Chương 196: Công Lược NPC
“Ta nói ngươi đứng lại, ngươi có nghe thấy không, tên ác ma đê tiện.” Tiếng quát của Cage vang lên bên tai Mary to như sấm rền khiến cho trong lòng Mary vô cùng phiền chán.
Mary vừa định mắng Cage vô lý nhưng bước chân dũng cảm của Mệnh Phàm tiên sinh cũng đã dừng lại sau tiếng quát của Cage, hành động của Mary cũng ngừng lại.
Cage hìn Tiêu Phàm đã dừng bước chân, trong lòng có chút đắc ý và hưng phấn, ánh mắt nhìn về phía Tiêu Phàm đều là khinh bỉ và coi thường.
Tại sao lại như vậy chứ, Mệnh Phàm tiên sinh trong lòng Mary là một người vô cùng dịu dàng điềm đạm, lịch lãm tao nhã, là một vị Mạo Hiểm Giả dũng cảm, sẽ không chỉ vì bị tên Cage thô lỗ này mà dừng lại bước chân của mình.
Đúng lúc này, Tiêu Phàm lại làm ra một tư thế quỳ một gối tiêu chuẩn.
Thời điểm Mary nhìn thấy hành động này của Tiêu Phàm, nhịp tim của cô bắt đầu tăng tốc độ đập, nhiệt độ cơ thể cũng không hiểu sao lại tăng lên, khuôn mặt cũng trở nên nóng hơn.
Tiếp theo đó, dưới ánh mắt giật mình của mọi người, Tiêu Phàm chân thành nói với Mary: “Vì ta mà khiến cho Mary nữ sĩ và Kỵ Sĩ tiên sinh sinh ra hiểu lầm, ta vô cùng xin lỗi.”
Nói xong Tiêu Phàm tạm ngừng một chút, nét mặt vô cùng buồn bã.
Cô nghĩ quả nhiên khong sai chút nào, Cage thật sự đã hiểu lầm Mệnh Phàm tiên sinh rồi, Mệnh Phàm tiên sinh là người cao thượng như thế nào chứ, rõ ràng luôn bị Cage khiến cho nhục nhã, chẳng những không đánh trả, còn chủ động xin lỗi trước, Mệnh Phàm tiên sinh quả thực là quá tốt bụng rồi.
Hình tượng của Tiêu Phàm trong mắt Mary trong nháy mắt lại lớn hơn vài phần, thậm chí trong giờ phút này Tiêu Phàm trong mắt Mary cũng đều đã tỏ ra áng sáng của thần thánh rồi, ánh sáng đó giống như là thượng đế trong giáo đường vậy, vô cùng nhân từ, ấm áp.
“Nhưng anh vẫn vô cùng cảm ơn trời cao đã để cho anh gặp em, Mary nữ sĩ thân ái của anh. Con đường mà anh đi trong ác ma trận doanh này dãi gió dầm mưa, tinh thần và thể xác đều vô cùng mệt mỏi. Mất này nay, trong lòng anh bỗng nhiên có một âm thanh chỉ dẫn cho anh đến nơi này, anh vẫn luôn bắn khoăn tự hỏi không biết người chỉ dẫn cho anh là ai, cho đến khi gặp em, Mary nữ sĩ xinh đẹp, cuối cùng anh đã hiểu rõ rồi, người chỉ dẫn cho anh đến nơi này chính là thần tình yêu Cupid.” Nói xong, ánh mắt Tiêu Phàm nhìn về phía Mary lại càng thêm dịu dàng.
Mà khi Mary nghe được những lời này, sắc mặt đã sớm đỏ lên, mồ hôi đổ đầy trán, ngón tay xoắn lấy những lọn tóc dài, trong lòng bắt đầu bồn chồn, một ít cảm xúc không tên bắt đầu xoay quanh người cô, đó là vui sướng hay là ngọt ngào.
