Chương 163: Thả Con Khỉ Kia Ra, Để Tôi Xử Lý
Hổ Nữu chưa bao giờ thấy dáng vẻ nghiêm túc này của Xà Cơ, trong phút chốc yên tĩnh mới tò mò nhìn về phía cô nàng.
Tiêu Phàm thấy Xà Cơ ra tay cứu giúp mình nên vô cùng vui mừng, vội vàng khen ngợi: “Xà Cơ muội muội! Đã ra ngoài trải nghiệm một thời gian, quả nhiên đã trưởng thành lên rất nhiều, xử lý mọi việc cũng trở nên chín chắn hơn nhiều, không giống như người nào đó. Chậc chậc!”
Xà Cơ thấy Tiêu Phàm cuối cùng cũng nói chuyện với mình, hơn nữa còn là khen ngợi nên mừng tít mắt.
Hỗ Nữu không tiếp tục để ý những lời nói kia của Tiêu Phàm mà nhìn vẻ mặt vừa thẹn thùng lại mừng rỡ của Xà Cơ, cười gian xảo một cái, thầm nghĩ: “He he! Có gian tình…”
Từ khi Hổ Nữu bị Xà Cơ đẩy ra khỏi người hắn, bỗng dưng không làm phiền hắn nữa, lại quái lạ kéo Xà Cơ rồi trốn sang một bên, không biết đang coi thường điều gì nữa.
Nhưng vậy cũng tốt, không còn nữ lưu manh thích lấy chuyện đùa giỡn hắn làm việc vui, Tiêu Phàm cũng thoải mái hơn rất nhiều.
Tiêu Phàm nhìn khối băng lớn ở trong góc, thở dài, Miên Miên ơi là Miên Miên, vì sao đã không gặp nhau mấy ngày rồi, em vẫn không thích anh như trước thế.
Ở trong cái đội ngũ này, Tiêu Phàm cảm thấy chỉ có Miên Miên là vẫn còn có thể chữa được, dưới tình huống đặc biệt thì những người đội viên khác đều đã thành hình cả rồi, trong đó Hổ Nữu dẫn đầu với khoảng cách vô cùng xa, hai vị kia thì theo sát nhau, không phân cao thấp.
Vì vậy dưới sự trợ giúp của Xà Cơ, Tiêu Phàm đã thoát ra khỏi ma chưởng của Hổ Nữu, hắn vô cùng phấn khởi đi chào hỏi với cô bé loli rất đáng yêu là Miên Miên.
Đáng tiếc hiện thực thì rất tàn khốc, Miên Miên vẫn lạnh lùng và xa cách như trước, cho dù bạn dỗ hay chọc thế nào, chỉ cần bạn lại bước về phía trước một bước, cô bé sẽ đóng băng lại cho bạn xem.
Lại bị Miên Miên từ chối, Tiêu Phàm cảm thấy rất thương cảm.
Buồn bực một mình được nửa khắc, Tiêu Phàm liền phục hồi tinh thần lại, bởi vì Tiêu Phàm biết mình vẫn còn phải làm một chuyện nghiêm chỉnh.
…
Đợi hết nửa ngày, rốt cuộc thì nữ tửu quỷ trong phòng đã tỉnh rượu, cô lục tung cả căn phòng lên để tìm một phần [Bản đồ kho báu Hoàng Kim viên 1/2] giúp Tiêu Phàm.
Rốt cuộc sau khi trong phòng bay ra vô số bình rượu và những bộ quần áo khiến Tiêu Phàm mặt đỏ tía tai, trong tay Lilith cầm một phần bản đồ rách nát và ố vàng, cô vội vàng quơ quơ với Tiêu Phàm, có vẻ rất ghét bỏ: “Này, đưa nửa cái bản đồ trong tay cậu cho tôi, tôi giúp cậu hợp lại.”
Tiêu Phàm lấy ra một phần [Bản đồ kho báu Hoàng Kim viên 1/2] khác rồi đưa cho Lilith.
Không có bất kỳ đặc hiệu gì khi hợp lại, chỉ có kéo dán trong suốt rất đơn giản, dưới phương pháp thô ráp của Lilith, [Bản đồ kho báu Hoàng Kim viên] đã xuất hiện, Tiêu Phàm nhìn thì cảm thấy hơi đau “bi”.
Sau khi Lilith hợp lại [Bản đồ kho báu Hoàng Kim viên], lập tức đặt bản đồ dưới lòng bàn tay của mình rồi chống bàn, nói với Tiêu Phàm với vẻ rất vô lại: “Lại nói, tên nhóc kia, lần này khi cậu về vẫn chưa có gì để tỏ vẻ…”
Tiêu Phàm nhìn thấy dáng vẻ này của Lilith, lập tức biết rõ Lilith đang suy tính điều gì, trong lòng hắn lại nảy sinh sự oán giận với cá tính của NPC trong trận doanh Ác Ma, hắn lanh trí dùng tay phải của mình lấy [Rượu trắng Orge] trong ba lô mà Orge Shaman đã tặng cho hắn, đưa hết cho nữ tửu quỷ Lilith.
[Rượu trắng Orge] là một vật phẩm sau khi uống sẽ có tỷ lệ tự mình đánh mình, Tiêu Phàm đã ghét bỏ nó từ sớm, bây giờ đúng lúc Lilith đòi lợi ích, vây được, xem coi Lilith có muốn thứ này hay không.
Lilith đâu có quan tâm nhiều như vậy, cô vừa thấy là rượu thì trong lòng đã vui vẻ đến nở hoa rồi: “Ha ha, vẫn là thằng nhóc như cậu biết điều.”
Nói xong thì Lilith đưa [Bản đồ kho báu Hoàng Kim viên] cho Tiêu Phàm, cô ôm [Rượu trắng Orge] đi thưởng thức với vẻ vui tươi hớn hở.
[Tên: Bản đồ kho báu Hoàng Kim viên]
[Phẩm chất: Truyền thuyết]
[Đặc hiệu: Có thể cho người chơi manh mối về kho báu Hoàng Kim viên.]
[Ghi chú: Có ai khát khao một cuộc phiêu lưu lộng lẫy không?
[Gợi ý của hệ thống: Chúc mừng người chơi Mệnh Phàm lấy được Bản đồ kho báu Hoàng Kim viên hoàn chỉnh từ trong tay Lilith, nhiệm vụ truyền thuyết người thừa kế Hiriston – thám hiểm kho báu Hoàng Kim viên đã được mở ra, xin hãy dựa theo chỉ thị của Bản đồ kho báu Hoàng Kim viên, tìm kiếm kho báu Hoàng Kim viên.]
Kho báu Hoàng Kim viên hẳn là vật phẩm mà vị anh hùng ác ma Hiriston để lại, Tiêu Phàm không nghĩ đến lúc nhiệm vụ kết thúc lại nhận được một tấm bản đồ mới, dựa vào bản đồ để tìm kho báu nhiều lần quá thì Tiêu Phàm cũng cảm thấy phiền.
Tiêu Phàm nhìn tấm bản đồ được hợp lại bằng keo dính trong suốt, trên đó là một điểm tọa độ đang sáng lấp lánh ngay đầu con khỉ màu vàng, hắn quay đầu nói với các thành viên nữ: “Nhiệm vụ đầu tiên sau khi tất cả thành viên của Vũ Hội Ác Ma gặp lại nhau, tìm kiếm kho báu Hoàng Kim viên!”
Không biết là do lâu ngày gặp lại, hay là do được đi thám hiểm tìm kho báu mà mọi người đều rất phấn khởi, ngay cả Miên Miên cũng chớp mắt khi nghe được lời nói của Tiêu Phàm.
…
Đường đi của lần tìm kho báu này vô cùng thuận lợi, không nảy sinh nhiều chuyện rắc rối, không giống với lần Tiêu Phàm đến bộ lạc Orge, phải dùng quyền đấm cước đá, gặp hết các loại gian khổ mới đến được chỗ cần đến.
Dọc theo đường đi thì đám người Tiêu Phàm không gặp được Bang Hắc Long và Huyết Tinh Ma Thuật Xã, cũng không gặp Bá Vương Hoa và Truy Phong Liệp Đoàn, sau khi dựa theo [Bản đồ kho báu Hoàng Kim viên] đi thật lâu, rốt cuộc đã đến được chỗ tọa độ sáng lấp lánh ngay đầu con khỉ màu vàng trong tấm bản đồ.
Chỗ cần đến thì trống trải và hoang vu, thậm chí dưới chân không còn là đất vàng khô nứt nữa mà đã trở thành một bồi cát vàng, nhìn đống đồi cát nhấp nhô lên xuống ở bốn phía thì nơi đây dường như đã biến thành một cái sa mạc vậy, nếu không có [Bản đồ kho báu Hoàng Kim viên] thì quả thực không thể nào tìm ra được chỗ này.
Mà chỗ trùng với tọa độ sáng lấp lánh ngay đầu con khỉ màu vàng thì chỉ có một tảng đá đứng lẻ loi một mình, bị thời tiết trong trận doanh Ác Ma làm phong hóa rất nghiêm trọng, khiến ai nhìn cũng cảm thấy thê lương.
Trên tảng đá là hoa văn mà Tiêu Phàm rất quen thuộc, một màu đen nhánh, có cái đầu của ác ma và cái sừng của dê, vừa xấu xa lại quỷ dị.
Rõ ràng nó chỉ nằm yên trên mặt ngoài của tảng đá, thế nhưng vừa nhìn đến nó lại khiến cho người ta có cảm giác cái đầu lâu ác ma này phảng phất đang cười với vẻ âm u vậy, khiến tất cả mọi người đều cảm thấy hơi khiếp đảm.
Các thành viên nữ nghe Tiêu Phàm nói là đi thám hiểm thì vô cùng phấn khởi, bây giờ lại nhìn thấy cảnh tượng hoang vu ở chung quanh, lập tức cảm thấy thất vọng.
Hổ Nữu mang khuôn mặt ủ rũ oán trách Tiêu Phàm: “Đây là sao hả, đã nói là một chuyến phiêu lưu lộng lẫy mà? Anh không lừa chúng tôi đến đây để khai hoang chứ.”
Tiêu Phàm không để ý đến người có tính tình quái đản như Hổ Nữu, bởi vì hắn lại phát hiện ra một cái rãnh ở chính giữa hoa văn trên tảng đá, hắn lấy [Nhẫn - tín vật của Hiriston] từ trong ba lô ra, bỏ vào cái rãnh…
Chỉ thấy chiếc nhẫn vừa khảm vào tảng đá thì một luồng ánh sáng màu vàng liền phát ra, sau đó mặt đất vang lên tiếng nổ ầm ầm, hình như đã đụng đến cái cơ quan nào đó, tảng đá bắt đầu lún xuống.
Tiêu Phàm lập tức bước về phía trước rồi cầm [Nhẫn - tín vật của Hiriston] trên tảng đá lại, hắn cũng không muốn chiếc nhẫn này biến mất theo tảng đá, bởi vì có khi vào lúc sau thì chiếc nhẫn này sẽ mang đến một lợi ích nào đó.
Sau khi tảng đá hoàn toàn chìm vào đồi cát đến mức không còn nhìn thấy được nữa, chỗ mà đám người Tiêu Phàm đang đứng bắt đầu rung chuyển.
Mọi người hoang mang hoảng loạn, mất cân bằng nên ngã xuống đất, trong lòng thì kinh hoảng, lẽ nào là động đất sao.
Chỉ thấy phía trước đám người Tiêu Phàm, một đồi cát lớn bỗng nhiên nhô lên, giống như một cây đại thụ không ngừng mọc lên tới trời vậy…
Theo sự nâng lên rồi rơi xuống của những tảng cát vàng lớn, nó đã hội tụ lại thành một dòng chảy cát như thác nước trên núi cao vậy, do những tảng cát lớn ở phía trên trôi xuống, vô cùng đồ sộ.
Mấy phút sau, cuộc rung chuyển ở đây rốt cuộc đã dừng lại, mà trước mắt Tiêu Phàm cũng đã không còn cảnh tượng đầy cát vàng nữa…
“Đậu xanh!”
Mọi người nhìn cảnh tượng trước mắt mà kinh ngạc đến mức không ngậm miệng lại được, hòn đá màu trắng nổi lên trên mặt đất, đẩy cát vàng sang hai bên, một tòa di tích miếu thờ hùng vĩ được xây từ những hòn đá lớn đột nhiên xuất hiện.
Tường đá ở ngoài miếu thờ đã hơi trắng, chứng minh cái công trình kiến trúc này đã có từ lâu.
[Gợi ý của hệ thống: Chúc mừng người chơi Mệnh Phàm tiến vào nhiệm vụ truyền thuyết người thừa kế của Hiriston, nội dung phó bản di tích Thần Điện Hoàng Kim viên.]
Tiêu Phàm nhìn cảnh tượng trước mắt mình với vẻ khó mà tin được, trong lòng lại vô cùng khiếp sợ, xem ra hệ thống đã bỏ rất nhiều công sức trong phân đoạn của nhiệm vụ truyền thuyết lần này, cuối cùng nó cũng không sử dụng những cái đặc hiệu loại năm mao tiền như trước nữa rồi.
Tiêu Phàm bước vào nhìn, trên cánh cửa đá đã biến thành màu trắng ở chính diện của Thần Điện có vẽ một con Hoàng Kim viên đang há mồm rít gào bằng sơn màu vàng.
Theo sự đến gần của Tiêu Phàm, dường như cánh cửa đá đã cảm ứng được vậy, hoa văn Hoàng Kim viên trên cửa đá bị nứt ra ở chính giữa, cứ như vậy, cánh cửa lớn của Thần Điện mở ra với đám người Tiêu Phàm…
Tiêu Phàm dẫn theo mọi người từ từ bước vào trong Thần Điện, vừa vào mới phát hiện ra, thì ra bọn họ vẫn còn đang ở phía ngoài của Thần Điện, mà lúc nãy bọn họ chỉ đi qua một bức tường đá ở ngoài thôi.
Sau khi đi qua tường đá, Tiêu Phàm nhìn ra xa thì thấy có rất nhiều bức tường đổ đã biến thành màu trắng, thậm chí trong tầm mắt của Tiêu Phàm còn thần kỳ xuất hiện cây xanh và cỏ xanh, còn có… mấy con khỉ khắp núi đồi nữa…
Con khỉ?
Đúng, là con khỉ!
Mợ nó, nếu không phải hắn biết chỗ này là di tích Thần Điện Hoàng Kim viên, hắn còn tưởng rằng mình đã đến Hoa Quả Sơn đây này!
Trong lòng Tiêu Phàm đang rít gào, vẻ mặt cứng lại, hắn quay đầu nói với mọi người: “Chuẩn bị chiến đấu!”
Bởi vì dường như những con khỉ kia đã phát hiện những kẻ xâm nhập là đám người Tiêu Phàm, giờ phút này bọn chúng đang quay đầu nhìn về phía đám người Tiêu Phàm, mặt lộ ra vẻ hung dữ, vô cùng không thân thiện.
Đúng lúc này, Hổ Nữu bước về phía trước một bước, vượt qua Tiêu Phàm, hai tay cầm lấy hai đầu của cây roi rồi dùng sức kéo một cái, vang lên một tiếng động giòn giã, cô vô cùng oai phong nói: “Để tôi xử lý, cho anh mở mang kiến thức, xem thành quả tu luyện của bổn đại tiểu thư đây!”