Chương 188: Bại Khuyển
Tiêu Phàm thầm nghĩ không tốt, không ngờ lúc chó địa ngục ba đầu gồng chiêu [Pháo Hủy Diệt Tối Thượng] nó lại có “Bá Thể Phán Định” (trong trò chơi, các kỹ năng đến từ kẻ địch không có cách nào cắt ngang hoạt động trước mặt động tác phán định) mà rõ ràng kỹ năng [Pháo Hủy Diệt Tối Thượng] lại có thể gây ra sát thương hủy diệt trong phạm vi lớn, nếu để cho chó địa ngục ba đầu thành công phóng ra [Pháo Hủy Diệt Tối Thượng], còn không phải là hủy thiên diệt địa sao.
Cứ tiếp tục như vậy cũng không làm được gì, nhất định phải nghĩ cách cắt ngang nó, nhưng mà kỹ năng lại không có tác dụng đối với chó địa ngục ba đầu.
Tiêu Phàm nhìn tia sáng trong miệng chó địa ngục ba đầu càng ngày càng tròn, giống như Songoku trong《 7 viên ngọc rồng 》đang gồng chiêu Kamehameha.
Nghĩ đến trong 《 7 viên ngọc rồng 》, một chiêu Kamehameha của Songoku có thể hủy diệt cả một hành tinh, trong lòng Tiêu Phàm càng thêm lo lắng.
Bỗng nhiên Tiêu Phàm cái khó ló cái khôn, móc từ trong túi ra một vật, đặt ở gần một cái móng vuốt của chó địa ngục ba đầu.
Chó địa ngục ba đầu lúc này đã cúi đầu đến, chuẩn bị phun ra hơi thở ma pháp đã tích tụ từ lâu.
Tiêu Phàm thấy tư thế này của chó địa ngục ba đầu, lập tức quát to một tiếng: “A Hoa Tỷ, nhanh! Dùng Dã Man Va Chạm!”
A Hoa Tỷ nghe tiếng lập tức thi triển Dã Man Va Chạm đánh tới chó địa ngục ba đầu!
Màu vàng kim nhàn nhạt kia vẫn chỉ hơi gợn sóng một chút, chó địa ngục ba đầu chỉ hơi thuận thế di chuyển một chút.
Chó địa ngục ba đầu nhìn sinh vật đáng ghét trước mặt, trong lòng hơi đắc ý, bởi vì nó biết chỉ cần nó ra chiêu này, bất luận bọn người kia trốn ở đâu, chắc chắn đều sẽ hóa thành tro bụi ngay trước mặt nó!
Lúc này chó địa ngục ba đầu đang muốn phun ra năng lượng ma pháp trong miệng, bỗng nhiên cảm thấy lúc nãy bị A Hoa Tỷ đụng vào khiến nó di chuyển một chút, hình như đã đạp trúng cái gì đó…
“Ngao!”
[Pháo Hủy Diệt Tối Thượng] quả nhiên uy lực mạnh mẽ, ánh sáng mãnh liệt phun ra từ miệng chó địa ngục ba đầu, lướt qua một cái, không gian trong Phong Ma Quật đều bị chiêu [Pháo Hủy Diệt Tối Thượng] của chó địa ngục ba đầu mạnh mẽ nới rộng một nửa, bọn Tiêu Phàm nhìn thấy mà trong lòng hơi run sợ.
Đáng tiếc sự chính xác lúc phun ra thật quá tệ, bởi vì trong nháy mắt lúc chó địa ngục ba đầu phun ra bỗng nhiên giống như bị mất thăng bằng, trượt đi một đoạn, sau đó đụng vào vách đá, té ngã xuống đất.
Một chiêu năng lượng ma pháp tụ lực đã lâu cứ vậy mà phun ra toàn bộ trên vách đá.
Một cái vỏ chuối vàng óng nhẹ nhàng trượt ra từ dưới chân chó địa ngục ba đầu, đụng vào một bên vách đá liền dừng lại…
Trong nháy mắt lúc chó địa ngục ba đầu sử dụng chiêu [Pháo Hủy Diệt Tối Thượng] đó thật đúng là chỉ mành treo chuông, nếu không nhờ Tiêu Phàm cái khó ló cái khôn nghĩ tới đạo cụ [Tinh Tinh Nguyệt Bì] đặc hiệu [Trượt vỏ chuối] này, mọi người đã có thể bị chó địa ngục ba đầu phun trúng xong đời.
Vì sao [Trượt vỏ chuối] có thể đối phó chó địa ngục ba đầu thi triển [Pháo Hủy Diệt Tối Thượng] lúc tụ lực giai đoạn “Trạng thái Bá thê”?
Bởi vì lúc đạp lên [Trượt vỏ chuối] sẽ cưỡng chế gây ra một đoạn di chuyển vị trí, cái này là hiệu quả đặc biệt phán định tuyệt đối, ở trong trò chơi, tính chất phán định lại lớn hơn hết thảy, cho nên ban đầu Tiêu Phàm mới có thể mong ước Xà Cơ có được kỹ năng [Ôm Bắp Đùi] như vậy.
Nếu hiện tại kỹ năng mà Tiêu Phàm lo lắng nhất đã bị chó địa ngục ba đầu sử dụng, như vậy kế tiếp, khà khà…
…
Chó địa ngục ba đầu có chút khổ não, chính nó vừa nãy rõ ràng đã chuẩn bị kỹ càng tuyệt kỹ áp hòm của nó rồi, chỉ cần nhẹ nhàng phun một cái, hết thảy phiền não đều biến thành mấy khói, thế nhưng vì sao ngay tại thời khắc mấu chốt này, nó lại ngã sấp xuống chứ?
Chó địa ngục ba đầu một bên nghi hoặc, một bên bò dậy, bỗng nhiên nhìn thấy ba tên tiểu ác ma đang tiến lại gần nó, mà ánh mắt tên ác ma cầm trường kiếm nhìn về phía nó lại tràn đầy tham lam…
…
Bên kia chiến trường, lối vào Phong Ma Quật…
A Phát Ca không nhúc nhích, A Quý Ca cũng không nhúc nhích, ngây ngốc đứng đấy, miệng ngơ ngác mở rộng, nhìn qua so với ban đầu lại càng thêm ngốc nghếch.
Mà Tiểu Khuyển Du Lục Hoa lúc này cũng vậy, chỉ là vẻ ngoài của cô ngọt ngào, động tác như vậy thoạt nhìn lại có một vẻ rất đáng yêu.
Yêu Đạo khóe miệng có chút mất tự nhiên, giật giật, bên trong tròng mắt phản chiếu một vệt bóng đen trong sân, trong mắt vẫn tràn đầy khiếp sợ.
Xà Cơ ngoan ngoãn ngây ngô ở một bên nghỉ ngơi, “ Máy phát nhạc Miên Miên” đang phát đi phát lại trong kênh chat của cô bé những bài hát thiếu nhi như: Cảnh sát trưởng mèo đen, Hồ lô oa, Lạp Tháp đại vương… một bài tiếp một bài trong đó “chạy” ra, vô cùng náo nhiệt.
Mà Hổ Nữu vẻ mặt đắc ý ưỡn bộ ngực lớn, hướng về đám Bá Vương Hoa đang nhìn đến choáng váng kia giới thiệu: “Các người bây giờ đang nhìn thấy vũ khí bí mật của Vũ Hội Ác Ma chúng tôi, Bán Trường Miên hắc hóa bật hack, lợi hại không!”
Nghiệp hỏa màu đen thiêu đốt hừng hực trên mặt đất trước lối vào Phong Ma Quật, phối hợp với vô số xác chó địa ngục màu đen, càng khiến mảnh đất này thêm đen kịt.
Trong những đỉnh nhọn kỳ quái phân bố rải rác ở ba hướng trong động, chó địa ngục đã ngừng tuôn ra, bởi vì trên lý thuyết hệ thống thiết trí chó địa ngục là một loại quái vật dũng mãnh không ngừng xông ra, nhưng mà trị số thiết trí cũng có một hạn mức cao nhất.
Mà cái hạn mức cao nhất này, nói như vậy thì không cách nào đạt tới, chẳng qua vẫn luôn luôn có ngoại lệ…
Bán Trường Miên vẫn mặc một thân lễ phục màu đen cao quý, ưu nhã đi qua đi lại ở trong sân.
Khăn che mặt màu đen bị gió thổi bay lất phất, chỉ có thể mơ hồ thấy được đường viền một bên mặt của Bán Trường Miên.
Đôi mắt đẹp nửa khép lộ ra trên cái khăn che mặt của Bán Trường Miên nhìn về những con chó địa ngục còn lại trong sân, bị ánh mắt này nhìn qua, những con chó địa ngục lúc trước vẫn vọt tới không sợ hãi lúc này bỗng bắt đầu lui về phía sau, run lẩy bẩy.
Chó địa ngục gác cổng sợ hãi, khuất nhục, xấu hổ, cuối cùng chậm rãi biến thành phẫn nộ, sau đó mang theo kiên quyết phóng về phía cô gái mặc đồ đen.
Đón chào bọn chúng là một màn ánh đao màu đen, ánh đao đi qua, chỉ để lại những đốm lửa đen, sau cùng yên tĩnh lại…
Bán Trường Miên xoay người, hướng phía sau đi tới, đi tới lối vào Phong Ma Quật, không liếc mắt nhìn nhóm Bá Vương Hoa một cái.
Các thành viên của Bá Vương Hoa cũng không nghĩ rằng cô không lễ phép, thậm chí trong lòng cảm thấy sự tình phải phát triển như vậy mới hợp lý.
Phát xong các bài hát thiếu nhi kia, thiếu nữ cột tóc đuôi ngựa đột nhiên biến mất không thấy nữa, một khối băng tan ra…
Bán Trường Miên ôn nhu ôm lấy Miên Miên, kéo ra khăn che mặt mỏng, kéo khuôn mặt nhỏ nhắn của Miên Miên hôn một cái, như ánh áng xinh đẹp lúc vén lên mây đen sau cơn mưa …
…
“Tôi đem những thứ rác rưởi này dọn dẹp xong xuôi thì vừa khéo lên cấp 30, cô nói tôi có nên đi giúp tên nhóc kia một chút không?” Bán Trường Miên đồ đen ngáp một cái, nói với Hổ Nữu.
“Chị hai,
chị muốn thế nào cũng được, chị vui vẻ là tốt rồi.” Hổ Nữu luôn luôn uy phong lẫm lẫm trước mặt Tiêu Phàm lúc này trước mặt Bán Trường Miên đồ đen lại là một bộ dáng sùng bái hưng phấn không gì sánh được.
“Quên đi, vẫn là để anh ta tự chơi đùa đi, những con chó con này yếu như vậy, anh ta có thể giải quyết được thôi, tôi trở về đây, ngáp.” Nói xong cô đổi lại một thân trang phục trắng như tuyết, cứ như vậy yên lặng đi “ngủ”…
Yêu Đạo giật mình nhìn mọi chuyện trước mặt, nói không nên lời.
Nghĩ thầm, trong đội ngũ này của Tiêu Phàm quả nhiên đều là quái nhân.
Có lẽ, Tiểu Sửu Hoàng đi chậm một chút sẽ thấy được sự vật khiến hắn cảm thấy hứng thú, đáng tiếc hắn hiện tại đã không còn ở trong Phong Ma Quật nữa…
…