Chương 184: Nội Chiến (2)
Tịch Dương cũng cảm thấy bực bội, rõ ràng là mũi tên của hắn ta chắc chắn trúng lại bị nữ quái vật này phá hoại. Ả đã không nhận lỗi thì thôi, ngược lại còn xấu tính cáo trạng trước cắn ngược lại hắn ta, thế nên liền tức giận đáp: “Cô có điên không, nếu như ban nãy không phải cô ở đằng đó gây rắc rối, tôi sớm đã bắn trúng Tam Đầu Địa Ngục Khuyển rồi.”
“Cậu nói gì hả? Còn dám nói tôi điên, tôi làm phiền cậu, tôi còn chưa chê cậu ở đây vướng tay vướng chân đâu đấy!” Nghe lời chỉ trích của Tịch Dương, A Hoa Tỷ thở phì phì đáp, trong lòng nghĩ đàn ông trên thế giới này quả nhiên chỉ có Phàm ca là tương đối đàng hoàng. Cái tên trước mắt trông có vẻ ngầu, nam tính, nhưng chẳng ngờ hắn cũng chỉ là có mỗi cái thân xác xinh đẹp mà thôi.
Tịch Dương thầm nghĩ bản thân dù sao cũng là một cao thủ có tiếng trên mạng, chưa từng bị người khác ghét bỏ, bị bảo là vướng tay vường chân, những người chơi khác xếp hàng nhờ hắn ta kéo cấp còn không kịp nữa là.
Cao thủ cũng cần có tôn nghiêm của cao thủ, Tịch Dương lập tức không sợ chết phản bác lại: “Cô mới vướng tay vướng chân đó! Nếu như không phải cô đến, một mình tôi sớm đã đánh được con Tam Đầu Địa Ngục Khuyển này hoàn thành nhiệm vụ rồi.”
A Hoa Tỷ nghe Tịch Dương nói liền nổi giận, mũi tên của hắn bắn tới chỗ đồng đội mà còn ảo tưởng một mình đánh được Tam Đầu Địa Ngục Khuyển, con người này đúng là không biết xấu hổ.
“Có tin bây giờ tôi xử lý cậu trước, sau đó xử con cún kia sau không!” A Hoa Tỷ hung hăng dẫm chân xuống đất, một làn khí chấn động dưới chân A Hoa Tỷ, dường như mặt đất cũng rung lên theo động tác của A Hoa Tỷ.
Tịch Dương nhìn nữ quái vật trước mắt, nuốt một ngụm nước bọt, phát hiện ra bản thân bỗng dưng lại căng thẳng, nhưng vẫn kiên cường nói: “Ai sợ ai chứ! Đánh thì đánh!”
“Hai người đừng có làm loạn nữa, đánh bại Tam Đầu Địa Ngục Khuyển quan trọng hơn!”
Ngay lúc giương kiếm giương cung lên, Tiêu Phàm cuối cùng cũng đã xuất hiện…
Sau khi Tiêu Phàm tạm biệt bọn người Hổ Nữu, liền cấp tốc tiến vào trong Phong Ma động, muốn ngay tức khắc đuổi đến chiến trường trợ giúp cho A Hoa Tỷ và Tịch Dương cùng hợp sức đánh bại Tam Đầu Địa Ngục Khuyển, giải khóa khu vực liên thông trận doanh Ác Ma.
Nào ngờ vừa đến đã thấy A Hoa Tỷ và tên ngốc Tịch Dương đang nội chiến, hai người này quả nhiên không đáng tin.
“Phàm ca, sao anh lại ở đây?” A Hoa Tỷ vừa nhìn thấy Tiêu Phàm đến, bộ dạng vênh váo hung hăng lập tức biến mất, đổi lại thành dáng bộ yếu đuối khép nép.
Đương nhiên với dáng người của A Hoa Tỷ không thể nào giả bộ yếu đuối mỏng manh được, ý tôi nói ở đây là một kiểu “yếu đuối khép nép” mà hiện lên trên người A Hoa Tỷ cũng là một dạng “yếu đuối khép nép” đáng “yêu” (đọc chữ này mới sợ làm sao).
Còn Tịch Dương cũng đổi sang một bộ dạng khác, nghiến răng nghiến lợi trợn mắt nhìn Tiêu Phàm, hung hăng phun ra một câu, “Phàm ca, là anh! Em biết với thực lực của anh, nhất định có thể đến được đây! Nếu như anh không đến, anh không phải là Phàm ca mà em biết.”
Tiêu Phàm nhìn thấy bộ dạng này của Tịch Dương, biết Tịch Dương vẫn còn ghi hận chuyện kia, khó mà có thể tận tình khuyên bảo Tịch Dương được: “Tịch Dương, hiện tại đánh bại Tam Đầu Địa Ngục Khuyển mới là nhiệm vụ hàng đầu, trước tiên có thể bỏ qua mâu thuẫn cũ được không?”
“Phàm ca, chuyện của Tiểu Thúy không thể quên đi như vậy được!”
Chết tiệt, cái tên này sao cứ nhớ mãi chuyện kia cơ chứ.
“Tôi không bảo cậu phải quên đi tất cả, chỉ là hiện tại chúng ta có chuyện quan trọng hơn phải làm, không thể cứ chậm trễ như thế này được nữa.” Tiêu Phàm vô cùng nghiêm túc nhìn người đã từng vô cùng thân quen này, nói.
Tiêu Phàm hiểu hắn ta, Tiêu Phàm biết tuy trong lòng luôn định nghĩa hắn ta là một tên “ngu ngốc”, thế nhưng hắn ta vẫn có thể hiểu rõ mức độ nặng nhẹ của sự việc.
Tịch Dương im lặng, vẫn như cũ nhìn Tiêu Phàm không nói lời nào.
“Chỗ cửa vào của Phong Ma động có vô số Địa Ngục Khuyển đang kéo tới, thành viên của tôi và A Hoa Tỷ đều đang khổ sở chống đỡ, Dưa Hấu Man Man và Thời Vũ Hoàn đang bị Địa Ngục Khuyển vây lấy, thế nên tôi xin cậu hãy lấy đại sự làm trọng.” Tiêu Phàm nhìn Tịch Dương vẫn đứng trơ ra, một lần nữa nói ra tin tức quan trọng.
Tịch Dương vừa nghe tin này liền chấn động, vậy mới nhận ra tình trạng của đội ngũ, hai người đồng đội đang nhanh chóng mất đi lượng kinh nghiệm.
“Được, chuyện này để sau hẵng nói, bây giờ chúng ta phải đánh bại con Tam Đầu Địa Ngục Khuyển trước mắt, có điều, sau này em nhất định phải ở trước mặt mọi người đường đường chính chính đánh bại anh trong trò chơi, khiến anh thân bại danh liệt!”
Cắt, về sau vẫn còn dài.
Thân bại danh liệt? Đợi cậu làm được đi hẵng nói, Tiêu Phàm trong lòng nghĩ thầm, Tịch Dương vẫn kiêu ngạo hệt như trước đây.
“Vậy bây giờ chúng ta lập một đội tạm thời đi, Tịch Dương đồng ý rồi, A Hoa Tỷ, cô thì sao?”
A Hoa Tỷ nghe Tiêu Phàm nói với mình, sao có thể nói không, “Em nghe theo Phàm ca, chỉ là Phàm ca thật đáng ghét, gọi người ta là Hoa Hoa đi.”
Tiêu Phàm nhìn bộ dạng thẹn thùng đáng sợ này của A Hoa Tỷ, bắt đầu mâu thuẫn.
Ầy, đúng là tự tạo nghiệt thì không thể sống.
Sớm biết vậy ngày đầu gặp A Hoa Tỷ đã chết ngay cho xong, bây giờ phải đến mức này, giờ phút này trong lòng Tiêu Phàm vô cùng hối hận.
“Hoa… Hoa.”
