Ác Ma Doanh Địa

Chương 183: Nội Chiến (1)

Chương 183: Nội Chiến (1)

Sự cuồng nhiệt trong lòng Tiểu Khuyển Du Lục Hoa dành cho Tiêu Phàm lại bùng phát rồi…
Chợt thấy Tiêu Phàm nói chuyện với mình, Tiểu Khuyển Du Lục Hoa lại cảm thấy tim mình đang đập loạn lên rồi.
Tiêu Phàm thấy thiếu nữ trước mặt sau khi nghe mình chào hỏi thì mặt bỗng nhiên đỏ lên, nhìn như đít khỉ.
Tại sao lại không so sánh với cà chua mà lại so sánh với cái đít khỉ buồn nôn vậy? Tất nhiên là vì bóng ma của lần bị mông vượn đáp trúng mặt kia quá to lớn, Tiêu Phàm chưa thoát nổi rồi.
Tiếp đó, Tiêu Phàm lại thấy vị thiếu nữ đang có trạng thái khiến hắn liên tưởng đến cái mông khỉ này ẩn chứa một cảm giác nguy hiểm.
Phụt!
Tiêu Phàm nghiêng người tránh ra, thầm nghĩ trong lòng, dự cảm của mình quả nhiên không sai.
Không sai, sau khi máu mũi Tiểu Khuyển Du Lục Hoa phun ra tận vài thước thì liền “hạnh phúc” mà ngã xuống.
Tiểu Khuyển Du Lục Hoa làm fan cuồng số một trong trò chơi của Tiêu Phàm thật sự không dễ dàng.
“Ây gù, bệnh cũ của thiếu nữ này lại tái phát sao.” Tiêu Phàm xoay người nói với Yêu Đạo.
Yêu Đạo nhìn Tiểu Khuyển Du Lục Hoa đã ngất dưới đất một chút, lại quay ra nhìn Tiêu Phàm đang ngu ngốc đứng đó, suy nghĩ nên nói với Tiêu Phàm cái gì, cuối cùng vẫn là không nói ra miệng, thở dài: “Hỏi thế gian tình là chi, cái mũi chỉ cuồng phun máu, Tiểu Khuyển, mạng cô thật khổ, làm sao lại đi hâm mộ một tên ngu ngốc như vậy chứ.”

“Được rồi, đây là đội Bá Vương Hoa của A Hoa tỷ, Hổ Nữu cô cùng mấy người Xà Cơ ở lại đây giúp Bá Vương Hoa, tôi muốn vào bên trong cùng A Hoa tỷ đánh bại mục tiêu của nhiệm vụ lần này, chó địa ngục ba đầu.” Tiêu Phàm cũng lười ở lại đây tán gẫu, dù sao thì vượt qua khu vực liên thông mới là chuyện quan trọng đối với Tiêu Phàm, nói xong liền quay người tiến vào bên trong Phong Ma Quật.
“Ai da, lại đến lúc đại tiểu thư này ra tay rồi, Phàm muội muội thật là phiền phức.” Hổ Nữu thở dài, “Xà Cơ yểm hộ, Trường Miên cùng Miên Miên trợ giúp, chúng ta tiến lên nào.”
Hổ Nữu nhìn một đám kia vừa nhìn thấy chó địa ngục liền cảm thấy phấn khích…

