Chương 117: Ngày nào đó ta thành Đế, sẽ bạo ngài nở hoa đầy mặt (2)
Hoặc là nói, cũng không có một nam tử trực mạch của gia tộc nào sẽ đi lấy nữ tử không có tư chất huyết mạch.
Cuối cùng, người nối dõi đó chỉ có thể thành thân với bàng hệ, chuyện thành thân này lại là khởi đầu của một bi kịch, xác suất không nhỏ lại là hậu duệ không có huyết mạch. Cứ như thế, hậu duệ của người nối dõi này không thể vào được gia phả, chỉ có thể quy về bàng hệ.
Cũng chính vì thế, thế giới Huyền Vũ rất xem trọng huyết mạch, đích mạch quy về đích mạch, trực mạch quy về trực mạch, bàng hệ quy về bàng hệ, tuyệt đối không thể thành thân tùy tiện được.
Thậm chí đối với thế gia Huyền Vũ mà nói, bàng hệ chỉ là bàng hệ, không thể xem là tộc nhân chân chính. Dưới tình huống thông thường, bàng hệ bình thường không được bước vào cửa lớn của chủ gia.
Có điều, những bàng hệ của Vương thị, dưới sự chăm lo của Vương thị đều có cuộc sống dễ chịu và sung túc. Một số vị trí cần tín nhiệm trong sản nghiệp của gia tộc cũng sẽ giữ lại cho nhân tài ưu tú trong bàng hệ.
Ngoài ra, hầu hết các vị trí quản sự, đại quản sự trong Vương thị chủ trạch đều do nhân tài bàng hệ ưu tú của Vương thị đảm đương.
Đủ loại chế độ, không phải là Vương thị như vậy mà là thế giới như vậy.
Vương Thủ Triết không có năng lực, cũng không có ý thay đổi những điều này, ngươi không thể bảo đích mạch như hắn đi lấy nữ tử trực mạch hoặc là bàng hệ của gia tộc khác. Khoan nói đến vấn đề mặt mũi của gia tộc, đây cũng là chuyện có lỗi với con cháu đời sau của mình.
Thiên kim Liễu thị là đích mạch, hắn cũng là đích mạch, huyết mạch của mọi người đều gần như nhau.
Như thế thì huyết mạch của hậu duệ sinh ra tất nhiên cũng tạm, thậm chí có thể may mắn, sinh ra một hậu duệ có tư chất trung phẩm, đó chính là chuyện may mắn của hai nhà Vương thị và Liễu thị.
Thôn trang đồng ruộng trong phạm vi thế lực của Vương thị, ít nhiều đã bị linh trùng của Vương Lạc Tĩnh săn sóc. Tuy vẫn gặp nạn nhưng sản lượng sa sút không quá nghiêm trọng, chí ít là vụ mùa năm nay không có vấn đề gì lớn, khiến cho Vương Thủ Triết cực kỳ vui vẻ.
Trong lúc Vương Thủ Triết miên man suy nghĩ, thuyền ô bồng đã vào trong hồ Chu Vi, sau đó tiến vào trong hậu viện chủ trạch của Vương thị. Lúc này, trên bến đò ở hậu viện đã không còn thuyền vận chuyển nào, chứng tỏ Vương Lạc Đồng đã xuất sắc hoàn thành nhiệm vụ.
Đưa lão tổ về 【 Lung Yên Cư 】 trước, sau đó Tứ thẩm Từ Chỉ Nhu và Vương Ly Từ cũng coi như là hoàn thành nhiệm vụ, Vương Ly Từ đi đường đã bắt đầu nhanh nhẹn lên, cảm giác đó tựa như là cảm giác khoái trá khi sắp chạy khỏi ma trảo, sống sót sau tai nạn.
Ha ha!
Vương Thủ Triết âm thầm cười lạnh một tiếng, chắp tay nói với Từ Chỉ Nhu: "Tứ thẩm, chuyến này đã vất vả cho thẩm rồi." Dọc đường, nàng đã chăm sóc Lung Yên lão tổ rất tốt, rất chu đáo, dịu dàng.
"Thủ Triết quá khen rồi, đây đều là bổn phận của ta." Từ Chỉ Nhu vội vàng đáp lễ.
Sau đó, Vương Thủ Triết đưa năm tấm kim phiếu 10 càn kim làm phí vất vả nhưng Từ Chỉ Nhu vừa nhìn thấy đã kinh ngạc với con số này, vội vàng huơ tay lia lịa nói: "Thủ Triết, đây đều là việc ta nên làm, không cần không cần."
"Tứ thẩm cứ lấy đi, số tiền này lấy từ tộc khố, không phải tiền riêng của ta." Vương Thủ Triết nhét thẳng vào tay nàng, cười nói, "Tam ca Thủ Tín, tứ muội muội Lạc Đồng, còn có ngũ muội muội Lạc Tĩnh, bọn họ đều đang trong thời kì tu luyện quan trọng, còn có, mấy năm nay, thẩm cũng quá vất vả rồi, chú ý bổ sung khí huyết cho bản thân một chút, điều dưỡng cơ thể của mình tốt một chút."
Mắt Từ Chỉ Nhu hơi cay cay, nghẹn ngào, lúc vừa muốn nói gì đó lại bị Vương Thủ Triết chặn lại, căn dặn nàng quay về nghỉ ngơi.
Sau khi Từ Chỉ Nhu rời khỏi, Vương Ly Từ bắt đầu tha thiết nhìn Vương Thủ Triết, nàng không quan tâm có tiền hay không, thứ nàng để tâm là một đống đặc sản khoáng sản biển mà Vương Thủ Triết mang về, trong đó có rất nhiều đồ ăn vặt rất ngon.
Tứ thúc à Tứ thúc, Ly Từ ngoan ngoãn nghe lời như thế, Tứ thúc có hơn nửa xe đồ ăn ngon thế kia, thế nào cũng phải chia cho ta một nửa, không không, ba phần thôi? Nghĩ đến đây, nước dãi của nàng đã sắp chảy xuống rồi.
"Đại nha đầu, biểu hiện lần này của ngươi không tệ." Vương Thủ Triết vui vẻ nhéo khuôn mặt bầu bĩnh của nàng, lấy mấy quyển sách từ trong ngực ra, "Tứ thúc thấy bình thường ngươi thích đọc sách nhất, đây là lễ vật mà Tứ thúc dày công chuẩn bị cho ngươi, làm phần thưởng cho ngươi là thích hợp nhất. Ngươi không được lười biếng đâu, Tứ thúc sẽ kiểm tra ngươi bất kỳ lúc nào."
"Gì gì gì?"
Vương Ly Tử bỗng cảm thấy trời đất quay cuồng, trời xanh trên cao, ngươi đối đãi bất công như thế nào với Vương Ly Từ ta? Khiến Vương Ly Từ ta rơi vào tay một Tứ thúc ma quỷ như thế này.
Tức quá đi.
Tứ thúc à Tứ thúc.
Ngài chưa từng nghe một câu nói sao, ba mươi năm Hà Đông, ba mươi năm Hà Tây, đừng khinh thiếu nữ nghèo!
Ngày nào đó ta thành Đế, sẽ bạo ngài nở hoa đầy mặt.