Nhưng điều có thể xác định được chính là, đây là thứ cảm xúc tốt đẹp nhất mà từ trước đến nay cô cảm nhận được.
“Mary nữ sĩ, thời khắc anh gặp được em giống như gặp được ánh bình minh vậy, ánh sáng ấm áp xuyên thấu qua những đám mây mỏng manh chiếu thẳng tới nội tâm mịt mù của anh, chiếu sáng hi vọng trong lòng anh. Thời gian được nói chuyện thân mật với em là hạnh phúc lớn nhất của cả đời anh.”
“Đây thực sự là ông trời đã ban ân cho anh, anh vô cùng muốn khoảng thời gian tươi đẹp này dừng ở khoảnh khắc này.”
“Nhưng em là Mary nữ sĩ có thân phận cao quý, còn anh chỉ là một kẻ lang thang mà thôi, có lẽ kỵ sĩ Cage cũng chính vì điều này mà ngăn cản anh và em. Vô cùng xin lỗi em, sự xuất hiện vội vàng của anh khiến cho em phải khó xử rồi. Sau khi anh nói xong những lời này, anh sẽ rời khỏi đây…”
Cage luôn nhìn chằm chằm vào ác ma đáng ghét trước mặt này, không ngờ rằng sau khi quỳ một chân xuống hắn lại nói những lời như vậy với Mary, nhất thời Cage bị những lời nói buồn nôn này khiến cho không phản ứng kịp nhưng mà cũng may, coi như hắn thức thời, chủ động muốn rời khỏi đây, Cage nhẹ nhàng thở ra một hơi.
Mary nghe được Tiêu Phàm muốn rời khỏi đây, trong lòng bỗng nhiên cảm thấy trống rỗng, mất mát, còn có cả sự buồn bực không thể diễn tả nên lời.
“Trước khi biệt ly, xin em cho phép anh được thổ lộ những lời anh muốn nói với em từ trong đáy lòng.” Tiêu Phàm nghiêm túc nhìn chăm chú vào Mary: “Anh - yêu - em.”
Sau đó dưới ánh mắt của tất cả mọi người, Tiêu Phàm vươn tay ra nắm lấy tay Mary, hôn xuống mu bàn tay đó…
“A…” Quần chúng vây xung quanh đã sục sôi rồi.
Bởi vì họ thấy được một người chơi “xâm phạm” người mà NPC thích, quan trọng nhất là, hắn lại không bị hệ thống trừng phath.
Đây chính là người thứ nhất từ khi bắt đầu server tới nay dám thổ lộ với người mà NPC thích, người mở đường vĩ đại trong lịch sử trò chơi.
Đúng vây, hệ thống vì muốn bảo vệ người chơi nữ và nữ NPC không để người chơi nam xâm phạm, đã thiết lập một hệ thống Tài Quyết, hệ thống này vô cùng đáng tin cậy, những ngày đầu tiên của trò chơi này có những người chơi nam nội tiết tố giống đực tăng cao đều đã bị chém thành “người Châu Phi” rồi.
Tiêu Phàm cúi đầu, không có ai cóa thể nhìn thấy trên khóe miệng hắn là một nụ cười xấu xa.
Không thấy hệ thống vang lên tiếng cảnh báo, Tiêu Phàm biết bản thân hắn đã thành công rồi.
Trơn bóng, mềm mại, thơm thơm, ngọt ngọt, cảm ơn đã chiêu đãi.
…
[Hệ thống thông báo: điểm hành động thân sĩ: S, giá trị mị lực đạt được 100, cấp bậc thân sĩ tăng lên.]
[Cấp bậc thân sĩ: D] (cấp độ được nâng cao nhờ vào độ yêu thích của NPC, hành động thân sĩ sẽ càng thu được nhiều giá trị mị lực.0
[Ghi chú: Học tập lễ nghĩ hoàn thành, bắt đầu thu hút người thích.]
