Chương 179: Trên Đỉnh Núi Cao
Tiêu Phàm thở hồng hộc nhìn Thần Điện đang nhanh chóng sụp đổ ở phía sau, trong lòng vẫn còn sợ hãi…
Nếu chậm hơn một chút nữa thôi, có khi hệ thống đã chôn sống hắn ở trong đó luôn rồi đấy.
Những hòn đá đã biến thành màu trắng của Thần Điện rơi từng khối xuống đất, làm cát vàng bị bắn tung tóe, sau đó thì trôi theo dòng cát mà từ từ chìm vào lòng đất…
Sau khi tiếng nổ sụp vang lên, ở đây đã khôi phục lại sự yên tĩnh vốn có của nó.
Mà trước mắt đám người Tiêu Phàm đã không còn tòa Thần Điện hùng vĩ kia nữa rồi, cảnh tượng trước mặt bọn họ giống như lần đầu tiên vậy, cát vàng khắp trời, vô cùng trống trải, giống như tòa Thần Điện hùng vĩ kia chưa từng tồn tại.
[Gợi ý của hệ thống: Chúc mừng đội ngũ của người chơi Mệnh Phàm hoàn thành nhiệm vụ truyền thuyết người thừa kế của Hiriston, nhận được +xxxx kinh nghiệm.]
[Chúc mừng người chơi Mệnh Phàm lên cấp 29]
[Chúc mừng người chơi Mệnh Phàm lên cấp 30]
…
Trong nháy mắt Tiêu Phàm chạy ra khỏi di tích Thần Điện Hoàng Kim viên, nhiệm vụ truyền thuyết của hắn rốt cuộc đã nghênh đón phần tính toán kinh nghiệm, ngoại trừ Tiêu Phàm thì các thành viên khác của Vũ Hội Ác Ma cũng nhờ vào nhiệm vụ truyền thuyết này mà được thăng hai cấp.
Bây giờ Hổ Nữu cấp 24, Xà Cơ cấp 25, Bán Trường Miên và Miên Miên cấp 28, mà Tiêu Phàm rốt cuộc cũng lên được cấp 30…
[Gợi ý của hệ thống: Bởi vì cấp độ của người chơi đã đủ điều kiện để thực hiện nhiệm vụ mở khóa khu vực liên thông của trận doanh Ác Ma, người chơi có thể đến Phong Ma Quật đánh bại chó địa ngục ba đầu – Thủ Hộ giả của cửa vào khu vực liên thông trận doanh Ác Ma, tham gia nhiệm vụ mở khóa khu vực liên thông, vị trí tọa độ của Phong Ma Quật là xxx, xxx.]
Rốt cuộc thì mình đã lên được cấp 30, đoạn mở đầu cho sự trở về của mình đã xuất hiện! Mở khóa khu vực liên thông, trở về trận doanh của người bình thường, mình đã hy vọng giờ phút này rất lâu rồi! Tiêu Phàm nghe được gợi ý của hệ thống thì trong lòng hắn lập tức gào thét.
[Tin tức của hệ thống (thông báo của server Trung Quốc): Server Trung Quốc, trận doanh Tinh Linh, người chơi Nhược Sở và người chơi Ngọc Sinh Yên đã đến cấp 30, đồng thời cũng cùng nhau hoàn thành nhiệm vụ mở khóa khu vực liên thông của trận doanh, nhân đây thông báo!]
Trận doanh Tinh Linh cũng đã hoàn thành nhiệm vụ mở khóa khu vực rồi sao?
Nhược Sở? Người chơi chuyên nghiệp thường xuyên viết Weibo*?
(*Weibo: mạng xã hội bên TQ, tương tự Facebook, Twitter)
Đúng rồi, căn cứ của công hội Tinh Thần quả thực nằm ở trong trận doanh Tinh Linh.
Ngọc Sinh Yên, thực sự là một cái tên quen thuộc.
Nghe được cái id quen thuộc là Ngọc Sinh Yên, Tiêu Phàm bỗng nhiên cười khẽ, hắn quay lại nhìn mọi người trong đội rồi nói: “Chúng ta đi thôi, anh cũng đã lên cấp 30 rồi, nên đi mở khóa khu vực liên thông trong trận doanh Ác Ma thôi, nếu không thì chúng ta sẽ chậm hơn các trận doanh khác rất nhiều, như vậy thì không tốt cho lắm.”
…
Khu vực lân cận của Phong Ma Quật có rất nhiều sa thạch*, vụn đá của nham thạch nên tạo thành núi trẻ, đỉnh lạ, vách núi thẳng đứng.
(*sa thạch: nham thạch do hỗn hợp cát, đất sét)
Bề ngoài của Phong Ma Quật có vẻ rất hoang vu, nhưng một khi so sánh với những vùng khác trong trận doanh Ác Ma thì lại được xem là một vùng tương đối đặc biệt.
Bởi vì khi so sánh đất vàng của trận doanh Ác Ma với cảnh tượng trong các trận doanh khác thì thật sự vô cùng khó coi.
Trên một ngọn núi cao gần Phong Ma Quật có một người chơi ăn mặc quái dị đứng đấy, người này nhàn nhã nhìn xuống dưới chỗ mình đứng, mặc cho gió lớn rét lạnh thổi ào ạt vào mái tóc dài vàng óng của mình.
Người đứng ở trên núi cao nhìn về phía xa, khi nhìn thấy một bức tranh như vậy, trong tình huống bình thường thì mọi người đều cảm thấy tâm hồn mình rất thoải mái.
Nhưng bức tranh lúc này lại không giống như vậy, mặc dù cũng là núi cao, cũng nhìn về phía xa, nhưng người nhìn về phía xa đó lại là Tiểu Sửu Hoàng.
Cho dù Tiểu Sửu Hoàng đang ở đâu, đang làm gì thì người ta cũng chỉ có thể cảm nhận được loại cảm xúc gọi là hoảng sợ.
Tiểu Sửu Hoàng dùng khuôn mặt trắng bệch của mình để cảm nhận cơn gió lớn đang gào thét, gã nheo mắt lại rồi hít một hơi thật sâu, dáng vẻ vô cùng hưởng thụ.
“Anh thật sự không xuống đó để làm nhiệm vụ mở khóa kia sao?”
Vẫn là người đàn ông không nổi bật kia, hắn ta không hề hốt hoảng mà đứng đằng sau Tiểu Sửu Hoàng – một kẻ sát nhân điên rồ.
Tiểu Sửu Hoàng nhìn thoáng qua cái hang động ở dưới ngọn núi đằng xa: “Không đi.”
“Anh rõ ràng là người chơi lên cấp 30 sớm nhất trong trận doanh Ác Ma, nếu anh định mở khóa khu vực liên thông, tôi nghĩ dựa theo tình huống của anh, anh chắc chắn sẽ hoàn thành nhiệm vụ này sớm hơn Long Ngạo Thiên của trận doanh Nhân Loại nữa.”
“Sao anh biết?” Tiểu Sửu Hoàng quay đầu lại, rất có hứng thú nhìn người đàn ông có vẻ ngoài bình thường trước mắt mình.
“Anh có thực lực này.” Người đàn ông nghiêm túc đối diện với Tiểu Sửu Hoàng, nói một cách vô cùng chắc chắn.
Tiểu Sửu Hoàng nghe được lời của người đàn ông thì cười ha ha, không nói gì thêm nữa.
Tiểu Sửu Hoàng cứ đứng bình tĩnh như vậy, gã suy nghĩ một lúc, sau đó nói với người đàn ông kia: “Người kia cũng đến, bây giờ đang ở trong hang động dưới đó, vì vậy tôi không đi.”
Người kia trong miệng của Tiểu Sửu Hoàng là ai, người đàn ông không nổi bật này biết rất rõ ràng.
Người kia chính là người mà Tiểu Sửu Hoàng không bao giờ muốn người khác nhắc đến trước mặt mình.
“Không, dựa theo thực lực của anh, anh hoàn toàn có thể hoàn thành nhiệm vụ trước khi cô ấy đến được Phong Ma Quật.” Người đàn ông nhìn vào hai mắt của Tiểu Sửu Hoàng rồi nói.
“Quả nhiên anh rất lợi hại, biết tôi đang nói dối.” Tiểu Sửu Hoàng cũng không phủ nhận suy đoán của người đàn ông, gã nói xong thì xoay người, lại nhìn về phía xa lần nữa, dường như không muốn đối diện với đôi mắt kia của hắn ta.
“Tôi muốn hít thở không khí của chỗ này nhiều hơn một chút, tôi thích chỗ này. Sau khi khu vực liên thông, chỗ này liền phải nghênh đón sự thay đổi.” Tiểu Sửu Hoàng lầm bầm lầu bầu nói, trong giọng nói là sự lưu luyến một cách biến thái.
“Khu vực liên thông là xu thế tất yếu của trò chơi, cho dù anh có muốn kéo dài cũng chẳng thể kéo dài quá lâu được.”
“Sao anh lại vội vàng muốn các khu vực liên thông với nhau như vậy chứ?” Tiểu Sửu Hoàng xoay người lại rồi híp mắt nhìn người đàn ông: “Hơn nữa tôi nghe nói sau khi khu vực liên thông thì anh sẽ thoát ly Huyết Tinh Ma Thuật Xã.”
“Đúng thế.” Người đàn ông không hề sợ Tiểu Sửu Hoàng chút nào.
“Tại sao?” Tiểu Sửu Hoàng rất tự nhiên rút thanh đoản kiếm của mình ra từ phía sau.
Người đàn ông không thèm nhìn thanh đoản kiếm trong tay Tiểu Sửu Hoàng: “Anh biết, tôi không phải là sát thủ.”
“Vậy anh có tin tôi sẽ giết anh không.” Trong chớp mắt, đoản kiếm của Tiểu Sửu Hoàng đã đặt ngay cổ của người đàn ông.
“Cần gì chứ, tổ chức tình báo và tổ chức sát thủ luôn là đồng minh hợp tác rất vui vẻ với nhau.” Người đàn ông không hề làm bất cứ điều gì, hắn ta chỉ lẳng lặng nhìn vào mắt của Tiểu Sửu Hoàng.
Hai người cứ đối diện như vậy thật lâu trên đỉnh núi cao, rốt cuộc thì Tiểu Sửu Hoàng thở dài, buông vũ khí của mình xuống: “Anh thắng, Phong Ma Tiểu Xích Lang…”
Phong Ma Tiểu Xích Lang cũng không phải là kiểu người chơi chuyên chiến đấu, càng không phải là một người chơi tới trải nghiệm ảo. Trong trò chơi, hắn ta chỉ thích làm một chuyện duy nhất, đó là thu thập thông tin của trò chơi, hơn nữa hắn ta còn có thể cảm thấy thành tựu trong quá trình thu thập thông tin trò chơi.
Hiện giờ Phong Ma Tiểu Xích Lang chẳng khác nào một quyển bách khoa toàn thư cho người chơi, nhưng mà trước đây hắn ta cũng không giống như thế này. Trước đây, hắn ta là một phóng viên, là tổng biên tập cho một tạp chí giải trí. Nếu nói chính xác về công việc trước đây của hắn ta thì có thể xem hắn ta là một con chó săn.
Hắn ta có một nhóm thuộc hạ, ngoại hình thì trông rất bình thường nhưng lại rất thông minh lanh lợi, trang bị đầy đủ những kỹ năng của một con “chó săn”. Bọn chúng có những chiếc mũi vô cùng thính, có khả năng chịu đựng để tìm kiếm tin tức và tính nhẫn nại để chờ đợi thông tin, đồng thời còn cả khả năng phán đoán thông tin một cách vô cùng độc đáo.
Mà Phong Ma Tiểu Xích Lang có sự yêu thích vô cùng lớn đối với những tin tức tình báo được điều tra, thậm chí có thể nói là yêu thích tới mức biến thái.
Vì vậy tạp chí của hắn ta lúc nào cũng có những tin tức có thể nói là “vang dội”. Có lẽ cũng vì tạp chí của hắn ta luôn có những tin tức lớn như vậy, nên hắn mới bị những ngành tương quan phong sát (*), lấy lí do là hắn ta xâm phạm vào thông tin cá nhân của người khác.
(*) Phong sát: Lệnh cấm hoạt động