Chương 105: Sự lựa chọn của Lung Yên (2)
"Đúng là như vậy." Lung Yên lão tổ nói, "Loại bí pháp này cuối cùng cũng không phải là pháp môn tu luyện hạch tâm của âm Sát tông, nó không thể chèo chống ta đi lên Thiên Nhân chi lộ. Nếu chỉ như vậy thì cũng thôi, có thể khôi phục Linh Đài cảnh trung kì thì ta đã mãn nguyện rồi. Nhưng như thế sẽ hoàn toàn phản bội sư môn, cô phụ sư ân. Hơn nữa, lúc ra tay cũng phải bí mật, tránh bị hiểu lầm thành gián điệp của âm Sát tông."
Những điều này đều là tai hại, nhất là lòng trung thành của Lung Yên lão tổ đối với Tử Phủ Học Cung rất lớn, bà vào Học Cung khi mười tám tuổi, lúc sáu mươi tuổi đã là Linh Đài cảnh trung kỳ, sư tôn Thương Lan thượng nhân còn ban tặng cho bà linh khí Quy Lân bảo thuẫn, có thể thấy được sự đầu tư và hi vọng của Tử Phủ Học Cung đối với bà.
Nếu năm mươi năm trước không xảy ra chuyện đó, dựa vào thiên bẩm tài tình của Lung Yên lão tổ, không chừng bây giờ đã là nhân vật quan trọng của Tử Phủ Học Cung.
"Đã như thế, vậy không tu pháp môn này nữa." Vương Thủ Triết suy nghĩ một chút rồi nói, "Dù sao chúng ta cũng có phương án giải quyết, chỉ cần thương thế của lão tổ có thể trị khỏi, tích gió thành bão thì tiến xa hơn chưa hẳn là không có khả năng."
"Không, ta vẫn phải luyện âm Sát chi lực." Sau khi Lung Yên lão tổ do dự một hồi, cuối cùng vẫn quyết tâm nói, "Phương án giải quyết trước đây quá rườm rà và tiêu hao quá lớn. Nếu số âm Sát chi lực đó trong cơ thể hóa thành thứ bản thân có thể dùng được thì có thể thừa ra lượng tài nguyên lớn."
Bà vẫn còn một suy nghĩ khác chưa nói ra, bà không muốn Vương Thủ Triết phải gánh vác áp lực lớn như thế, cho dù hắn có thể làm được thì vẫn chi bằng dùng số tài nguyên đó trong gia tộc.
"Sư tôn à sư tôn, Lung Yên lại tùy hứng nữa rồi. n đức của người, Lung Yên hẹn trả ở kiếp sau." Trong ánh mắt của Lung Yên lão tổ xẹt qua một tia hổ thẹn khắc cốt ghi tâm.
"Ài!"
Vương Thủ Triết khẽ thở dài trong lòng, dựa vào hiểu biết của hắn về Lung Yên lão tổ, chuyện một khi đã quyết tâm làm, phỏng chừng Trụ Hiên lão tổ sống lại cũng chưa chắc khuyên được.
Có điều, dựa vào tâm thái của người xuyên không như Vương Thủ Triết mà nói, cho dù là âm Sát huyền khí hay là Tử Phủ huyền khí đều là một loại sức mạnh. Sức mạnh vốn không có chính tà, rốt cuộc vẫn phải xem tâm tính của người sử dụng.
"Đây là bình ngọc hồ lô." Lung Yên lão tổ lấy vật đó, suy nghĩ tỉ mỉ rồi nói, "Vật này vốn là vật chứa của âm Sát chi khí, bên trong vẫn chứa một ít âm Sát chi khí, vừa đúng lúc cần dùng. Thủ Triết, ta đi nghiền ngẫm một chút về pháp môn chuyển hóa âm Sát và pháp môn ẩn tàng âm Sát khí, ngươi quay về nghỉ ngơi đi."
Nói xong, bà lập tức bỏ lại Vương Thủ Triết, trở về phòng của mình.
Vương Thủ Triết hơi ngẩn người, nói ra thì Lung Yên lão tổ nhà hắn thật đúng là nữ trung hào kiệt. Một khi quyết định làm chuyện gì, không nói hai lời liền bắt tay vào việc.
Hắn khẽ thu dọn kim phiếu và mấy món chiến lợi phẩm khác, tâm tư cũng bay theo, Lung Yên lão tổ làm như thế tuy có nhiều nguy hiểm nhưng ưu thế cũng cực kỳ rõ ràng.
Thứ nhất là có thể tiết kiệm một lượng lớn tài nguyên, thứ hai, nàng làm như vậy tất nhiên khôi phục nhanh hơn rất nhiều so với phương án trước đây. Một khi nàng diệt hết bệnh nặng, chỉ sợ sẽ là tận thế của Triệu thị và Lưu thị.
Cái này chỉ sợ cũng là một trong các nguyên nhân trọng yếu khiến Lung Yên lão tổ làm ra lựa chọn này, nàng đã không kịp chờ đợi muốn báo thù tuyết hận.
Sau một đêm.
Ngày hôm sau, trong Kim Sa thành không vì có hai tên tán tu đã chết mà ồn ào huyên náo. Có lẽ sẽ có quan phủ cấp cao sẽ điều tra một phen, nhưng cũng sẽ không tiêu hao quá nhiều tinh lực, ở Bách Đảo vệ vốn đã hỗn loạn hơn những nơi khác, hai tên tán tu chết cũng không phải chuyện lớn gì.
Về kẻ giựt giây phía sau các đệ tử "m Sát ngoại môn" đó, có lẽ sẽ kinh nghi bất định một phen nhưng e rằng cũng không có cách nào gióng trống khua chiên điều tra được. Dù sao thì Bách Đảo vệ này kém cỏi cỡ nào cũng nằm trong phạm vi thế lực của Lũng Tả quận, vẫn không thể dung túng người của âm Sát tông làm mưa làm gió được.
Dĩ nhiên đoàn người của Vương Thủ Triết cũng không gây ra chuyện gì, cũng không hề hứng thú với âm mưu gì đó của kẻ đứng phía sau.
Một Vương thị nhỏ bé, bây giờ chỉ cần quan tâm đến sống chết của chính mình mới là điều thỏa đáng.
Giao dịch chợ đen thường mấy ngày mới mở một lần.
Hôm nay chính là ngày chợ đen khai trương.
Lúc chạng vạng, Vương Thủ Triết nhờ Trần Phương Hoa chuẩn bị một chiếc xe ngựa đưa hắn và Lung Yên lão tổ cùng đi đến chợ đen, lần này, những người khác đều không đi theo, chỉ có hai người bọn họ.