc lên đổ trực tiếp vào miệng mình.
“Cái gì đây?”
Tiêu Phàm hơi có chút giật mình, người anh em, hành động của ngươi khá giống với một anh chàng đẹp trai nào đó.
“Đây là rượu trắng của bộ tộc Ogre chúng tôi, dùng để uống khi chuẩn bị chiến đấu, sẽ hỗ trợ làm tăng thêm trạng thái khát máu, tốc độ công kích, tốc độ di chuyển tăng đến mức cao nhất. Sau khi uống rượu trắng của tộc Ogre chúng tôi, chiến sĩ sẽ đạt được trạng thái chiến đấu mạnh mẽ nhất, nếu như Phạm tiên sinh đánh thắng được Oaba, ta sẽ đưa cho Phạm tiên sinh nếm thử một ít.” Ogre Shaman nhìn về phía Tiêu Phàm đang thắc mắc mà giải thích.
Nghe Ogre Shaman giải thích, trong lòng Tiêu Phàm có chút lo sợ, lẽ nào những kẻ ngu si này cũng có thuên phú “Tửu Tinh Cuồng Ẩm”? Không lẽ thiên phú của mình là do hệ thống cắt xén bớt nguyên vật liệu nên trực tiếp kế thừa từ những kẻ ngu si này đó chứ?
Có điều, rượu trắng này ta nhất định phải có được.
Thu thập nhiều loại rượu cũng là một con đường tăng cường thực lực của Tiêu Phàm trong trò chơi này.
Lúc này, hai tay của Oaba đều đã đồng thời hạ chai rượu xuống, hai cái đầu cùng lúc ợ hơi rượu lên.
Kèm theo sau hai tiếng động bất lịch sự vang lên, một vệt sáng màu hồng giống như ngọn lửa đang bốc cháy bao phủ toàn thân của Oaba, hai con mắt cũng giống như sáng lên, Oaba ngẩng đầu lên, dã man và điên cuống ngửa mặt lên trời thét một tiếng dài: “A…a…a…”
Tiếng thét này của Oaba cũng kéo theo tiếng hô hào ủng hộ của các “kiện mỹ tiên sinh” đang đứng bên ngoài, khí thế của tộc Ogre lúc này cực kì cao, ngọn lửa trên người của Oaba lại càng thêm rực rỡ.
Tiêu Phàm bị những tiếng kêu gào ồn ào xung quanh khiến cho trong lòng có chút hoảng hốt, không kìm lòng được mà nuốt một ngụm nước bọt.
Từ mũi của Oaba bắt đầu phun ra hơi thở nóng bỏng, nhấc Lang Nha Bổng lên rồi đập mạnh xuống đất một cái để thị uy!
“Rầm!”
Sân đấu bị một gậy này làm dậy lên một trận khói bụi mịt mù.
Trời ạ, có cần phải làm quá giống như thế này hay không, mặc dù truyền thuyết nói là độ khó của nhiệm vụ cao thì ta có thể hiểu được, nhưng không phải là chỉ uống một ngụm rượu trắng thôi sao, tại sao lại giống như uống phải thuốc kích thích vậy, một gậy này có sức mạnh ngang ngửa với A Hoa Tỷ, có lẽ ta phải chiến đấu hết sức rồi.