Chương 180: Lo Lắng
Phong Ma Tiểu Xích Lang rất tức giận chuyện này, hắn ta cảm thấy những người đó giả dối vô cùng, hắn ta chỉ để cho mọi người nhìn thấy bộ mặt thật của đám người đó thôi, đây chính là đuổi theo chân tướng, đây là bảo vệ sự công bằng đấy.
Vì vậy lần này bọn Phong Ma Tiểu Xích Lang kháng nghị.
Đáng tiếc kháng nghị không có hiệu quả, tạp chí của hắn ta vẫn bị phong sát, hắn và đám “chó săn” dưới tay hắn cuối cùng vẫn thành kẻ thất nghiệp.
Phong Ma Tiểu Xích Lang nhận ra hiện thực của thế giới vô cùng đáng sợ, hắn ta cảm thấy ông trời vô cùng bất công. Trong lúc đang vô cùng buồn bực và chán nản thì hắn ta lại nhận được tin “Tân sinh” bắt đầu đi vào thử nghiệm.
Phong Ma Tiểu Xích Lang như lại nhìn thấy ánh sáng, hắn nghĩ tới đống sản phẩm mới đó…
Thế là, hắn ta mang theo đám “chó săn” dưới trướng vào trong trò chơi “Tân sinh”. Bọn họ dùng những kỹ năng chuyên nghiệp của một đám chó săn lấy những tin tức có giá trị trong trò chơi rồi thông qua con đường mua bán tin tức kiếm tiền.
Vừa vào “Tân sinh”, Phong Ma Tiểu Xích Lang lại vô cùng may mắn khi nằm trong những “người chơi may mắn” được hệ thống chọn để vào trong trò chơi, còn lấy được một kỹ năng thiên phú vô cùng tiện lợi có thể bám theo người khác.
Kỹ năng thiên phú này liên hợp với những kỹ năng chuyên nghiệp của một con “chó săn” như Phong Ma Tiểu Xích Lang lập tức khiến công việc điều tra thông tin tình báo của hắn ta như hổ thêm cánh.
Sau khi Phong Ma Tiểu Xích Lang vào bên trong trò chơi thì bắt đầu tìm hiểu phản ứng của người chơi, thông qua kỹ năng thiên phú của mình, hắn ta tạo một chủ đề trên diễn đàn của người chơi lúc ở vùng lân cận Tân Thủ thôn, lấy tựa đề là “Thủ đoạn độc ác, số mệnh không tầm thường.”
Hắn ta cũng không ngờ mọi người lại quan tâm tới những chủ đề này như vậy, thật sự vượt ngoài sức tưởng tượng của hắn, độ sốt của chủ đề này lên cao ngoài sức tưởng tượng, thậm chí đã trở thành đầu đề của diễn đàn ngay trong ngày.
Nhìn kết quả này, Phong Ma Tiểu Xích Lang càng tin tưởng hơn về mục tiêu chính trong trò chơi này của hắn ta - thu thập thông tin tình báo, cũng quyết định tới lúc các trận doanh liên kết lại với nhau, hắn ta sẽ liên lạc với những tên thuộc hạ trước kia và tạo ra một tổ chức tình báo lớn nhất trong “Tân sinh”.
Thậm chí ngay cả tên tổ chức hắn ta cũng đã nghĩ tới, sẽ gọi là Thính Phong Các.
Nhưng mà trước đó, Phong Ma Tiểu Xích Lang gia nhập một tổ chức sát thủ ở trong trận doanh Ác Ma này, tổ chức này là Huyết Tinh Ma Thuật Xã. Trong tổ chức này, hắn ta cũng làm nhiệm vụ thu thập tin tức của các bên liên quan ở đây.
Mà trong khoảng thời gian làm việc cho tổ chức này, với cái mũi vô cùng nhạy bén của mình, Phong Ma Tiểu Xích Lang cũng nhận ra, trong trò chơi này, trận doanh Ác Ma rất khác với ba trận doanh còn lại, có thể nói là vô cùng đặc biệt.
…
Trên đỉnh núi ở một vùng lân cận của Phong Ma Quật, gió lốc thổi cuồn cuộn.
Phong Ma Tiểu Xích Lang sửa lại vạt áo của hắn ta: “Tôi quyết định sẽ tới vài nơi đã liên kết lại thành lập tổ chức tình báo của tôi, Thính Phong Các.”
Nói tới chuyện này, người đàn ông trông rất bình thường lại trở nên rất có khí chất: “Mà Thính Phong Các vĩnh viễn là bạn tốt của Huyết Tinh Ma Thuật Xã các bạn.”
“Tại sao?” Tiểu Sửu Hoảng rất bình tĩnh, tuy gã hỏi nhưng ngữ khí lại hoàn toàn không giống như đang thắc mắc.
“Tôi nói tổ chức tình báo của tôi sẽ mãi mãi là bạn tốt của tổ chức sát thủ của các anh.”
“Nói thật.”
“Thính Phong Các của chúng tôi thiếu sức mạnh thiếu nhân tài. Tôi cần anh giúp.”
“Chuyện này không là vấn đề.”
Đúng lúc này, khóe mắt Phong Ma Tiểu Xích Lang liếc về một nơi, ở đó có vài bóng người nhỏ nhắn.
“Lại là người chơi mới tới Phong Ma Quật.”
Tiểu Sửu Hoàng nhìn theo ánh mắt của hắn ta xuống dưới núi, thấy một đội gồm một nam bốn nữ đang đi về phía này, đi vào trong khu vực của Phong Ma.
“Thì ra là Tiểu Apple à, hắn cũng đạt tới cấp 30 rồi nhỉ, nhanh thật đấy.” Tiểu Sửu Hoàng nhìn về phía xa cười cười.
“Tịch Dương và người kia đã và trong Phong Ma Quật, tên Mệnh Phàm mới nổi lên gần đây này cũng chạy tới. Tuy có tin đồn hắn đánh bại Ác Long nhưng Mệnh Phàm thật sự mạnh như vậy sao?”
Tiểu Sửu Hoàng nhớ tới lúc gã đánh nhau với Tiêu Phàm: “Thật ra thực lực của hắn không bằng Tịch Dương và người kia. Lúc đầu khi nghe nói hắn đánh bại Ác Long, tôi cũng hơi nghi ngờ. Nhưng mà cách chiến đấu của hắn rất hợp ý tôi, hơn nữa, tôi cảm thấy hắn rất có không gian phát triển, nên tôi thích gọi hắn là Tiểu Apple. Lúc đầu khi đánh với hắn, trong lúc chiến đấu tôi có ra điểm yếu khép ngón tay lại của hắn cũng vì hi vọng hắn có thể nhanh chóng trở thành một trái táo chín mọng. Thậm chí tôi đã mời hắn gia nhập với chúng ta, nhưng không ngờ hắn lại từ chối. Tuy bây giờ nhìn thực lực của hắn cũng không có điểm nào nổi bật, nhưng chờ tới lúc hắn trưởng thành hơn, tôi sẽ lại thưởng thức tiếp.”
Tiểu Sửu Hoàng nói tới đây, không biết lấy đâu ra một quả táo đưa lên miệng gặm một miếng.
Phong Ma Tiểu Xích Lang không để ý tới lời bình của Tiểu Sửu Hoàng với Tiêu Phàm, hắn ta chỉ nhìn xuống phía dưới: “Tôi không thích hắn, vì những hành động của hắn đã khiến cho sự phát triển của Bang Hắc Long gặp trở ngại lớn. Mà Bang Hắc Long là một công hội lớn duy nhất trong trận doanh Ác Ma, thực lực của bọn họ yếu đi chẳng khác nào thực lực của trận doanh Ác Ma cũng yếu đi. Chẳng phải cũng vì vậy mà đám Ác Long không xuất hiện ở đây hôm nay sao. Mà tôi vừa nhận được tin, trong tương lai có thể trận doanh Ác Ma sẽ phải đối mặt với sự công kích của ba trận doanh còn lại.”
Phong Ma Tiểu Xích Lang thấy Tiểu Sửu Hoàng hoàn toàn không phản ứng với những lời hắn ta nói thì nói tiếp: “Trận doanh Ác Ma vốn cũng không phải nơi có nhiều người chơi, mà công hội lớn cũng ít hơn những trận doanh khác một nửa, hôm nay bị cái tên người chơi tên Mệnh Phàm này làm suy yếu thì không phải thực lực ở đây càng trở nên yếu đi sao? Những trận doanh khác đều có hai công hội lớn, Nhân Loại có Ngạo Thiên và Trật Tự, Tinh Linh có Trăng Hoa và Tinh Thần, Thú Nhân thì có Chiến Binh và Bang Long Hổ, tất cả đều không dễ đối phó.”
Tiểu Sửu Hoàng lại cầm trái táo lên gặm một miếng: “Sao anh lại quan tâm tới những chuyện này?”
“Ở đây đã lâu, tôi biết trận doanh Ác Ma rất đặc biệt, anh cũng biết, tôi chưa từng nghĩ tới sẽ có ngày trận doanh Ác Ma biến mất, nếu trận doanh Ác Ma thật sự biến mất, thì những gì tôi có ở đây cũng sẽ nhanh chóng tan biến.”
Giờ Phong Ma Tiểu Xích Lang nhớ lại cuộc sống thực tế lúc tạp chí của hắn ta bị phong sát, hắn biết chỉ có trận doanh Ác Ma mới chấp nhận những hành động của hắn, trận doanh Ác Ma tồn tại trong một trò chơi lớn chính là lá chắn bảo vệ lớn nhất đối với hắn, bởi nơi này không có những nguyên tắc “cứng nhắc” như trong thực tế, ở đây khá “tự do”, thậm chí những hành động ở nơi này có thể gọi là vô cùng “buông thả”. Nếu như trận doanh Ác Ma cũng trở thành một nơi đầy nguyên tắc như một thế giới thực thì không phải những hành động của hắn ta trong trò chơi này cũng sẽ nhanh chóng bị hạn chế sao? Vì vậy, đương nhiên hắn không hi vọng trận doanh Ác Ma thua trong trận chiến này.
“Không sai, trận doanh Ác Ma đúng là rất đặc biệt.” Tiểu Sửu Hoàng hít một hơi thật sâu như đang hưởng thụ không khí ở đây: “Nhưng chưa chắc chúng ta đã thua.”
“Ngạo Thiên chỉ là mấy tên hề thôi, Trật Tự thì tôi không hiểu rõ lắm. Nếu tôi không hiểu, vậy chỉ có thể là hai loại, một là người trong nghề, hai là… Chính là cái loại mà tôi ghét nhất, nếu thật sự là đám người đó thì chúng ta không trêu vào được, dù sao đây cũng chỉ là trò chơi, bọn họ cũng phải đi vào mà.”
“Tuy Trăng Hoa chỉ toàn là nữ, nhưng đúng là vẫn có thực lực. Tinh Thần là công hội của những người chơi chuyên nghiệp, có thể nói là những người chơi chuyên nghiệp là những kẻ mạnh nhất trong trò chơi. Chiến Binh là một đám đàn ông phóng khoáng, còn Bang Long Hổ, tôi nghe nói đó là công hội do những thế lực ngầm ở Hồng Kong tạo nên, có nghĩ Chiến Binh và Bang Long Hổ thật sự không kém nhau nhiều lắm.”
“Quan trọng nhất là, nếu so sánh Bang Hắc Long và bọn họ thì Bang Hắc Long đúng là quá yếu.”
Tiểu Sửu Hoàng nghe những điều này, gã không nói gì, bởi gã chỉ biết giết người như thế nào, còn những chuyện thế này, gã hoàn toàn không phát biểu được ý kiến.
Phong Ma Tiểu Xích Lang nhìn những người đang tiến vào sơn cốc phía xa đó, cười khổ: “Nhưng mà, gần đây ấn tượng của tôi với tên Mệnh Phàm này cũng thay đổi đôi chút, có thể thấy hắn cũng không phải là kẻ không biết điều đâu. Dường như hắn đã đoán được những chuyện sắp tới, nên mới lửa đồng đội của hắn tới đây, hi vọng còn đủ thời gian…”