Tiểu Khuyển Du Lục Hoa đã được Yêu Đạo đỡ sang một bên nằm, đến giờ vẫn chưa tỉnh lại.
Xà Cơ sớm đã thay thế vị trí cũ của A Phát ca cùng A Quý ca, một người cân cả một đám chó địa ngục, Bán Trường Miên ở hậu phương không ngừng bổ sung HP cho Xà Cơ.
Thế mà lúc này A Phát ca cũng A Quý ca cũng không dành chút thời gian tỏ lòng sùng bái sức chịu đòn của Xà Cơ một chút, mà lại run rẩy nhìn bộ dáng điên cuồng của Hổ Nữu, không nhịn được nuốt nước miếng một cái.
“Ha ha Ha, cái bọn óc lợn này, đến đây đi, để các ngươi nếm thử sự lợi hại của đại tiểu thư ta!” Theo tiếng cười ghê rợn của Hổ Nữu, roi quơ lên điên cuồng, đánh cho bọn chó địa ngục đến da tróc thịt bong.
Mà quá không đúng lúc chính là. có một con rối với hai cái đuôi ngựa dài lê thê đang đứng sau lưng Hổ Nữu bật lên bài “Con én nhỏ” dễ nghe.
Yêu Đạo trợn tròn mắt mà nhìn đội ngũ tắc kè hoa trước mặt mình, nghĩ thầm thật hi vọng đôi nam nữ mới ngủm củ tỏi kia còn sống, sống rồi bọn họ sẽ biết thế là là quái nhân chân chân chính chính.

“Sao vậy, sao lại không tiếp tục xem nữa?” Phong Ma Tiểu Xích Lang nhìn Tiểu Sửu Hoàng chuẩn bị xuống núi liền nói.
“Không có gì đẹp mắt, tôi muốn xem nhưng mọi người đều đã vào bên trong Phong Ma Quật nên không thể nhìn được nữa. Có điều lần này ngược lại tôi lại thấy một việc làm tôi thấy vui vẻ. Từ một kiếm của tiểu tử kia tôi có thể thấy được, khoảng thời gian này hắn đã tiến bộ vượt qua cả kì vọng của tôi. Thật sự trông chờ có thể sớm nhìn thấy bộ dáng đã tu thành chín quả của hắn.” Tiểu Sửu Hoàng nói đến đây, cảm giác hết sức hưng phấn.
“Những đồng đội kia của hắn, anh không có ý định nhìn một chút sao?”
“Không có gì đặc sắc, qua một lúc nữa, nếu như bọn Mệnh Phàm không thể đánh bại được chó địa ngục ba đầu thì những đồng đội kia của hắn sẽ bị diệt sạch.” Tiểu Sửu Hoàng lạnh nhạt nói.
“Sao lại như vậy? Tôi thấy tình thế của mấy người đó đang rất tốt đẹp mà.” Nghe được lời trả lời của Tiểu Sửu Hoàng, Phong Ma Tiểu Xích Lang cảm thấy hơi kinh ngạc.
“Thì đúng là như vậy, nhưng mà khi có một con chó địa ngục chết đi, thì thực lực của những con chó địa ngục mới đến lại tăng lên một phần, một bên tinh lực không ngừng tiêu hao, một bên lại không ngừng tăng lên, anh nói cuối cùng thì người nào thắng. Hai người Truy phong liệp thủ trước đó chính là do như vậy mà chết.”
“Là như vậy sao, tôi không thấy như thế.” Phong Ma Tiểu Xích Lang lại nhìn đưa mắt nhìn những nhánh dã quái đen xì dưới núi.
“Anh không hiểu mấy cái phương diện chiến đấu nên nhìn không ra biến hóa rất nhỏ là chuyện bình thường, có nên ở lại chỗ này xem tiếp cũng không có ý nghĩa gì.” Tiểu Sửu Hoàng vừa nói vừa tiếp tục đi xuống chân núi, nhịp bước vẫn giật giật như cũ, rất là buồn cười, hoàn toàn không sợ rằng chỉ cần sẩy chân một cái là mình có thể bị lăn xuống núi.
“Anh đã nói như vậy, tôi còn ở chỗ này xem tiếp cũng chẳng để làm gì.” Phong Ma Tiểu Xích Lang cười cười, cũng theo Tiểu Sửu Hoàng xuống núi.
