Chương 160: Tận Thế Của Ma Nhện Phục Kích
Tiêu Phàm nhìn thấy hành động hiện tại của ma nhện Phục Kích, thầm nghĩ không ổn, tuyệt đối không thể để cho nó tiếp tục chọc vào như thế, nếu không nó thật sự có thể đục ra một lỗ hổng để chạy vào. Nếu như vậy thì sẽ không tốt, tình thế hiện tại đang rất tốt, Tiêu Phàm không muốn để mọi chuyện trở nên phức tạp hơn.
Kỳ thật Tiêu Phàm đã hơi coi thường trở ngại mà các chiến sĩ Orge tạo ra rồi. Tuy rằng sức mạnh của một chiến sĩ Orge không thấm vào đâu, nhưng tảng đá lập mà mười chiến sĩ Orge đồng loạt cố gắng tạo nên không phải là thứ mà ma nhện Phục Kích có thể vượt qua nhanh như vậy.
Nhưng ma nhện Phục Kích không quan tâm nhiều thứ như vậy. Bởi vì nó cảm thấy đây chính là cơ hội cuối cùng để nó chuyển bại thành thắng. Nếu như nó không thể đi vào trong động, đoạt được ưu thế sân nhà thì hôm nay nó sẽ phải bỏ mạng trên tay quái vật nhỏ được tạo ra bởi phần mềm hack đang đuổi theo phía sau.
Lúc này Tiêu Phàm đã sắp đến gần ma nhện Phục Kích, nhìn thấy ma nhện Phục Kích đang vùi đầu đào bới mà không hề để ý đến hắn, Tiêu Phàm lập tức bắt lấy cơ hội, hung ác cầm trường kiếm chém vào bụng của ma nhện Phục Kích.
Ma nhện Phục Kích không né tránh, lĩnh toàn bộ một kiếm này của Tiêu Phàm. Nó đau đớn tức giận rú lên nhưng vẫn không ngừng đào mở cửa động.
Bởi vì ma nhện Phục Kích cảm thấy giờ phút này cho dù nó quay lại đấu với Tiêu Phàm cũng sẽ không tránh khỏi số phận bị trêu đùa, kết quả cuối cùng chỉ có chết. Mà cơ hội sống cuối cùng của nó chỉ có thể là tiến vào sào huyệt.
Thật ra ma nhện Phục Kích đánh giá hơi sai lầm về thực lực lúc này của Tiêu Phàm. Vừa rồi trong lúc Tiêu Phàm chiến đấu với nó đã vô tình tiến nhập vào một cảnh giới huyền diệu nào đó mới có thể đánh như được thần trợ giúp. Hiện giờ đã qua một khoảng thời gian, cảnh giới này đã sớm rút lui, nếu Tiêu Phàm muốn tiến vào lần nữa thì là chuyện khó khăn cỡ nào.
Cho nên nếu giờ phút này ma nhện Phục Kích quay lại phản công có lẽ có thể đánh ngang bằng với nhóm Tiêu Phàm. Nhưng ma nhện Phục Kích lại từ bỏ việc tấn công và phòng thủ, đó mới thật sự là buông bỏ cơ hội sống cuối cùng…
Thế nhưng ma nhện Phục Kích lại khăng khăng cho rằng quay trở về sân nhà mới là phao cứu sinh chân chính của nó nên nó cứ bị động chịu đánh như vậy.
Tiêu Phàm thấy ma nhện Phục Kích hoàn toàn không để ý tới đòn tấn công của bản thân, hắn khua trường kiếm trong tay càng ngày càng nhanh.
Lượng HP còn lại của ma nhện Phục Kích vốn không nhiều, sau khi bị Tiêu Phàm chém như vậy thì giảm càng ngày càng nhanh.
Cuối cùng, tảng đá chặn cửa động bị ma nhện Phục Kích đục ra một lỗ hổng nhỏ. Thông qua lỗ hổng đấy, ma nhện Phục Kích có thể thấy được khung cảnh quen thuộc ấm áp trong sào huyệt y như ngày trước, mắt nó sáng lên. Đây chính là biểu cảm nhìn thấy tia hy vọng cuối cùng, sau đó chúng hóa thành một tia hoài niệm trong suy nghĩ của nó…
Sau nhát kiếm cuối cùng của Tiêu Phàm, chút lượng máu còn sót lại của ma nhện Phục Kích cuối cùng cũng mất hết. Cho đến cuối cùng, ma nhện Phục Kích cũng không thể đạt được ý nguyện.
[Hệ thống thông báo: Chúc mừng người chơi giết được mục tiêu thảo phạt ma nhện Phục Kích, đạt được xxxx điểm kinh nghiệm.]
[Chúc mừng người chơi Mệnh Phàm lên cấp 22.]
[Chúc mừng người chơi Mệnh Phàm lên cấp 23.]
Hử? Thăng tới hai cấp như vậy.
Tiêu Phàm rất nghi ngờ, trong lòng hắn nghĩ cho dù có thể đánh bại được ma nhện Phục Kích chắc cũng không đạt được nhiều kinh nghiệm như vậy. Bởi vì Tiêu Phàm cảm thấy chiến đấu với ma nhện Phục Kích có thể coi như không quá khó khăn.
Kỳ thật hắn không biết lần này hắn thật sự chiếm được thiên thời, địa lợi, nhân hòa. Dẫn ma nhện Phục Kích ra khỏi sào huyệt của nó đã làm suy yếu không ít thực lực của nó. Không chỉ có thế, trong lúc Tiêu Phàm chiến đấu hắn còn vô tình đưa kiếm ý của bản thân nhập vào một cảnh giới kỳ lạ, giúp thực lực chiến đấu của hắn tăng lên rất nhiều. Nếu như Tiêu Phàm dùng trạng thái bình thường của hắn đấu với ma nhện Phục Kích thì vẫn không thể biết được mèo nào cắn mỉu nào đâu.
[Hệ thống thông báo: Chúc mừng người chơi đã hoàn thành tất cả thử thách của bộ lạc Orge. Mời ngài đi theo chỉ dẫn của chiến sĩ Orge để nhận vật phầm Hiriston truyền lại.]
[Hệ thống thông báo: Chúc mừng người chơi lĩnh ngộ kỹ năng Kiếm thuật chuyên tinh.]
[Tên kỹ năng: Kiếm thuật chuyên tinh.]
[Loại kỹ năng: bị động.]
[Hiệu quả đặc biệt của kỹ năng: Khi người chơi sử dụng vũ khí loại kiếm để tấn công, lực tấn công sẽ tăng lên 10%.]
[Chú thích: kỹ năng kiếm thuật cơ bản.]
Lại lĩnh ngộ thêm một kỹ năng kiếm thuật cơ bản thuộc về chức nghiệp kiếm sĩ của trận doanh khác, vốn Tiêu Phàm vẫn cho rằng bản thân sẽ lĩnh ngộ được một kỹ năng kiếm thuật khác, kết quả chỉ đạt được [kiếm thuật chuyên tinh] này. Dường như học thức của bản thân về ngự kiếm thuật vẫn chưa đủ, xem ra học tập “Giác dục phổ cập chín năm của phái Thục Sơn” vẫn tốt hơn.
Có lẽ là do trong trò chơi Tiêu Phàm đạt được thêm rất nhiều kỹ năng nên trong lòng hắn luôn so sánh với app điện thoại “Giác dục phổ cập chín năm của phái Thục Sơn” này.
Đám chiến sĩ Orge nhìn thấy Phạm tiên sinh thật sự có thể một mình lật đổ được ma nhện Phục Kích, lòng sùng bái Tiêu Phàm bay đến mức độ không thể tưởng tượng được. Các chiến sĩ Orge Shanman sùng bái những người thông minh. Đây chính là một loại đam mê cuồng nhiệt vượt quá tưởng tượng trong bộ tộc này.
Vì thế các chiến sĩ Orge đã quên hết việc Tiêu Phàm lúc trước đã từng trách bọn họ vô dụng, vô cùng nhiệt tình trao cho Tiêu Phàm một cái ôm to lớn.
Nhưng cái ôm này ép chặt lấy Tiêu Phàm, Tiêu Phàm chỉ cảm nhận được từng khối cơ thể vàng vàng xanh xanh của chiến sĩ Orge đè hắn đến khó chịu.
Tiếp theo, Tiêu Phàm đứng nhìn nhóm Orge tiến hành xử lý thi thể của ma nhện Phục Kích một cách tỉ mỉ.
Tiêu Phàm không nghĩ tới kỹ thuật thu dọn của đám ngốc này lại thành thạo đến như thế, thi thể của ma nhện Phục Kích trong nháy mắt bị bọn họ chặt ra tám khối. Từng phần từng phần được xếp rất chỉnh tề. Tiêu Phàm nhớ lại kỹ năng [Thu thập] lĩnh ngộ được trong lúc lúc bản thân giúp Lilith thu thập trứng rắn ở Thung lũng rắn cát có thủ pháp vô cùng thô thiển thì rất hổ thẹn.
Sau khi các chiến sĩ Orge xử lý xong, bọn họ tặng cho Tiêu Phàm một phần tài liệu thu hoạch được trên người của ma nhện Phục Kích. Từ lúc bắt đầu cho đến lúc chết ma nhện Phục Kích vẫn không thể hoàn thành được nghiệp đào móc.
Lý do là gì?
Bởi vì vật phẩm Hiriston truyền lại được cất trong động.
Tiêu Phàm nhàn rỗi vô vị lấy ra [Trứng ma nhện] trộm được bằng [Phi long tham vân thủ] từ trên người của ma nhện Phục Kích lúc bắt đầu.
[Tên gọi: Trứng ma nhện.]
[Chủng loại: Trứng thú cưng.]
[Chú thích: (Sau khi người chơi đạt đến cấp 30 sẽ mở hệ thống thú cưng, tạm thời vẫn chưa có số liệu gì.)]
Lại là một vật phẩm vô ích, bây giờ vẫn chưa thể dùng được. Chẳng qua trong đội của bản thân chắc cũng có người sẽ thích lấy con nhện làm thú cưng. Nhưng phỏng chừng trong trận doanh ác ma cũng sẽ có người thích thu ma nhện Phục Kích làm thú cưng.
Trong đầu Tiêu Phàm hiện ra cảnh tượng một con nhện độc bốn chân bò nhanh phía trước, phía sau là một con ma nhện Phục Kích. Cảnh tượng này quả thật là không được đẹp lắm.
Đúng lúc suy nghĩ của Tiêu Phàm bay vào cõi thần tiên, các chiến sĩ Orge đã mở được cửa vào hang động một lần nữa…
Nhìn tơ nhện trắng noãn quấn chằng chịt quanh động, lòng Tiêu Phàm vẫn còn sợ hãi. Nếu trước đó không dẫn dụ Ma nhện Phục Kích ra khỏi động, một mình hắn chiến đấu ở đây chắc chắn lành ít dữ nhiều.
Các chiến sĩ Orge đi gần Tiêu Phàm cũng không có “tiểu cỏa” linh hoạt như Tiêu Phàm. Do tay chân trời sinh đã vụng về, trên người sớm đã có vài sợi tơ nhện, lúc đi lại vô cùng phí sức. Kết quả một chiến sĩ Orge thoáng vô ý, người chạm vào vào cái hố buồn nôn nhô lên trên mặt đất, soạt một tiếng, màng dính vỡ ra, một con Ma nhện Phục Kích nhỏ hơn rất nhiều so với con nhện vừa bị đánh chết kia từ trong hố xông ra.