Chương 186: Kề Vai Chiến Đấu
Đúng vậy, A Hoa tỷ cũng là người sở hữu kỹ năng truyền thừa của mười hai cung hoàng đạo, mà lại là chòm Kim Ngưu - chòm sao rất phù hợp với cô ta.
Có được truyền thừa của chòm Kim Ngưu nên bây giờ A Hoa tỷ rất đáng sợ, nếu không tin thì hãy nhìn chó địa ngục ba đầu thì biết.
Tịch Dương lại nhắm chuẩn, kéo cung, bắn tên!
A Hoa tỷ: “Dã Man Va Chạm!”
A Hoa tỷ giống như một đầu tàu hỏa lao thẳng tới chó địa ngục ba đầu.
Chó địa ngục lại bị A Hoa tỷ đâm bay ra ngoài, chệch khỏi hướng mũi tên của Tịch Dương.
[Kỹ năng: Dã Man Va Chạm]
[Loại kỹ năng: chủ động]
[Hiệu quả: dùng khí thế thẳng tiến không lùi lao về phía kẻ địch, có thể đánh lùi kẻ địch cũng gây sát thương rất lớn cho mục tiêu, thời gian hồi chiêu: 3 phút]
[Tiêu hao: 150 thể lực]
[Ghi chú: kỹ năng của chiến sĩ]
Tịch Dương vẫn kiên nhẫn nhắm chuẩn, kéo cung, bắn tên!
A Hoa tỷ: “Trâu Điên Giẫm Đạp!”
A Hoa tỷ nâng chân phải lên rồi giẫm mạnh xuống đất!
Chó địa ngục bị A Hoa tỷ gây chấn động bay lên trời, lại tránh được mũi tên của Tịch Dương.
[Kỹ năng: Trâu Điên Giẫm Đạp]
[Loại kỹ năng: chủ động]
[Phẩm chất: sử thi]
[Hiệu quả: Giẫm đạp lên mặt đất, để mặt đất sinh ra một vòng sóng chân không, làm cho tất cả kẻ địch xung quanh bị đẩy lên không, thời gian hồi chiêu: 5 phút]
[Tiêu hao: 200 thể lực]
[Điều kiện học tập: Truyền thừa chòm Kim Ngưu của trận doanh Ác Ma]
[Ghi chú: ngươi sẽ không thích khi thấy ta tức giận đâu]
Khi thấy Tịch Dương bị A Hoa tỷ phàn nàn thì Tiêu Phàm cảm thấy thông cảm sâu sắc.
Đường đường là một thần tiễn thủ, thế mà lại bị A Hoa tỷ biến thành một thằng ngu, A Hoa tỷ đúng là quái vật mà!
Thế nhưng còn có chuyện đáng sợ hơn, kể cả Tiêu Phàm không tấn công, Tịch Dương bắn trượt hết, chỉ riêng A Hoa tỷ đã đánh cho chó ba đầu địa ngục ngu người, HP từ 64% giảm xuống còn 49%.
Vậy thì là do chó địa ngục ba đầu quá yếu, hay là do A Hoa tỷ quá mạnh?
Tiêu Phàm đang hoài nghi, có lẽ A Hoa tỷ không cần mình và Tịch Dương hỗ trợ cũng có thể giết chết con chó này rồi.
Tiêu Phàm nhìn lại cả người đầy cơ bắp của A Hoa tỷ thì càng cảm thán, thật sự là đáng sợ!
Chó địa ngục ba đầu nổi giận, nó không biết tại sao tên ác ma nhỏ bé trước mắt lại có sức mạnh lớn như vậy, lại có thể đánh bay cả cơ thể khỏe mạnh của mình đi, thế là chó địa ngục ba đầu mở cả ba cái miệng của mình ra…
Phù!
Lưỡi đao gió, khí lạnh, ngọn lửa, toàn bộ đều phun về phía A Hoa tỷ!
