Chương 181: Trước Cửa Động
Sau khi bọn Tiêu Phàm làm xong nhiệm vụ truyền thuyết thì liền chạy vội về phía Phong Ma Quật.
Trên đường còn nhận được một tin tức từ hệ thống như thế này…
【 Tin tức từ hệ thống (Thông báo Server Trung Quốc ): Người chơi Thái Thập Tam cùng người chơi Reginald của trận doanh Thú Nhân Server Trung Quốc cấp 30 đã cùng nhau hoàn thành nhiệm vụ mở khóa khu vực liên thông các trận doạnh, đặc biệt thông báo! 】
Nói cách khác, bây giờ chỉ còn lại trận doanh Ác Ma bên này là chưa hoàn thành được nhiệm vụ khu vực liên thông thôi.
Thế là bước chân đi đường của bọn Tiêu Phàm càng gấp rút hơn nhiều.
…
Sau khi lặn lội đường xá xa xôi, rất nhiều nham thạch đá ráp, đá sỏi tạo thành núi, kỳ phong, vách đá liên tục xuất hiện trước mặt bọn Tiêu Phàm.
(*Kỳ phong: Núi có đỉnh rất nhọn, hình dáng kỳ lạ.)
Phong cảnh như thế này rất hiếm thấy ở trận doanh Ác Ma.
Tiêu Phàm nhìn thoáng qua tọa độ Phong Ma Quật mà hệ thống cung cấp cho, sau khi xác định chính xác Phong Ma Quật nằm trong khu vực nào, thì mới lập tức dẫn đám người đi đến đó, bởi vì Tiêu Phàm thật sự phải gấp rút về với thế giới của người bình thường.
Vì thế, Tiêu Phàm cũng chẳng chú ý đến hai tên biến thái nào đó đang đứng trên núi cao mà bới móc từ đầu đến chân bọn hắn cả.
Tiêu Phàm cứ như vậy mà dẫn theo bọn Hổ Nữu băng qua núi. Trong thời gian băng qua đó, Tiêu Phàm phát hiện có rất nhiều vết tích chiến đấu còn sót lại.
Xem ra mình không phải là người chơi đến Phong Ma Quật đầu tiên, trước khi mình tới đây đã có người đi qua nơi này rồi, chỉ là không biết tại sao lại chưa đánh bại được Chó Địa Ngục ba đầu, hoàn thành nhiệm vụ khu vực liên thông mà thôi.
Tiêu Phàm cũng chẳng muốn lãng phí thời gian ở chỗ này thêm nữa, thế là lại tiếp tục đi về phía nơi cần đến…
…
Trên đỉnh núi…
“Tên nhãi này chắc đi đường gấp gáp lắm đây?” Phong Ma Tiểu Xích Lang nhìn bọn Tiêu Phàm đang đi ngang qua phía trước, nói.
“Gấp cũng đúng thôi, dù sao thì trông có vẻ mấy người bên kia cũng sắp không chống đỡ nổi nữa rồi, bọn chúng chạy đến nơi thì vừa lúc giúp đỡ luôn.” Tiểu Sửu Hoàng nói xong thì ngước mắt nhìn về một hang động dưới núi cách đó không xa.
…
Cái hang động mà Tiểu Sửu Hoàng trông đến chính là mục đích Tiêu Phàm đi chuyến này. Đó là Phong Ma Quật. Phong Ma Quật tọa dưới một loạt dãy núi liền kề nhau, các dãy núi này có thế rất dốc, giống hệt một bức tường đất từ chân núi nối liền với bầu trời vậy, do đó nó không khác gì một lá chắn tự nhiên, che đi cảnh sắc phía sau núi.
Phía trước Phong Ma Quật có một vùng đất rất rộng. Vùng đất kéo dài từ cửa hang ra rất xa bên ngoài. Địa thế bằng phẳng kéo đến ba ngọn kỳ phong đứng thẳng nhọn hoắc thì mới bị cắt ngang.
Ba ngọn kỳ phong nhọn hắc này khi so sánh với những ngọn núi cao bên cạnh thì không thể tính là “kỳ phong” được, bởi vì khi so sánh thì bọn chúng quá thua kém rồi.
Nhưng hình thù của chúng nó lại nhọn và hẹp đến kỳ lạ, gọi chúng nó là núi có đỉnh nhọn, thì dường như còn có thể chấp nhận được.
Ba ngọn kỳ phong này xếp thành hình tam giác, bày ra trên bãi đất trống bên ngoài Phong Ma Quật, ngay ngắn như thể là hàng ngũ được cố ý sắp đặt vậy.
Dưới ba ngọn kỳ phong có một cái hang nho nhỏ, có lẽ gọi là cái hố thì chính xác hơn, bởi vì nó thật sự quá mức nhỏ bé khi so sánh với Phong Ma Quật.
Mà lúc này, bên trong ba cái hố, từng con từng con Chó Địa Ngục không ngừng chen chúc nhau chạy ra, lao về phía cửa vào Phong Ma Quật.
…
“Tôi nói rồi đó, lúc tôi và đồ trạch lòi ghê tởm nhà anh không cần phối hợp thì cứ cách xa tôi một chút!” Một cô nàng đang thở hổn hển, nhìn chàng trai bốn mắt bên cạnh nói.
“Mạn Mạn, cô đừng có quậy nữa được không, tình huống bây giờ nguy cấp lắm rồi đấy. Anh Tịch Dương đã vào động giao chiến với Chó Địa Ngục ba đầu, mà việc mà chúng ta cần phải làm bây giờ là thủ nơi này thật kỹ, không cho những con Chó Địa Ngục này đi vào gây phiền phức thêm cho anh Tịch Dương.” Chàng trai bốn mắt đưa tay lên nâng mắt kính, rồi ném ra một quả cầu lửa về phía một con Chó Địa Ngục trước mặt mình.