Tịch Dương nghe cách Tiêu Phàm xưng hô với A Hoa Tỷ, nhất thời trong dạ dày như ùn ùn dậy sóng, “Cả hai người đừng có ghê như vậy được không! Bây giờ chuẩn bị chiến đấu rồi còn thêm debuff cho đồng đội.”
A Hoa Tỷ nghe thấy tên nhóc Tịch Dương này lại ngắt lời, vừa định phản bác, bỗng dưng cảm thấy một trận cuồng phong kéo tới bọn họ.
Tiêu Phàm nhìn lưỡi kiếm gió hình bán nguyệt lao tới mình, vội vàng tránh né.
Vút một tiếng, lưỡi kiếm gió lướt qua bên cạnh Tiêu Phàm, đánh vào bãi đất trống phía sau hắn.
Bị lưỡi kiếm gió lao đến khiến cho cát bụi tứ tán, Tiêu Phàm nhìn thấy trên mặt lưu lại một vết cắt thật sâu.
“Gió hôm nay thật là ồn ào, nhưng con chó ngốc nhà ngươi đánh ta làm gì, ta rõ ràng là vừa mới đến mà!” Tiêu Phàm gào lên với cái thứ ba đầu trước mắt.
Con chó địa ngục ba đầu đã bị A Hoa Tỷ đánh văng ra ngoài lúc trước, sau khi chậm rãi bò dậy, cảm thấy rất khó hiểu khi thấy nhóm Tiểu Ác Ma này bỗng nhiên xông vào cửa đánh văng nó ra nhưng lại không thừa thắng xông lên…
Sau đó lại phát hiện nhóm người này không biết tại sao đã bắt đầu tranh luận.
Con chó địa ngục ba đầu chậm rãi bước lại gần những sinh vật nhỏ bé này, nhưng nhóm Tiểu Ác Ma này lại không thèm nhìn đến chó địa ngục ba đầu là nó, vẫn cứ đứng tại chỗ tranh luận không chút kiêng nể gì.
Đối với loại đối xử như thế này chó địa ngục ba đầu cực kì tức giận, liền tru lên hai tiếng, cho rằng làm như vậy thì những người đó sẽ chú ý đến mình.
Không ngờ lúc này lại có thêm một Tiểu Ác Ma nữa xuất hiện, sau đó bọn họ lại tiếp tục không coi ai ra gì mà nói chuyện như cũ.
Bây giờ chó địa ngục ba đầu đã tức đến hỏng luôn rồi, có thể nhẫn nhịn chứ không thể nhẫn nhục!
Thế là một trong ba cái đầu của chó địa ngục ba đầu nhằm về phía nhóm Tiểu Ác Ma há miệng phóng ra một cái dao gió.
…
Ánh mắt Tiêu Phàm lóe sáng, thông tin về chó địa ngục ba đầu xuất hiện trước mắt của Tiêu Phàm.
(Tên gọi: Chó địa ngục ba đầu.)
(Đẳng cấp: 35)
(Chủng tộc: Chó địa ngục)
(Lượng HP:64%)
Skill:
1.(Tên gọi của skill: Hỏa Chi Thổ Tức)
(Loại hình skill: Chủ động)
(Hiệu quả: Phun ra hỏa diễm đốt cháy kẻ địch)
(Tiêu hao skill: 10 điểm giá trị pháp lực)
(Ghi chú: Là kỹ năng đầu giữa của chó địa ngục ba đầu.)
2.(Tên gọi của skill: Băng Chi Thổ Tức)
(Loại hình skill: Chủ động)
(Hiệu quả: Phun ra băng tuyết đông cứng kẻ địch)
(Tiêu hao skill: 10 điểm giá trị pháp lực)
(Ghi chú: Là kỹ năng đầu bên trái của chó địa ngục ba đầu.)
3.(Tên gọi của skill: Phong Chi Thổ Tức)
(Loại hình skill: Chủ động)
(Hiệu quả: Phun ra dao gió chém giết kẻ địch)
(Tiêu hao skill: 10 điểm giá trị pháp lực)
(Ghi chú: Là kỹ năng đầu bên phải của chó địa ngục ba đầu.)