Ba đòn tấn công mang theo ba màu sắc khác nhau đã bao phủ hoàn toàn A Hoa tỷ lại…
Tiêu Phàm thấy vậy thì hốt hoảng, chẳng lẽ cứ như vậy mà A Hoa tỷ bị chó địa ngục ba đầu giết hay sao?
Nếu là mất đi A Hoa tỷ thì chiến lực bên mình sẽ bị giảm rất nhiều.
Sau khi chó địa ngục phun xong, đang định rống lên ra oai một phen thì bị một cánh tay cứng rắn như thép từ trong bụi mù nhô ra, quấn quanh cả băng lẫn hỏa đấm thẳng tới!
Đấm móc!
Cả người A Hoa tỷ phát ra ánh sáng vàng kim, dùng một quyền đấm móc vào hàm của chó địa ngục ba đầu.
Tiêu Phàm và Tịch Dương khi thấy bộ dáng bá đạo của A Hoa tỷ thì nuốt nước miếng, nghĩ thầm, như vậy còn không chết, cô ta đúng là quái vật mà.
Lại nhìn qua chó địa ngục ba đầu bị một quyền đánh bay lên trời, nghĩ lại nếu như mình mà bị đấm một quyền như thế… Tiêu Phàm không dám nghĩ tiếp nữa.
Sau khi đấm xong một quyền này thì ánh sáng vàng kim trên người A Hoa tỷ cũng dần dần biến mất.
Tiêu Phàm nhìn A Hoa tỷ, ánh sáng màu đỏ lóe lên trong mắt hắn.
[Danh hiệu: King Kong Barbie]
[Kỹ năng: Kim Cương Bất Hoại]
[Loại kỹ năng: chủ động]
[Hiệu quả: Tăng 100% lực phòng ngự trong 10 giây, thời gian hồi chiêu: 10 phút]
[Tiêu hao: 300 thể lực]
[Kỹ năng thuộc loại: kỹ năng danh hiệu]
[Ghi chú: Quan trọng là King Kong, còn barbie chỉ là do ta thuận miệng thêm vào mà thôi.]
HP còn thừa lại của A Hoa tỷ là 60%, xem ra A Hoa tỷ vừa mới sử dụng kỹ năng danh hiệu của mình để kháng hết đòn tấn công ba loại nguyên tố của chó địa ngục ba đầu.
Thế nhưng dù là người có cơ thể rắn chắc như A Hoa tỷ, tăng thêm 100% lực phòng ngự thì vẫn bị chó ba đầu địa ngục công kích giảm xuống 40% HP.
Bây giờ thì kỹ năng [Kim Cương Bất Hoại] của A Hoa tỷ chưa cooldown xong, nếu bị chó địa ngục ba đầu tấn công như lúc trước vài lần nữa thì đến A Hoa tỷ cũng sẽ nằm mà thôi, cho nên…
“Tịch Dương, chúng ta cũng đi lên, không thể tiếp tục như vậy!”
“Tôi thấy chỉ cần mỗi mình con quái vật kia là có thể làm thịt con chó này rồi mà.” Tịch Dương vẫn kinh hãi với chiến lực của A Hoa tỷ.
“Không, nếu như chó địa ngục ba đầu vẫn sử dụng đòn tấn công như vừa rồi thì A Hoa tỷ sẽ không chống được lâu đâu.” Tiêu Phàm không nhìn tới Tịch Dương, cầm chặt kiếm trong tay, lao vào trong chiến trường, trước khi đi không quên bổ sung thêm một câu: “Chú mày biết rõ sự phán đoán của anh đây chuẩn thế nào cơ mà.”
Tịch Dương nghe vậy thì hình như nhớ lại cái gì đó, không hỏi lại nữa, hắn ta nắm chặt cung và tiến vào trạng thái chiến đấu.
Đúng vậy, khi ở trong game thì Phàm ca chỉ huy và phán đoán rất chuẩn.
Năm đầu đại học, khi mình vừa bước vào ngôi trường “nhà máy chế biến thực phẩm cười ha hả” thì vẫn là newbie của giới gamer.
Chính là ỷ lại vào sự phán đoán xuất sắc và năng lực chỉ huy chính xác của Phàm ca thì mình mới có thể trở thành “Truy Phong Giả” nổi danh như hiện giờ.
“A Hoa tỷ, cái đầu chó có ký hiệu màu xanh mà đang phun lưỡi đao gió thì giao cho cô xử lý, đừng sử dụng bất kỳ kỹ năng đánh bay nào cả. Mà tôi sẽ cùng Tịch Dương đi xử lý hai cái đầu còn lại.” Tiêu Phàm nói với A Hoa tỷ.
Đây là một phương pháp mà Tiêu Phàm nghĩ tới để cho Tịch Dương và A Hoa tỷ không xung đột quá nghiêm trọng nữa, đó chính là coi chó địa ngục ba đầu thành ba con riêng biệt.
A Hoa tỷ nghe thấy Tiêu Phàm đang nói chuyện với mình thì cười một cách quyến rũ: “Chán ghê cơ, vừa nãy còn bảo người ta là Hoa Hoa cơ màaaaaa….”
Tiêu Phàm cố nén lại sự khó chịu mà nói: “Đừng nghịch, đánh bại chó địa ngục ba đầu quan trọng hơn.”
“Biết rồi, Phàm caaaaa…”
Không nghĩ tới Phàm ca còn biết thẹn thùng, thế nhưng khi Phàm ca tập trung lại rất đẹp trai nha, A Hoa tỷ nghĩ thầm nhưng vẫn bước tiếp đi tới cạnh cái đầu đang phun lưỡi đao gió của chó địa ngục.
“Tịch Dương, như cũ, để tôi chặn phía trước, chú tới dồn sát thương, lên đi!” Tiêu Phàm cầm kiếm lao tới phía trước.
Câu nói này làm Tịch Dương nhớ lại những kỷ niệm khi xưa, dù sao Tiêu Phàm vẫn là cựu đồng đội đã chơi cùng Tịch Dương bốn năm rồi.
Tịch Dương nhớ lại, năm đó cũng như thế này, Phàm ca luôn đi tới phía trước, rất vô tư mà trợ giúp một tên cung tiễn thủ gà mờ như mình để có thể trở thành “Truy Phong Giả” người người đều biết tới…
Nếu không phải có chuyện kia phát sinh, có lẽ bây giờ hai ta vẫn là đồng đội kề vai chiến đấu trong game đi.
Tịch Dương nhìn theo bóng lưng phía trước mà nói thầm.
Tiểu Thúy, hãy tha thứ cho anh, lần này anh lại trở thành đồng đội với kẻ thù của em nữa rồi.
…
Tịch Dương nhắm mắt trái lại, dùng một mắt phải nhắm chuẩn, kéo căng cây cung.
Vù!
Một mũi tên vàng óng ánh mang theo quyết tâm tất thắng của Tịch Dương bắn thẳng tới chó địa ngục ba đầu!
A Hoa Tỷ nghe theo lời dặn dò của Tiêu Phàm, không sử dụng bất kỳ kỹ năng gì có thể khiến quái vật di chuyển vị trí, hướng về phía cái đầu phun dao gió của con chó địa ngục ba đầu kia, điên cuồng đánh lên cái đầu của đó.
Bất quá lấy sức mạnh vốn có của A Hoa Tỷ, lại thêm kỹ năng thiên phú [Phù Dung Xuất Thủy] của cô tạo ra sóng chấn động, vẫn đánh cho chó địa ngục ba đầu lay động một trận, may mà điểm lay động đó sinh ra sự di chuyển vị trí vẫn nằm trong phạm vi Tịch Dương có thể bắn tên được.
A Hoa Tỷ lúc đầu không có sự trợ giúp của Tiêu Phàm và Tịch Dương, đã có thể đơn thương độc mã cứng rắn đánh với chó địa ngục ba đầu, bây giờ chỉ cần đối phó với một cái đầu của nó, nhất thời thả lỏng không ít.