Bảo Hộ Tộc Trưởng Phe Ta

Chương 149: Tỷ Phu và Em Vợ (1)

Chương 149: Tỷ Phu và Em Vợ (1)
“Tứ thúc khổ cực, loại chuyện nhỏ nhặt này vẫn nên do ta làm.” Vương Ly Từ nhào tới, cầm túi dưa, rất ân cần rất tự nhiên lấy cho mình và lão tổ mỗi người một trái:
“Lão tổ tông, mời ngài ăn dưa ngọt, dưa này ta đã ăn rồi, rất giòn rất ngọt.”
Sau đó nàng nhai rốp rốp, ăn đến cực kỳ vui sướng.
Vương Thủ Triết thật đúng là vô cùng bội phục đối với da mặt dày của nữ đại điệt này.
Thấy nàng ăn ngon như vậy, Lung Yên lão tổ hơi xoay người sang chỗ khác, vén một góc mạng che mặt lên, cũng ăn hai cái rồi nói: “Năm nay vào Hạ Lai, nước mưa ít, dưa cũng ngọt hơn những năm qua một chút.”
Thấy tâm thái lão tổ thích hợp như thế, trong lòng Vương Thủ Triết cũng có chút trấn an. Gần đây vì chữa thương cho lão tổ, tại phương diện linh thực cũng cung ứng dồi dào, vốn thể cốt có chút gầy gò đều phong nhuận hơn chút, khí tức cũng quét qua dáng vẻ băng lãnh già nua.
Rõ ràng thương thế chuyển biến tốt đẹp, nàng tràn đầy hy vọng đối với tương lai của mình và gia tộc.
Chuyện này cũng đại biểu cho vận rủi của Vương thị 50 năm tới sắp kết thúc. Kế tiếp chính là nên thanh toán một chút, nên quật khởi quật khởi.
Tâm tình Vương Thủ Triết cũng trở nên tốt hơn.
Tuy nhiên trước đó, vẫn cần phải chiếu cố tiền đồ của vãn bối Vương Ly Từ một phen.
Đứa nhỏ này có lòng cầu tiến, ưa thích mỹ thực, tràn ngập nhiệt huyết và sức tưởng tượng tốt đẹp đối với cuộc sống, còn biết tạo niềm vui cho trưởng bối.
Hài tử ưu tú như thế, chắc hẳn an bài nàng đi bồi Lục gia gia trồng trọt Linh điền là không thể thích hợp hơn được.
Còn nữa, đứa nhỏ này có linh tính thích đọc sách, một vài danh thiên cổ tịch mới tuyệt đối không thể thiệt thòi cho nàng, Vương thị tuy nghèo, nhưng nghèo đi nữa cũng không thể nghèo giáo dục cho bọn nhỏ.
Vương Thủ Triết nghĩ tới tràng cảnh, ban ngày đại nha đầu cần mẫn khổ nhọc huy sái như mưa tại nông trang, ban đêm tại trong nhà tranh một nắng hai sương châm đèn đêm học, không khỏi lộ ra nụ cười vui mừng mà thỏa mãn.
Hy vọng quật khởi của gia tộc, cuối cùng còn phải dựa vào những ưu tú hậu bối này nha.
Những trưởng bối chúng ta, tại thời khắc mấu chốt bọn hắn trưởng thành, nên giúp đỡ thì giúp đỡ.
“?”
Vương Ly Từ đang đắc ý mà ăn trái dưa ngọt thứ ba, cảm giác như có chút không thích hợp, phía sau lưng hơi hơi lạnh.
Sau đó, hắn tìm một cái cớ tạm thời đẩy Vương Ly Từ ra, nói ra từng kế hoạch gần nhất cần thi hành và cần phối hợp với lão tổ.
Trong lương đình, tóc dài màu tuyết trắng của Lung Yên lão tổ hơi hơi múa may theo gió, trong đôi mắt như sao, nổi lên một vòng tia sáng hút hồn người khác, ngôn ngữ bình thản lại lộ ra sát phạt: “Kế sách của Thủ Triết rất tốt, chỉ là vì sao chỉ an bài ta làm hậu chiêu? Độc âm Sát trong cơ thể ta đã luyện hóa hơn phân nửa, động thủ trong thời gian ngắn đã không cần bận tâm phản phệ nữa.”
“Nếu kế này đưa tới một lão quỷ, Vương Lung Yên ta trả giá chút đại giới cũng có thể chém giết hắn. Dẫn tới hai lão quỷ, cũng không cần e ngại.”
Vương Thủ Triết nâng trán, cái gì Lung Yên lão tổ nhà mình cũng rất tốt, chỉ là tính tình quá mãnh liệt.
Hai nhà đánh trận giống như là đang đánh bài, làm sao có thể vừa ra liền ném chiêu cuối được?
Hắn an bài Lung Yên lão tổ vào trong kế hoạch, chỉ là vì phòng vạn nhất, dùng làm hậu chiêu át chủ bài. Bây giờ thương thế của nàng nhanh chóng chuyển biến tốt đẹp, há có thể để cho nàng lại tùy tiện trả giá đắt.
Loại tư tưởng này không thể chấp nhận được.
Lúc này, Vương Thủ Triết nghiêm túc chắp tay nói: “Lão tổ, đối kháng ở giữa thế gia Huyền Vũ, không giống như cá nhân tranh đấu tàn nhẫn, cũng khác với hành quân đánh trận. Bởi vì mỗi một người tham dự hành động đều là thân nhân, gia tướng, hoặc là bạn thân tri kỉ của mình. Một khi không may xuất hiện, liền vô cùng có khả năng tạo thành tổn thất không thể cứu vãn.”
Thân thể mềm mại của Lung Yên lão tổ chấn động, hơi hơi bình tĩnh lại, áy náy nói: “Thủ Triết ngươi nói đúng, Vương Lung Yên ta tùy hứng nửa đời, phạm qua rất nhiều sai lầm, cũng tạo thành rất nhiều quá khứ không thể bù đắp. Nhất định phải ổn định lại tâm thần, suy nghĩ thật tốt về bản thân một phen.”
“Lão tổ.” Vương Thủ Triết vội nói:
“Ngài cống hiến và hi sinh rất nhiều cho gia tộc, không cần chất vấn, vãn bối chúng ta đều ghi tạc trong lòng. Chỉ là bây giờ thời đại thay đổi, Vương thị chúng ta ở trong tối, Lưu thị Triệu thị ngược lại ở ngoài sáng. Điều chúng ta phải làm chính là bảo vệ tốt chính mình đồng thời cắn xuống một tảng thịt lớn trên người đối phương. Cũng coi như là thu nợ trước đây, trước tiên lấy chút lợi tức.”
“Bàn về mưu kế, ta không bằng Thủ Triết.” Ánh mắt Lung Yên lão tổ chớp động:
“Tất cả do ngươi an bài là được.”
Được Lung Yên lão tổ cho phép, Vương Thủ Triết cũng thả xuống gánh nặng trong lòng. Kế hoạch lần này, trên thực tế hắn cũng không cần Lung Yên lão tổ tham dự vào. Chỉ là như hắn nói, sợ nhất là xuất hiện tình huống ngoài kế hoạch.
Lá bài Lung Yên lão tổ này, chính là lá bài tẩy cuối cùng, có thể không cần thì không cần, dù sao thân thể của nàng cũng chỉ mới vừa có khởi sắc.
“Nếu như thế.” Vương Thủ Triết chắp tay cáo lui:
“Còn mong lão tổ tu dưỡng cơ thể thật tốt, thời điểm hành động, ta sẽ lại đến thông báo cho lão tổ.”
Nói xong, Vương Thủ Triết cáo lui.
Trước khi đi, vẫn không quên kéo Vương Ly Từ đi, miễn cho nàng quấy rầy lão tổ tu dưỡng.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất