Chương 167: Miku Phiên Bản Trung Quốc
Thế nhưng, với tình trạng hiện tại, kỹ năng này có ích cái rắm gì chứ!
Lực công kích tăng cường nhưng Xà Cơ nhiều nhất cũng chỉ có thể nện được một con vượn.
Lực phòng ngự và HP tăng cường, cũng chỉ giúp Xà Cơ hồi máu nhanh để chịu đòn tốt hơn mà thôi.
Tiêu Phàm đang ngẫm nghĩ, rất nhiều Hoàng Mao Viên đang vây quanh Xà Cơ, vây chặt đến nổi không lọt một giọt nước, tiếp theo chắc là còn thu hẹp lại nữa.
Cảnh này làm cho Tiêu Phàm nhớ đến thời điểm mình gặp Xà Cơ lần đầu tiên trong game khi đó cô nàng là “người hút quái”, mà thứ được hút là một đám mây đen…
Mà bây giờ, thứ được hút lại là một đám mây vàng?
Mày sai rồi.
Hút quái, cái học vấn cao thâm này đều có tính phương hướng cả, lúc hút quái mà đầu quái luôn hướng về phía mình là được tính thành công, mà trong phương diện hút quái, Xà Cơ chắc chắn là vô cùng xuất sắc.
Vì thế, thứ mà mắt Tiêu Phàm nhìn thấy chính là một cái đèn lồng đỏ chót được vẽ thêm viền vàng, sắc vàng loá mắt đến nổi khiến người ta không thể nhìn thẳng.
“Đi cứu cô ấy?”
Giờ phút này, Tiêu Phàm đã không còn nhìn thấy bóng dáng Xà Cơ đâu nữa, những cái mông vượn đỏ rừng rực đã chiếm “đầy màn hình”. Mặc dù Tiêu Phàm biết người đồng đội Xà Cơ của mình là một nhân vật khá là “Rắn chắc” nhưng khi đối mặt với số lượng lớn Hoàng Mao Viên như vậy, Tiêu Phàm vẫn hơi không yên tâm về Xà Cơ đang kẹt trong đó. Thế là hắn ra hiệu với Hổ Nữu.
Hổ Nữu liếc mắt nhìn thoáng qua Tiêu Phàm, rồi hấc đầu về phía trước.
Mặc dù Hổ Nữu không nói gì với Tiêu Phàm cả nhưng không biết sao Tiêu Phàm vẫn hiểu được ý của vị đại tiểu thư này, có lẽ là do tiếp xúc lâu chăng?
Tự anh lên đi, tôi không muốn lên.
Đúng vậy, ý mà Tiêu Phàm hiểu được chính là suy nghĩ trong lòng Hổ Nữu.
Hổ Nữu giờ cũng đang rất lo lắng cho Xà Cơ, thế nhưng một rừng mông chằng chịt đánh vào thị giác Hổ Nữu, thật sự quá là kinh khủng, Hổ Nữu muốn tới gần chút nào.
“Ôi chao!” Tiêu Phàm thở dài, tự nhủ: “Mấy việc khổ cực thì lúc nào cũng để phần cho đội trưởng tôi hết.”
Mặc dù Tiêu Phàm ngoài miệng than thở, nhưng vẻ mặt lại nghiêm túc hết sức, vừa sải bước đã phóng vào trong chiến trường.
Tới gần, không thể không nói, kỹ thuật cừu hận dụ quái của Xà Cơ bây giờ thật xuất sắc, Tiêu Phàm áp sát đến thế mà cũng chẳng có con Hoàng Mao Viên nào xoay người lại.
Tiêu Phàm cười thô bỉ một tiếng, rồi rút trường kiếm ra.
Bạo cúc gì gì đó, chỉ cần nạn nhân không phải mình, thì đây là một việc làm vô cùng vui sướng đối với Tiêu Phàm.
Trường kiếm vô cùng thuần khiết của Tiêu Phàm đâm vào chỗ hiểm của một trong số đám Hoàng Mao Viên…
Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, kiếm của Tiêu Phàm còn chưa thể dâm vào như mong muốn thì đã nghe thấy ở giữa vang lên một tiếng ầm, tạo ra một trận sóng lớn, đám Hoàng Mao Viên đang vây thành một đống bỗng bay tán loạn ra bốn phía, hùng tráng hết sức.
Cảnh tượng này làm cho đám người đứng cạnh Hổ Nữu thấy mà vô cùng sốc, mà tâm trạng của Tiêu Phàm ở giữa đống này, không thể chỉ đơn giản hình dung bằng từ sốc.
Một lượng lớn “Đạn bay hình mông vượn” lấy Xà Cơ làm trung tâm, bắn ra ngoài do đợt sóng trùng kích này bộc phát. Vì Tiêu Phàm tìm đường chết mà đứng gần quan sát đạn bay, nên đương nhiên cũng tránh không được mà gặp xui xẻo.
Tiêu Phàm, người đã tập sơ qua Thục Sơn Ngự Kiếm Thuật, sau khi vung kiếm chém đi mấy cái mông vượn bay về phía mình, thì cuối cùng rốt cuộc cũng không chống cự nổi một thủy triều mông vượn trào đến liên lục, thế là khắp cơ thể đều bị mông vượn thâm mật tiếp xúc, đương nhiên mặt cũng không ngoại lệ.
Không phải trăm hoa yêu riêng cúc.
Cánh tàn hoa tận, chẳng còn hoa.
*Bài Hoa Vức của Nguyên Chẩn
Nghĩa: Chằng phải vì tôi đã sẵn yêu hoa cúc, nhưng nói cho cùng khi đợt hoa cúc thu đông này tàn, thì không còn hoa nào trên thế gian nở trong năm này nữa.
Một tiếng nổ đùng, hoa cúc nở, sau đó không còn hoa nào nở nữa.
Lúc này, Tiêu Phàm đã bị “đạn bay hình mông vượn” đánh bay lùi lại cách chỗ đang đướng hơn vài mét. Hắn dùng tay lau mặt một cái, cảm thấy trên tay tỏa ra một mùi khai nồng nàng, sau đó liền ghê tởm nhổ nước miếng. Hắn nhìn thấy Xà Cơ ở giữa sân, dường như vì vừa chiến đấu xong nên cười rất là vui vẻ, lại nghĩ đến phải gặp nhau trong khi mình như thế này, Tiêu Phàm cảm giác trong lòng vô cùng khó chịu.
Thế nhưng, Tiêu Phàm đã nhanh bị dòng chữ trên đỉnh đầu Xà Cơ hấp dẫn, Khiêm Nhẫn Chi Hộ.
[Danh hiệu người chơi: Khiêm Nhẫn Chi Nộ]
[Tên kỹ năng: Nộ Khí Bộc Phát]
[Loại hình kỹ năng: Kỹ năng chủ động]
[Hiệu quả: Cưỡng chế kẻ địch xung quanh mình tiếp tục tiến hành công kích thêm 2 giây, trong lúc bị công kích đó lực phòng ngự của bản thân tăng 50%. Sau 2 giây, lấy bản thân làm trung tâm, bắn ra xung quanh một đợt sóng xung kích mạnh mẽ, khiến cho kẻ địch tổn thương và bị đánh bay, mức độ sát thương lớn hay nhỏ phụ thuộc vào số lần nhận sự công kích trong khi sử dụng kỹ năng nhiều hay ít, thời gian hồi chiêu thức 5 phút.]
[Kỹ năng tiêu hao: 200 điểm giá trị pháp lực]
[Kỹ năng thuộc loại: Kỹ năng Danh hiệu]
[Ghi chú: Khi nhẫn nại tới cực điểm, oành!]
Thật đáng chết, đã có kỹ năng danh hiệu trâu bò như vậy mà còn gọi đến ta, hại ta không có chuẩn bị gì, bị luồng khí đó thổi văng như ngôi sao bay, còn bị đám vượn đó ngồi vào mặt.
Không biết rằng như vậy sẽ khiến ta sinh ra bóng ma với cái đèn đỏ của đèn tín hiệu giao thông sao? Mẹ nó, bị cái mông đó ngồi lên mặt thật xấu hổ, thút chết đi được.
Tiêu Phàm nhìn nụ cười cổ quái của Xà Cơ đang đứng ở giữa sân, trong lòng càng cảm thấy khó thở, bắt đầu tức giận, xem xem cô ấy làm gì có cái gọi là nộ khí, hệ thống à ngươi thật là khờ khạo.
[Khiêm Nhẫn Chi Nộ], đoán chừng Xà Cơ cũng giống như Hổ Nữu, là cái đồ người chơi biến thái kể cả cái danh hiệu.
Có điều hiệu quả ngược lại lại là tốt đẹp, Tiêu Phàm nhìn Xà Cơ giữa sân bị [Nộ Khí Bộc Phát] mà diệt được không ít vượn Lông Vàng, trong lòng không khỏi thở dài.
Sau đó Tiêu Phàm liền lập tức mở tin tức của các thành viên trong đội ngũ, điều tra một chút tin tức liên quan đến Xà Cơ.
Bởi vì thông qua giáo huấn lần này, Tiêu Phàm hiểu hóng chuyện bên cạnh cũng có thể gặp nguy hiểm, lần sau làm khán giả cũng phải cẩn thận.
Nếu cô ấy bỗng dưng lại dùng đến Thiên Niên Sát (1), Tiêu Phàm không thể chịu được, cho nên nhất định phải phòng ngừa chu đáo, không thể luôn trông chờ vào hệ thống hỗ trợ AI được.
(1) Thiên Niên Sát: Một chiêu thức trong Naruto.
Vì vậy cần phải tìm hiểu rõ ràng nhưng kỹ năng có tác dụng siêu phàm của đồng đội, như thế sẽ tránh khỏi tổn thương không cần thiết.
[Tên kỹ năng: Thống Khổ Phân Lưu]
[Phẩm chất: Sử thi]
[Loại hình kỹ năng: Chủ động]
[Hiệu quả: Tiêu hao giá trị thống khổ của mình để tăng HP cho thành viên trong đội, lượng HP tăng tương đương với lượng giá trị thống khổ, thời gian hồi chiêu thức 20 giây.]
[Kỹ năng tiêu hao: Dựa vào trị số phân lưu cụ thể.]
[Điều kiện học tập: Truyền thừa chòm Thủy Bình của trận doanh Ác Ma]
[Ghi chú: Tại sao vui sướng của người ta lại được xây dựng trên nỗi thống khổ của mình.]
Kỹ năng của Xà Cơ ngoài những kĩ năng mà Tiêu Phàm đã hiểu rõ thì cùng chỉ còn [Thống Khổ Phân Lưu] này chưa có dùng qua, lại là một kỹ năng làm tăng HP cho người chơi khác, xem ra đội ngũ lại có thêm một vú em, đáng tiếc là cô ấy không thể tự tăng cho mình, mà Xà Cơ tự cung tự cấp cũng thật biến thái.
Nếu vậy thì chờ đến lúc Xà Cơ không chịu nổi bị đám vượn này “chơi đùa” đủ thứ, thì sẽ tiến lên dọn dẹp chút.
Tiêu Phàm nhìn thấy sau cái Nộ Khí Bộc Phát của Xà Cơ vẫn còn một số vượn Lông Vàng chưa bị xử lý đang chuẩn bị hướng về phía trước công kích Xà Cơ, liền bắt đầu kêu gọi mọi người cũng xông lên hỗ trợ.
Đúng vào lúc này, một cánh tay trắng noãn nhỏ bé tinh tế kéo Tiêu Phàm lại.
Tiêu Phàm quay lại nhìn, hóa ra là Trường Miên muội muội.