“Nhưng có một điều chính là, ngoại trừ Ác Long đang ở chỗ khác luyện cấp, những người chơi xuất sắc ở trận doanh Ác Ma đều đã tụ tập hết ở đây.” Tiểu Sửu Hoàng một bên xuống núi, một bên vui vẻ ném cái dao nhỏ trong tay chơi đùa, dao dưới ánh mặt trời, sáng loáng.
“Còn có một vị không ở đây, hắn là người luyện lên được cấp 30 ngay sau anh.” Phong Ma Tiểu Xích Lang nói tiếp.
“Ầu? Ai vậy?” Đối với chủ đề này Tiểu Sửu Hoàng cũng có chút hứng thú.
“Đoán chừng hiện giờ hắn đang đi dạo tại của hàng trong trận doanh Ác Ma hoặc đi dạo trong phòng bán đấu giá tại cộng đồng trò chơi rồi.”
“À, nhớ ra rồi, hóa ra là hắn. Cũng đúng, hắn chắn hẳn không có hứng thú đối với việc giải tỏa khu vực liên thông này. Có điều, phẩm vị của hắn không tệ, tôi rất thích.” Cái miệng rộng đỏ tươi của Tiểu Sửu Hoàng lại toét ra, phối hợp với khuôn mặt trắng bệch, khiến cho người khác nhìn vào không khỏi cảm thấy run sợ.
Phong Ma động là một hang động tối tăm u ám, nương theo cửa hang tiến vào sâu bên trong động sẽ dần dần trở nên rộng lớn hơn.
Trên vách đá nơi đây chi chít những đường vân thần bí được vẽ nguệch ngoạc, khiến cho người khác cảm thấy trong lòng khó chịu, bởi vì những hình ảnh này quả thực vô cùng kì quái.
Những hình vẽ nguệch ngoạc này liên tục theo vách đá lan đến chỗ sâu nhất, mãi cho đến khi một cửa động tối đen trống rỗng xuất hiện mới dừng lại.
Cửa động này khiến cho người khác có cảm giác khiếp sợ, bởi vì nó quá mức đen tối, đến nỗi từng tia sáng đều bị nuốt mất, rồi tắt ngấm.
Có lẽ đây là cửa vào thông với địa vực mà năm đó Lý Tư Đốn bị phong ấn rơi xuống.
Nhưng không một ai có thể đi đến nghiệm chứng, bởi vì có một sinh vật cực kì nguy hiểm đang đứng trước cửa động – Tam Đầu Địa Ngục Khuyển (*).
(*) T/N: Chó ba đầu canh giữa địa ngục – Cerberus.
“Gào!” Cùng lúc đó Tam Đầu Địa Ngục Khuyển ngửa mặt lên trời rít một tiếng dài, tiếng gào phát ra đầy cao ngạo.
Máu tươi vương trong miệng, răng nanh mọc đầy, thoạt nhìn vô cùng hung ác.
Tịch Dương đứng trước Tam Đầu Địa Ngục Khuyển ngưng thần nhìn thẳng, sau đó bên tay phải ngưng tụ ra một mũi tên sáng rực ánh hoàng kim, đặt lên dây cung kéo căng về sau…
Bắn!
Tiếng rít gào vang lên!
Tịch Dương xem quỹ đạo của mũi tên bắn ra, đoán chừng mũi tên này nhất định sẽ trúng, trên mặt còn trưng ra nụ cười tự tin.
Thế nhưng không bao lâu sau, nụ cười trên gương mặt đẹp trai của hắn đanh lại.

“Mãng Ngưu Quyền!”
Chỉ nghe thấy một tiếng tru lớn, A Hoa Tỷ giống như một con trâu đực nổi giận lao ra từ một bên, đánh một quyền vào Tam Đầu Địa Ngục Khuyển.
Thân hình khổng lồ của Tam Đầu Địa Ngục Khuyển bị A Hoa tỷ một quyền đánh bay, ngã ra một bên, còn mũi tên của Tịch Dương đang lao nhanh đến, vừa vặn bắn tới trên người A Hoa Tỷ.
“Cái tên này đẹp trai đến vậy mà bắn tên lại không chuẩn chút nào, cứ luôn gây rắc rối cho bản mỹ nữ, có phải cố ý muốn bới lông tìm vết không hả?” A Hoa Tỷ phát hiện mũi tên của Tịch Dương phóng đến bên mình, tức giận lớn tiếng với hắn ta.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất