Chương 194: Kỵ Sĩ Ghen Tuông
Bộ đồ màu trắng theo quy định của thánh đường khoác lên người Mary lại chẳng thế khiến cô có vẻ bình thường, ngược lại lại có vẻ như chưa từng nếm thử khói lửa nhân gian.
Nghe Tiêu Phàm kể xong câu chuyện thú vị, ánh mắt xinh đẹp của Mary ánh lên vẻ tò mò và ngưỡng mộ, cô nàng cứ nhìn thẳng vào Tiêu Phàm. Lòng hư vinh của Tiêu Phàm lúc này đang cảm thấy vô cùng thỏa mãn, những câu chuyện phát ra từ miệng hắn lại càng không có điểm dừng hơn nữa.
“Chuyện kể rằng khi đội ngũ của tôi phải đối mặt với con chó Địa Vực ba đầu vô cùng hung ác của Phong Ma Quật, hoàn toàn không sợ hãi chút nào, lao thẳng lên khiêu chiến. Thế nhưng sinh vật tà ác này thật sự rất giảo hoạt, nó dùng kế để cách lí chúng tôi ra định tiêu diệt từng bộ phận. Người bạn thân cung thủ Tịch Dương của tốt bụng của tôi bởi vì sơ suất mà cứ vậy bị nó nuốt sống, haiz.” Lời nói của Tiêu Phàm còn mang theo một chút bi ai, mà ánh mắt Mary nhìn về phía hắn lại càng thêm thân mật.
Mary thầm nghĩ, lão thần phụ đã từng dạy cô phải tốt bụng với người khác, phải an ủi những người đang gặp khó khăn.
Vậy nên trong lòng Mary tốt bụng đã bắt đầu lặng lẽ cầu nguyện cho người bạn đã qua đời Tịch Dương của Tiêu Phàm.
“Lúc này chỉ còn sót lại một mình tôi. Nhưng tôi cũng không hề lùi bước, tôi nắm chặt lấy vũ khí của mình, mang theo sự bi thương với đồng đội và dũng khí không gì sánh kịp đối mặt với sinh vật tà ác này. Bởi lẽ tôi đã thề phải làm một người thám hiểm anh dũng!” Tiêu Phàm đứng trước mặt NPC Mary chém gió càng ngày càng không biết xấu hổ. Dù sao thì A Hoa Tỷ cũng không có ở đây, Tịch Dương cũng bị Tiêu Phàm chém cho thành “chết”, chó Địa Ngục ba đầu cũng đã về với đất mẹ, hiện giờ dù Tiêu Phàm có chém gió đến mức này thì cũng chẳng có ai có thể ngăn cản được hắn.
Hơn nữa em gái NPC trước mặt hắn thật sự rất dễ bị lừa, đâu có giống như tên nhóc con tính tình kỳ lạ như Lilith.
Vậy nên Tiêu Phàm bắt đầu không ngừng làm tăng lên độ hảo cảm của Mary đối với hắn, mặc dù không biết độ hảo cảm cao sẽ như thế nào? Nhưng với Tiêu Phàm mà nói quá trình tán gái vốn là một loại hưởng thụ.
Huồng hồ Mary lại còn là một em gái NPC hồn nhiên lương thiện đến thế.
Dần dần, Tiêu Phàm bắt đầu cảm nhện được ánh mắt ghen tị của những người chơi xung quanh nhìn về phía mình, nhưng Tiêu Phàm hoàn toàn không để ý đến chúng, khiến cho những ánh mắt này lại càng mãnh liệt hơn nữa. Cảm giác làm màu này thật sự rất sung sướng.
Ma Mary cũng cảm nhận được rõ ràng tầm mắt của những người chơi đứng xung quanh vô, cô cảm thấy trong những ánh mắt này tràn ngập ác ý. Vậy nên cô bắt đầu cảm thấy vị chủng tộc Ác Ma đang đứng trước mặt mình đây thân mật và lịch sự hơn các nhà thám hiểm từ các chủng tộc khác nhiều lắm, hảo cảm đối với Tiêu Phàm lại càng tăng thêm một chút.
Tiêu Phàm hoàn toàn không hay biết hắn vừa nhận được sự “trợ giúp” từ những người chơi xung quanh. Hắn chỉ cảm thấy hắn thật vui vẻ, thừa dịp Mary không chú ý đến hắn mà đắc ý liếc nhìn các người chơi đừng gần đó một cái, ánh mắt vô cùng thiếu đòn.
Nhưng hành động này lại chọc tức những người chơi đang đứng trong phòng họp, mà phòng họp ở trong thánh đường lại là nơi không được đánh nhau. Nếu không thì bọn họ sẽ không nhịn được mà ra tay với tên tiện nhân Tiêu Phàm này.
…
Vì sao? Vì sao khi bản thân mình chủ động đi quyến rũ mấy NPC này đều đối xử với mình lạnh như băng, mà đến lượt người này lại tán được một em gái NPC trong sáng cực phẩm đến thế nào? A a a, quả thật là không công bằng!
Cứ thế, trong lòng những người chơi ở trong phòng họp đều không ngừng tích tụ oán niệm với Tiêu Phàm…
Vô số lòng ghen tị cháy hừng hực bên trong phòng họp, nhưng Tiêu Phàm lại như hồn nhiền không nhận ra điều này. Hắn nhìn Mary vừa thâm tình vừa dịu dàng, khí thế vừa anh dũng lại không bất khuất, bởi vì lúc này đây hắn đang nói về vị anh hùng Ác Ma vĩ đại Mệnh Phàm một mình đấu lại thế lực tà ác to lớn là chó Địa Ngục ba đầu.
Tiêu Phàm cảm nhận được ánh mắt sùng bái đang nhìn về phía mình của Mary, tâm trạng vô cùng vui sướng, quả nhiên rời khỏi trận doanh Ác Ma là đúng đắn!
Có điều, trải nghiêm đầy khoái trá này của Tiêu Phàm bị cắt ngang nhanh chóng…
Hơn nữa cách cắt ngang này khá là thô bạo, đó chính là một cú đấm!
Lúc này đây Tiêu Phàm vẫn đang dùng 100% tinh lực của mình để chăm chú thâm nhìn đối diện với em gái NPC đáng yêu này, không hề có một chút cảnh giác nào với những sự việc xung quanh, vậy nên một đấm này rơi thẳng xuống người Tiêu Phàm, Tiêu Phàm lập tức bay ra xa…
“Đau quá!”
Tiêu Phàm ôm lấy bụng, từ từ ngồi dậy, hắn đang muốn xem xem rốt cuộc là tên khốn nạn nào lại dám ở khu vực cấm đánh nhau như phòng họp ở thành đường này đánh lén hắn.
…
“Mary, vì sao cô lại chạy đến đây? Đám người thần phụ không nhìn thấy cô đang lo lắng gần chết. Hơn nữa, vì sao cô lại đứng cùng với sinh vật tà ác này chứ?Tên ác ma này thật sự rất xảo quyệt đó, loại con gái hồn nhiên tốt bụng giống như cô chính là đối tượng mà ác ma thích ra tay nhất. Cô nhất định phải đề phòng một chút.” Một vị kỵ sĩ thánh đường đầy lòng chính nghĩa thân thiết nói với Mary.
Kỵ sĩ này mặc một thân áo giáp rất nặng, trên áo giáp điêu khắc những hoa văn lộng lẫy, hơn nữa còn có một gương mặt khá là đẹp trai sáng sủa, từ đầu đến chân là dáng vẻ nghiêm túc chính trực, nhưng miệng hắn ta lại vừa nói ra một lời mà Tiêu Phàm khá là ghét.
Đúng vậy, chỉ có NPC mới dám đánh người ở trong phòng họp.
Cage, kỵ sĩ thánh đường cấp 80, đây là thông tin mà Tiêu Phàm nhận được từ lời nhắc của hệ thống.
Bản thân hắn dường như tán gái tán đến trên đầu của vị kỵ sĩ đại ca này rồi, xem ra Sở Trường Quý Ông cũng không thể lấy được độ hảo cảm của vị kỵ sĩ đại ca đang ghen này rồi.
Kỵ sĩ thánh đường cấp 80, bé ngoan của tôi ơi, mình mà chống lại hắn thì chỉ có một nước bị giết ngay lập tức thôi. Lúc này Tiêu Phàm lo lắng nghĩ thầm.
“Nhưng mà tôi cảm thấy người này không phải là người xấu đâu. Hơn nữa vì sao anh lại đánh anh ấy chứ?” Mary nhìn về phía Cage đang sốt ruột ở trước mặt, lên tiếng giải thích.
Mary nhìn Tiêu Phàm đang ngồi trên mặt đất với vẻ xin lỗi, dù sao việc này cũng là do cô mới xảy ra mà, Tiêu Phàm người ta đang nói chuyện với bản thân mình, không ngờ là lại bị Cage đánh một quyền, vậy nên Mary đang định đi lên đỡ Tiêu Phàm.
Nhìn thấy hành động của Mary, Cage cũng không vui, hắn ta nhanh chóng đi lên phía trước Mary chặn cô lại, dường như hắn ta muốn đã Tiêu Phàm đang ngồi dưới đất ra xa một chút tựa như đã một đống rác.
Tiêu Phàm không ngờ rằng kỵ sĩ đại ca này đã đánh mình một quyền rồi mà vẫn không có ý định buông tha cho mình, hiện tại lại thừa dịp mình không chú ý lại đá mình một cái.
Sau đó Tiêu Phàm chợt nghe thấy tiếng cười nhạo từ những người vừa nhìn mình bằng ánh mắt ghen tị vang lên trong đại sảnh,nghe thấy tiếng người này, Tiêu Phàm cảm thấy khuôn mặt mình nóng rực lên. Tiêu Phàm vốn dĩ không quá để ý đến chuyện này, lúc này lửa giận ở trong lòng rốt cuộc cũng bùng cháy lên…
Tiêu Phàm muốn dùng vũ lực để trả thù kỵ sĩ thánh đường Cage cấp 80 là chuyện rõ ràng không có khả năng.
Trong trường hợp bình thường, cho dù độ hảo cảm của NPC chiến đấu đối với người chơi thấp thế nào, hệ thống cũng sẽ hạn chế hành động của NPC, tuyệt đối không để chuyện NPC có hành vi gây chuyện với người chơi.
Cho nên trong trò chơi này, kỵ sĩ thánh đường Cage cấp 80 đánh đạp Tiêu Phàm một cái, ngoại trừ khiến cho hắn đau đớn một chút thì hoàn toàn không mất chút máu nào, Nhưng Tiêu Phàm vẫn rất tức giận hắn ta.
Bản thân mình đang trêu em gái rất vui vẻ, người này bỗng nhiên lao đến, chưa nói rõ ràng đã đấm hắn một phát, phá hỏng nhã hứng trêu gái của Tiêu Phàm.
Sau đó, tên kỹ sĩ vẻ mặt đàng hoàng này còn sử dụng ngôn từ chính đáng hất bát nước bẩn vào mặt mình ngay trước mặt một em gái NPC dễ thương thế này. Chỉ cần là đàn ông thì đều không thể nhịn được chuyện này.