Ác Ma Doanh Địa

Chương 155: Dụ Nhện Ra Khỏi Hang

Chương 155: Dụ Nhện Ra Khỏi Hang

Còn con Phục Địa Chu Ma kia hình như đang nghỉ ngơi rất thoải mái, hoàn toàn chẳng cảm nhận được có kẻ đang đến gần nó.
Trong cách “Dụ nhện ra khỏi hang” thì bước “dụ” chính là bước khó nhất.
Phải dụ quái thế nào để có thể ổn định và không làm thất thoát điểm thù hận.
Bỗng nhiên, Tiêu Phàm cười lên một tiếng đầy bỉ ổi. Đây chính là lúc để thử hiệu quả của “Chín năm giáo dục bắt buộc của Thục Sơn”, những kỹ năng mà hắn đã hao tinh tốn lực nhiều nhất.
Ngự Kiếm Thuật?
Nố nồ.
Phi Long Tham Vân Thủ!
Đây là tiên thuật khá được chào đón trong Tiên Kiếm Kỳ Hiệp, sử dụng kỹ năng này hao tốn một ít khí, có thể ăn cắp vật phẩm hoặc tiền tài trên người kẻ địch với một tỉ lệ nhất định.
Trong “Chín năm giáo dục bắt buộc của Thục Sơn” thì đây chính là kỹ năng hợp với tính cách của Tiêu Phàm nhất.
Thế là hắn vươn tay phải về phía Phục Địa Chu Ma, động tác nhanh chóng như ma quỷ.
Một tia sáng chói lòa hiện lên trong tay Tiêu Phàm rồi lập tức vụt tắt.
Hắn cảm thấy trong lòng bàn tay mình có một vật gì đó, hưng phấn vô cùng, không ngờ mình lại thành công. Chẳng lẽ app điện thoại dạy học “Chín năm giáo dục bắt buộc của Thục Sơn” này là thật?
Xem ra khi nào về phải luyện tập lại cho tốt mới được, để còn tranh thủ luyện ra mấy cái kiểu Vạn Kiếm Quyết này nọ nữa chứ!
[Hệ thống nhắc nhở: Chúc mừng người chơi Mệnh Phàm lĩnh ngộ kỹ năng Phi Long Thám Vân Thủ.]
[Hệ thống nhắc nhở: Kỹ năng Phi Long Thám Vân Thủ thi triển thành công, ngài thu hoạch được một quả trứng nhện ma từ Phục Địa Chu Ma.]
[Tên kỹ năng: Phi Long Thám Vân Thủ]
[Loại hình: Chủ động]
[Kỹ năng tiêu hao: 100 điểm thể lực.]
[Điều kiện sử dụng: Chạm vào cơ thể của mục tiêu.]
[Hiệu quả đặc biệt: có thể ăn cắp vật phẩm hoặc tiền tài trên người kẻ địch với một tỉ lệ nhất định. Thời gian hồi chiêu: 5 phút.]
[Ghi chú: Trách nhiệm cướp của người giàu chia cho người nghèo này giao cho ngươi đấy! Tinh tinh – “Ba Thục Đạo Hiệp” Lý Hàn Không]
Mọe nó, đến lúc này rồi mà cái hệ thống chết tiệt này vẫn không quên chiếm tiện nghi của mình. Mày tưởng tao không biết rằng tinh tinh là con khỉ hả!
Trong lòng Tiêu Phàm thầm rủa một tiếng, nhưng sau đó hắn cũng chẳng còn bao nhiêu thời gian để chửi thêm, bởi bốn cặp mắt của Phục Địa Chu Ma ở sau lưng hắn lúc này đã sáng lên, nhìn Tiêu Phàm đầy oán độc, thậm chí còn từ từ hóa thành màu đỏ…
“Ha ha… Xin chào… Hế lô… Tôi là Ác Long, ông trùm của Bang Hắc Long, rất hân hạnh được gặp… Nai tu mít du (nice to mett you)…” Tiêu Phàm vừa nói nhăng nói cuội vừa trườn ra ngoài hang.
Hắn biết rằng lần này mình đã kéo thù hận được rồi, trộm trứng ma nhện cũng tương đương với trộm con của Phục Địa Chu Ma mà, bây giờ chắc chắn nó đang hận không thể xé xác Tiêu Phàm được ấy chứ.
Về phần tại sao lại trộm được trứng của Phục Địa Chu Ma thì hắn cũng không rõ lắm, bởi vì mấy kỹ năng của phái Thục Sơn rất thần kỳ.
Ngay cả trứng trong bụng quái vật mà cũng móc ra được, Tiêu Phàm nghĩ không biết nếu mình luyện đến cực hạn thì có thể hút thai chân không được không…

“Éc! Mọi người mau mau giùm cái!” Tiêu Phàm chạy trối chết ra khỏi hang, thậm chí còn chẳng dám ngoái đầu nhìn.
Ở đằng sau, Phục Địa Chu Ma khổng lồ cứng ngắc bám sát theo hắn.
Lúc ra khỏi hang, lớp vỏ ngoài đen thui của nó phát sáng dưới ánh mặt trời, lấp lánh chói lòa khiến người ta sợ hãi. Bốn cặp chân to dài chuyển động cấp tốc, cuộn lên từng cơn bụi mù.
Casserole và các chiến sĩ Orge khác trốn ngoài hang thấy nhà tiên tri Brahma đại nhân xuất hiện, lập tức xông đến giúp đỡ.
Vốn dĩ Tiêu Phàm muốn chỉ huy sắp xếp kỹ càng hơn trước khi chiến đấu, nhưng khi nghe được câu trả lời của bọn họ về “Kế hoạch tác chiến” thì hắn bỏ luôn ý nghĩ ấy.
Lần này Tiêu Phàm từ bỏ một cách rất kiên quyết, không hề dây dưa một chút nào. Thậm chí sau khi từ bỏ, Tiêu Phàm còn cảm nhận được một loại cảm giác tựa như được giải thoát ngập tràn trong tim.
Bọn họ thích cầm Lang Nha bổng đánh tới thì cứ kệ họ đi, Tiêu Phàm cũng chẳng can thiệp nhiều về chiến thuật nữa.
Vậy nên cuối cùng, Tiêu Phàm chỉ vô cùng đơn giản để họ đợi ở đây, và bây giờ cũng là lúc bọn họ nên ra tay rồi.
Thấy địch tập kích, mười chiến sĩ Orge xếp thành một hàng, đồng loạt móc bầu rượu ra rót thẳng vào mồm, động tác đều đặn vô cùng.
Khi rượu trắng tiến vào trong bụng, ngọn lửa nóng hừng hực bắt đầu bùng cháy trên người các chiến sĩ Orge.
Họ ngửa mặt lên trời thét dài: “A!”
Đây là hình thái chiến đấu mạnh nhất của họ! Khát máu cuồng bạo!
Tiêu Phàm nhìn mười chiến sĩ Orge hừng hực khí thế đứng xếp thành một hàng tựa như bức tường lửa, trong lòng lại cảm thấy lo lắng vô cùng, bởi hắn biết trong rượu đó chứa 50% thuộc tính phá hoại.
Nhưng bây giờ lo cho bọn họ cũng là thừa, bởi vì sau lưng hắn còn có một con quái khổng lồ đang dí sát: “A! Mấy người định đứng đần ra đó đến chừng nào nữa hả? Mau đến xử lý nó đi!”
Tập thể Orge đang gầm gừ kia nghe được tiếng hét của Tiêu Phàm thì hơi sững người, ngay sau đó lấy lại tinh thần phóng về phía hắn.
Tiêu Phàm không ngờ Phục Địa Chu Ma này lại cố chấp như thế. Không phải chỉ trộm một quả trứng của mày thôi à? Sao cứ phải miệt mài đuổi theo hắn như ông chồng bắt bà vợ ngoại tình thế hả?
Từ khi ra khỏi cửa hang đến giờ, Tiêu Phàm đã chạy được vài phút, ở đằng sau là con Phục Địa Chu Ma bám theo sát nút, mà sau lưng nó là một đám ngốc da vàng da xanh giơ gậy rượt theo, cảnh tượng hết sức nhộn nhịp.
Điều khác biệt duy nhất là vóc dáng của Tiêu Phàm khá nhỏ so với Phục Địa Chu Ma nên có thể né đòn tấn công từ chân nó rất dễ. Ngược lại, thân hình khổng lồ của nó lại khá cồng kềnh, vì vậy mỗi một gậy của mấy chiến sĩ Orge giáng xuống đều trúng đích 100%.
Nhưng vì sao mày bị đánh nhiều vậy mà cũng không thèm quay lại nhìn đám đần độn kia một chút? Tiêu Phàm vừa chạy vừa rên rỉ trong lòng.
Cũng may, không biết vì hôm nay là ngày tốt của Tiêu Phàm hay là vì mục tiêu tấn công của nhóm Orge kia quá lớn không dễ bị lệch, mà trạng thái hỗn loạn của Orge sau khi uống rượu vẫn chưa thấy xuất hiện.
[Phục Địa Chu Ma: HP 49%]
Rốt cuộc, sau khi bị một nhóm Orge lợi dụng rượt đánh, lượng máu của Phục Địa Chu Ma cũng tụt xuống dưới 50%…
Nhưng bỗng nhiên, Phục Địa Chu Ma lại thôi không đuổi theo Tiêu Phàm nữa, tám cái cẳng vẫn luôn chuyển động làm dấy lên cát bụi nãy giờ cũng yên tĩnh lại.
Màu đỏ trong mắt Phục Địa Chu Ma dần dần biến mất, trở lại vẻ sáng bóng thanh minh, chứng tỏ hành vi trộm trứng kéo thù hận của Tiêu Phàm đã hết tác dụng…
Chân trước của nó đột nhiên vung lên, nhìn không khác gì một thanh kiếm sắc bén vừa được tuốt ra khỏi vỏ.
Ánh sáng đen chợt hiện, Tiêu Phàm dường như trông thấy một con bướm đỏ bay ra từ trong vầng sáng ấy, càng lúc càng lớn dần rồi cuối cùng hóa thành một đóa hoa hồng rơi trên mặt đất, cực kỳ chói mắt.
Trên cơ thể của Casserole bị rách một đường, ngã gục trên đất.
[Chiến sĩ Orge Casserole: 12% HP]
“Đờ mờ! Mày đang thái thịt đấy hả!” Tiêu Phàm cực kỳ kinh ngạc với lực công kích của Phục Địa Chu Ma, trong số các chiến sĩ Orge thì Casserole khỏe mạnh nhất, thế mà chỉ bị rạch một nhát thôi là HP đã tụt gần đến đáy.
Chỉ sau một chiêu của Phục Địa Chu Ma, thế cục trận chiến lập tức xoay 180 độ, trở nên nguy hiểm cực kỳ…
Sau khi Tiêu Phàm nhìn thấy Oa Ba ngã xuống, hắn lần đầu tiên cảm thấy nếu như thứ đồ cồng kềnh này có thể đuổi theo mình đến thiên hoang địa lão cũng không phải là một lựa chọn tồi.
Ít nhất nếu làm như vậy thì cũng lắm là bản thân hắn tốn sức chạy, nhưng đổi lại lại có thể bình an vô sự nhờ vào sự tấn công của chiến sĩ Orge để thông qua thử thách.
Nhưng hiện tại ma nhện Phục kích đã khôi phục lại lý trí, tiến vào trạng thái chiến đấu.
Đặc điểm lớn nhất của đám chiến sĩ Orge ngu ngốc đó là da dày thịt khô chứ không phải là thân thử nhanh nhẹn. Lúc chúng đối mặt với ma nhện Phục kích chỉ có thể kiên trì chống đỡ, muốn tránh cũng không thể tránh được.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất