Chương 175: Nhược Điểm
Cho dù thế nào, vượn lông vàng đứng ở trên đài cao, cứ thế bắt đầu “tự sờ” trước mặt đám người Tiêu Phàm.
Sau khi hắn ta “tự sờ” xong, ánh mắt đám nữ nhân nhìn về phía vượn lông vàng có vài phần khinh bỉ.
Nhưng vượn lông vàng không hề để ý đến họ, bởi vì trong mắt hắn ta, bọn người Tiêu Phàm đã sắp chết rồi. Bởi trong lòng hắn, sau khi vượn lông vàng thi triển xong tuyệt kỹ “tự sờ” sẽ trở nên vô địch.
Vượn lông vàng phóng khoáng nhảy xuống khỏi đài, đi đến trước mặt nhóm người Tiêu Phàm. Bước chân hắn ta vô cùng trầm ổn, giống như một chiến sĩ trở vì từ chiến trường.
Tiêu Phàm nhìn thấy dáng vẻ muốn chèn ép người khác của vượn lông vàng, trong lòng hắn khó chịu. Không phải chỉ là “tự sờ” thôi sao? Lúc mình chơi mạt chược cũng từng “tự sờ” rồi. Có gì đặc biệt hơn người đâu, kéo cái gì mà kéo.
Vì thế Tiêu Phàm rút kiếm xông lên, bước chân di chuyển nhanh chóng, vội vã tiếp cận vượn lông vàng, chém mạnh một nhát…
…
Yên lặng.
Sự im lặng chết người.
…
Tiêu Phàm ngơ ngác nắm chặt thanh kiếm trong tay, nốt nước miếng.
Trong khoảnh khắc đấy Tiêu Phàm dường như nghe thấy tiếng nuốt nước miếng của bản thân mình.
Ánh sáng chiếu lên lưỡi kiếm của thanh kiếm Ảm Long Minh Viêm, tản ra ánh sáng màu đen. Điều này nghĩa là thanh kiếm này vẫn sắc bén như trước.
Dưới lưỡi kiếm sắc bén ấy chính là cái đầu che kín bởi lông vàng của vượn lông vàng. Mà thanh kiếm Ảm Long Minh Viêm vốn chém sắt như chém bùn giờ lại không thể chém xuống tiếp trên đầu hắn ta.
Vượn lông vàng chậm rãi quay đầu lại, lẳng lặng nhìn ngắm Tiêu Phàm đang giữ nguyên tư thế bổ xuống như trước, nhẹ nhàng nói một câu: “Những chiêu thức giống như vậy là vô dụng đối với vượn lông vàng, huống chi là một vượn lông vàng đã “tự sờ”.”
Tiêu Phàm không hiểu tại sao sức mạnh của vượn lông vàng sẽ cao như vậy sau khi “tự sờ”, nhưng hắn có thể cảm nhận được “sự khinh bỉ của vượn” ở trong ánh mắt của vượn lông vàng.
Vượn lông vàng nhìn dáng vẻ giật mình cảu Tiêu Phàm trước mắt, trong mắt hắn ta lộ ra sự đồng tình, nâng cánh tay lên đưa về phía Tiêu Phàm.
Cứ như vậy, Tiêu Phàm bị cánh tay của vượn lông vàng đánh bay ra ngoài…
Tiêu Phàm rơi xuống mảnh đất trống phía xa, làm bụi xung quanh bay đầy lên, lượng HP lại mất đến 20%.
“Một kẻ đang thương. Ngươi cho rằng bản lĩnh của vượn lông vàng chỉ có biến đồng nát thành vũ khí thôi sao? Vậy nếu không có vũ khí thì làm thế nào để vượn lông vàng được xưng là một chủng tộc vĩ đại?” Vượn lông vàng bắt đầu tự mình độc thoại, trong mắt hắn ta không giấu nổi hoài niệm.
“Nếu như vũ khí được vượn lông vàng đụng vào sẽ biến thành thần khí, vậy thì nếu vượn lông vàng tự động vào bản thân mình thì sẽ thế nào đây?”
“Đúng vậy, sau khi tự sờ vào bản thân mình, vượn lông vàng chúng ta sẽ trở thành những chiến sĩ mạnh nhất vũ trụ, Tắc Nha Nhân siêu cấp.” Vược lông vàng tự hào nói.
Tiêu Phàm nghe thấy danh từ “Tắc Nha Nhân siêu cấp”kì lạ này, nỗi sợ hãi sức mạnh to lớn được tăng lên sau khi vượn lông vàng tự sờ nháy mắt biến mất đi, toàn bộ chuyển thành trạng thái phun tào vì sự kiêu ngạo của hắn ta.
Tắc Nha Nhân siêu cấp là cái quỷ gì cơ? Ngươi thử làm trò này trước mặt Tôn Ngộ Không, Vegeta, nhất là Trunks xem, ta cam đoan ngươi sống không quá 3 giây!
“Ngươi đang nói cái gì vậy? Ta hoàn toàn nghe không hiểu!” Hổ Nữu bản tính nóng nảy, không quan tâm đến nhiều thứ như vậy. Cô nhìn vượn lông vàng ăn một kiếm của Tiêu Phàm mà vẫn bình yên vô sự, còn đánh bay anh ấy, lập tức xông lên quật roi vào người vượn lông vàng.
“Bạch bạch bạch…”
Một loạt âm thanh tiếng roi chạm vào vật cứng vang lên, vượn lông vàng lẳng lặng đứng giữa nhận roi của Hổ Nữu, lượng HP của hắn ta còn không giảm xuống chút nào. Sau đó, vượn lông vàng mất kiến nhất phất tay một cái.
Một trận gió thổi qua, Hổ Nữu ngay lập tức bay ra ngoài.
[Lượng HP của Hổ Nữu: 70%]
Tiêu Phàm nhìn thấy cảnh tượng này, trong lòng sợ hãi. Hắn ta quá mạnh rồi, chỉ vung tay một cái có thể đánh bay 30% lượng máu của Hổ Nữu!
Có lẽ bỏi vì vượn lông vàng ở trong thần điện quá lâu, không có ai nói chuyện cùng, cũng có thể là hắn ta muốn biểu diễn thiên phũ mạnh mẽ của tộc vượn lông vàng trước mặt Tiêu Phàm bọn họ, nên sau khi vượn lông vàng đánh bay Hổ Nữu sang một bên cũng không tiếp tục làm ra hành động tấn công gì nữa, mà là chậm rãi nói với đám người Tiêu Phàm.
“Hai tay của ta sau khi tự sờ xong đã được cường hóa thành cánh tay kì lân, thân thể kết hợp thành Kim Chung Tráo Bố Thiết Sam, ngay cả đầu ta cũng trở nên cứng như đá. Có thể nói là toàn thân miễn nhiễm với đao thương. Hiện tại các người còn định thắng bằng gì?
Các ngươi mau ngoan ngoãn dập đầu nhận tội trước vượn lông vàng rồi tự sát đi.”
Lúc vượn lông vàng nói những lời này, vẻ mặt của hắn ta vô cùng thiêng liêng mà trang trọng. Bày ra dáng vẻ ta chính là người vô địch.
Vô địch?
Không thể nào, trong lòng Tiêu Phàm lập tức phủ định.
Kim Chung Tráo cũng có điểm yếu của nó, Siêu Xayda cũng không phải người mạnh nhất, huống chi Vượn lông vàng chỉ là một Tắc Nha Nhân siêu cấp.
Nhất định hệ thống sẽ không thiết kế một cửa ải quá khó khăn để người chơi đâm vào. Vượn lông vàng cũng sẽ có một điểm yếu nào đấy.
Đúng lúc này, Xà Cơ không kiềm chế được tính tình, một mình xông lên, cầm búa đạp vào đầu vượn lông vàng.
Vượn lông vàng cũng chưa nhìn đòn tấn công của Xà Cơ, hắn ta giơ tay lên, thô bạo dùng nắm đấm chống lại cái búa của Xà Cơ.
Sức mạnh từ nắm đấm của vượn lông vàng xuyên qua vũ khí tác động lên người của Xà Cơ, cơ thể của cô chấn động rồi ngã về phía sau.
Đến lúc này, ba thành viên chiến đấu tuyến trên của Vũ hội Ác Ma đều bị vượn lông vàng đánh ngã một lần.
Tiêu Phàm nhìn thấy Xà Cơ ngã xuống, trong lòng hắn vô cùng khiếp sợ.
Mẹ nó! Cái này là hack sao, sao tự nhiên hắn ta lại biến thành cao thủ võ lâm thế này? Như thế thì đánh thế nào được.
Không đúng, hắn ta nhất định có ngược điểm nào đó.
Không lẽ là không duy trì được thời gian dài?
Nhưng mà nhìn qua cũng không đúng. Hiện giờ vượn lông vàng tác phong chậm rì, hoàn toàn không có vẻ gì sốt ruột.
Để mình nghĩ lại từ đầu thử xem, hắn ta thông qua tự sờ để trở nên mạnh hơn…
Tự sờ? Không lẽ…
Cũng không còn cách nào khác nữa, hiện tại bọn hắn cũng chỉ có thể hi vọng ý tưởng này có thể đem lại thắng lợi.
Tiêu Phàm nghĩ đến đây, trong lòng hắn bỗng trầm xuống.
…
Tiêu Phàm nghĩ vậy, dựng thẳng kiếm lên, lượng máu thấp làm cho vệt đỏ của kỹ năng danh hiệu có dấu hiệu biến dị, xuất hiện trên người hăn một lần nữa.
Tiêu Phàm sử dụng toàn bộ buff, đã lâu hắn không sử dụng trạng thái cơ thể cực mạnh này để chiến đấu, mà kẻ địch của hắn lần này chính là một tên vô địch cận chiến.
Tiêu Phàm đang đánh cược, nếu như phán đoán của hắn là sai lầm thì việc này sẽ một đi không trở lại.
Sau khi Tiêu Phàm liếc nhìn vượn lông vàng một cái cuối cùng, hắn không hề do dự xông về phía vượn lông vàng!
Một tia sáng đỏ lóe lên giữa chiến trường, nhanh như sao băng vụt qua trên bầu trời…
Mà vượn lông vàng vẫn yên lặng đứng nhìn Tiêu Phàm xông lại đánh mình như trước. Hắn ta giơ một đắm đấm về phía Tiêu Phàm.
Trước kia Tiêu Phàm có chút không khống chế tốt tốc độ di chuyển siêu nhanh của bản thân mình, hiện tại sau khi hắn đã tu luyện qua kiếm thuật, Tiêu Phàm cảm thấy hắn đã có thể dễ dàng khống chế tốc độ di chuyển của bản thân.
Cho nên dù đang ở tốc độ di chuyển này hắn vẫn có thể thấy rõ quỹ đạo của nắm đấm đang hướng về phía mình, thân thể nhanh chóng hạ thấp rồi nghiêng sang một bên, tránh được đòn tấn công của vượn lông vàng.
Tuy rằng lúc biết nắm đấm của mình thất bại vượn lông vàng rất ngạc nhiên nhưng hắn ta vẫn không làm ra bất kể một động tác dư thừa nào, cứ đứng yên như vậy. Bở vì sau khi tự sờ xong, bây giờ hắn ta miễn nhiễm với đao thương, là người mạnh nhất.
Đâm!
Đây là đòn phản công của Tiêu Phàm sau khi hắn né tránh được nắm đâm của vượn lông vàng. Vô cùng đơn giản mà dứt khoát.
[Lượng HP của vượn lông vàng: 0%]