…
Chó Địa Ngục chính là cho Sa Bì nhỏ màu đen lùn tịt mà Tiêu Phàm gặp được khi vừa mới ra khỏi thôn Tân Thủ—— đó là hình dáng của Chó Địa Ngục nhỏ sau khi trưởng thành.
Đừng nhìn Chó Địa Ngục nhỏ khi còn bé lùn tịt mà coi thường, tục ngữ nói chó sau khi trưởng thành thay đổi rất nhiều, nếu bạn chỉ thấy một con Chó Địa Ngục bây giờ, mà chưa từng thấy dáng vẻ của Chó Địa Ngục khi còn nhỏ, thì chắc ai cũng tin bọn chúng khi còn bé rất xấu xí.
(*Nguyên văn: Cẩu đại thập bát biến, nói lái theo câu Thiếu nữ thập bát biến, có nghĩa người con gái sau khi trưởng thành thì thay đổi rất nhiều)
Mõm Chó Địa Ngục nhọn, mặt mũi dữ dằn, chóp mũi nhô lên, hai tai thì dựng thẳng, hoàn toàn mất đi dáng vẻ căng tròn của giống chó Sa Bì khi Chó Địa Ngục còn nhỏ, lông trên người nó đen nhánh, bóng loáng, tứ chi cường tráng, mạnh mẽ.
Đường cong cơ thể trông tao nhã mà bảnh tỏn, thậm chí nhìn toàn bộ vẻ ngoài thì nó không có vẻ gì là một con chó, mà lại trông giống sói hung tàn hơn.
Không sai, bộ dáng của bọn nó y hệt như sói khổng lồ Fenrir vậy.
…
“Cái đồ trạch chết dẫm nhà anh mà cũng dám nói tôi làm loạn hả. Tôi nói rồi đó, kỹ năng buff của tôi chỉ buff cho anh Tịch Dương yêu dấu của tôi thôi, anh đừng có mà mơ tôi sẽ buff cho cái tên trạch ghê tởm nhà anh, hừ!” Tây Qua Mạn Mạn liếc xéo Thời Vũ Hoàn một cái.
Thời Vũ Hoàn trông thấy lũ Chó Địa Ngục lao đến như thủy triều thì cuống quít kêu lên: “Cô đừng có mà quậy nữa coi, cứ thế nữa chúng ta sẽ treo ở đây thật đó. Nếu chúng ta không chặn được Chó Địa Ngục phóng vào động, đến lúc đó anh Tịch Dương trong động bị Chó Địa Ngục và Boss Chó Địa Ngục Ba Đầu bao vây tứ phía, lỡ như nhiệm vụ lần này thất bại, anh Tịch Dương chắc chắc sẽ chán ghét cô cho coi.”
Thời Vũ Hoàn vừa nói vừa bắn liên tục từng quả từng quả cầu lửa nhỏ về phía trước.
“Được lắm, cái đồ trạch lòi nhà anh, dã nói xấu tôi trước mặt anh Tịch Dương cả ngày rồi, bây giờ còn muốn dùng lý do anh Tịch Dương chán ghét để uy hiếp tôi nữa đúng không.” Tây Qua Mạn Mạn chợt duỗi bàn tay nhỏ nhắn ra, chụp lấy eo Thời Vũ Hoàn, sau đó dùng sức vặn tròn một cái.
“Á! Cô điên à, cô có biết bây giờ là lúc nào không mà còn quậy.” Thời Vũ Hoàn hét một tiếng thảm thiết, nghĩ thầm con gái trong thế giới thực đều bị điên hết cả, đúng là mấy em gái trong thế giới 2D mới đáng yêu nhất.
“Này này, hai cái người bên kia, hai người thật sự không đến hợp tác với chúng ta chống lại mấy con Chó Địa Ngục này à? Tác chiến riêng lẻ như này, áp lực ai nấy đều rất lớn đó.” Giọng của người đang nói chuyện nghe rất kỳ lạ, rất thô rất khàn nhưng cũng rất gợi cảm, xinh đẹp.
“Nhìn tình hình bây giờ mà nói, nếu chúng ta thực sự muốn đoàn kết, hợp tác với bọn họ là tốt nhất đấy, Mạn Mạn.” Thời Vũ Hoàn vừa công kích Chó Địa Ngục vừa lên tiếng thuyết phục Tây Qua Mạn Mạn.
“Đồ trạch chết tiệt không có tiền đồ, danh tiếng Truy Phong Giả lẫy lừng như chúng ta tại sao phải hợp tác với mấy người lập dị bên kia chứ .” Dưa hấu Mạn Mạn chỉ vào Yêu Đạo nói.
Không sai, đám nhười trong cái góc trước của hang đó chính là Yêu Dạo, A Phát Ca, A Quý Ca và Tiểu Khuyển Du Lục Hoa của Bá Vương Hoa.
Yêu Đạo nghe thấy Tây Qua Mạn Mạn nói đám người mình là người lập dị thì cũng hơi tức giận, nhưng cũng chả thèm để ý tới mụ điên không nhìn tình hình mà cứ làm càn này, gã tiếp tục chỉ huy đám Bá Vương Hoa bảo vệ cửa hang.
Lúc này, hai người đàn ông A Phát Ca và A Quý Ca đang điều khiển tấm chắn, cố gắng ngăn cản lại đám Chó Địa Ngục không ngừng xông đến kia.
Mà A Phát Ca và A Quý Ca cũng đứng cách đó không xa phía sau, mắt phải Tiểu Khuyển Du Lục Hoa vốn luôn mang một cái bịt mắt, nay đã được tháo xuống, lộ ra một con mắt màu vàng óng đang lấp la lấp lánh.