Hả? Phẩm cách Thân sĩ thăng cấp sao, hình như thời điểm hôn mu bàn tay của Hổ Nữu cũng thăng cấp một lần.
Phẩm cách này rốt cục là thăng cấp dựa theo nguyên tắc nào đây, thân sĩ hay là biến thái.
[Chúc mừng người chơi Tiêu Phàm mở khóa chức năng mới của phẩm cách Thân sĩ: tình ca thân sĩ]
[Tên kĩ năng: tình ca thân sĩ]ư
[Loại hình kỹ năng: chủ động]
[Hiệu quả: hát lên tình cảm sâu sắc từ trong đáy lòng, có thể nâng cao ấn tượng tốt của mục tiêu của người chơi ( ngoại trừ người chơi ), cũng có thể thu hoạch được giá trị mị lực nhất định.]
[Kỹ năng thuộc loại: hệ liệt sở trường thân sĩ.]
[Điều kiện giải khóa: cần có sở trường thân sĩ.]
[Ghi chú: là một thân sĩ, ngươi nên biết được niềm vui của việc giành được phụ nữ.]
Kỹ năng này thật quá tuyệt vời!
Rốt cục Tiêu Phàm đã đạt được cách thu hoạch giá trị mị lực ổn định ngoại trừ việc “tự hại”. hơn nữa nickname “ca vương toilet” thời đại học của Tiêu Phàm rốt cục có chỗ để sử dụng rồi.
…
Có lẽ Tiêu Phàm không phát hiện ra, nếu là hắn của trước kia, cho dù da mặt có dày, loại chuyện đi công lược NPC này hắn tuyệt đối không thể làm được.
Mà bây giờ lại có thể tự nhiên mà làm đến cùng, phần lớn là do NPC Lilith làm cho “ô nhiễm”.
Sự cởi mở của Lilith trước mặt Tiêu Phàm thật sự rất vô biên, hung bạo ngược Tiêu Phàm này tới mức chết đi sống lại, cũng khiến cho trình độ vô sỉ của Tiêu Phàm mở rộng thêm vài phần.
Nhưng lúc này người trước mắt Tiêu Phàm cũng không phải là Lilith…
Mary lương thiên thuần khiết từ nhỏ tới lớn chưa từng trải qua việc này, bỗng nhiên bị Tiêu Phàm “tập kích”, hạnh phúc tới mức sắp hôn mê bất tỉnh.
Vốn dĩ ấn tượng của Tiêu Phàm trong lòng Mary đã rất tốt, bây giờ lại bị nhưng lời cảm động mà Tiêu Phàm gom góp được trong các loại phim truyền hình tẩy não, lập tức rơi vào trong bể tình.
Cứ như vậy, hình tượng của Tiêu Phàm trong mắt Mary lập tức nâng lên một tầm cao mới, Tiêu Phàm trong lòng Mary trở nên đẹp trai lịch lãm như ánh mặt trời, giống như là cô đã đem cả người Tiêu Phàm photoshop để chỉnh ra một con người hoàn mỹ vậy.
Tiêu Phàm ngẩng đầu nhìn bộ dáng của Mary liền biết bản thân đã thành công rồi, đối phó với phái nữ, “tự giết” quả thực vô cùng lợi hại.
Tiêu Phàm thật muốn nhìn bộ dáng muốn giết hắn mà không thể giết được của Cage, đáng tiếc là hiện tại hắn phải tập trung hoàn toàn ánh mắt lên người Mary, như vậy mới phù hợp với không khí lúc này, đạt được hiệu quả tốt nhất.
Nhưng lúc này Tiêu Phàm nhìn thấy vẻ hoảng sợ trong mắt Mary, trong lòng lập tức có một nỗi bất an dâng lên…
Một luồng ánh sáng của thanh kiếm xẹt qua!
[Giá trị sinh mệnh của Mệnh Phàm là 0%]
Ta chết sao?!
…