Chương 168: Mãng Lão Tổ Giá Lâm (2)
Nghe Lung Yên lão tổ cảm khái, nội tâm Vương Thủ Triết không khỏi mỉm cười bừng tỉnh, thì ra hồi nhỏ Linh Điệp tổ cô nãi nãi, mẫu thân của Mãng lão tổ, vậy mà cũng là thứ ăn hàng.
Chẳng thể trách, Lung Yên lão tổ rất sủng ái phá nha đầu Vương Ly Từ kia, thì ra là từ trên người nàng thấy được cái bóng của chất nữ hồi nhỏ.
“Cô nãi nãi, đời này mẫu thân của ta trải qua cũng coi như an tường, vô nan vô ưu, lão tổ chớ nên thương cảm.” Mãng lão tổ khuyên lơn.
Kỳ thực chỉ có Mãng lão tổ tự mình biết, mặc dù mẫu thân Vương Linh Điệp của hắn sống 80 tuổi, nhưng mà chừng 20 năm cuối đời lại gặp phải đau lòng thống khổ, làm sao cũng đều trị không hết.
Đó là bởi vì mẫu thân mẫu tộc lâm nạn, nàng đau lòng cho lão tổ tông, càng thêm đau lòng cho Lung Yên cô cô, Khung Nguyên ca ca của nàng. Thuốc tốt hơn nữa, cũng chỉ có thể chữa người không thể chữa tâm.
Hắn càng nhớ kỹ 25 năm trước, trước khi mẫu thân Vương Linh Điệp của hắn đi về cõi tiên, đã từng cầm chặt tay của hắn dặn dò, Mãng nhi à, về sau nếu có cơ hội, nhất định phải giúp đỡ Vương thị.
Lời này hắn đều nhớ kỹ.
Bằng không mà nói, dựa vào lý do gì mà Công Tôn Huệ lại đi làm vợ kế cho Vương Định Nhạc? Nếu không có Công Tôn Mãng hắn ở phía sau thúc đẩy, Công Tôn Mặc cũng không nhất định sẽ chịu việc tái giá kia, các trưởng lão khác càng sẽ không đồng ý.
“Lung Yên lão tổ, Mãng lão tổ.” Vương Thủ Triết khuyên:
“Mọi người ngồi xuống nói chuyện trước, chuyện đã qua thì cho qua, chúng ta cần hướng đến tương lai tốt đẹp.”
Hai vị nhân vật cấp lão tổ cũng không phải là phàm nhân, lúc này thu hồi cảm xúc, lần lượt ngồi xuống băng ghế đá trong đình nghỉ mát.
Lúc này Liễu Viễn Duệ mới có cơ hội tiến lên bái kiến:
“Liễu thị Viễn Duệ, bái kiến Lung Yên lão tổ.”
Lung Yên lão tổ đã từng tự mình tới Liễu thị, quyết định việc hôn nhân cho Vương Thủ Triết, hiển nhiên không xa lạ gì đối với thế hệ tuổi trẻ Liễu thị, lúc này ngữ điệu cũng dịu dàng hơn mấy phần:
“Viễn Duệ đứa nhỏ này, trái lại có khí chất người đọc sách, xem bộ dáng là chuẩn bị đi Sĩ Đồ chi lộ, cũng có đường ra. Tuy nhiên đọc sách thì đọc sách, cũng chớ có chậm trễ tu luyện.”
Lấy nhãn lực của Lung Yên lão tổ, hiển nhiên liếc mắt liền nhìn ra vấn đề của Liễu Viễn Duệ.
“Vâng, lão tổ.” Liễu Viễn Duệ toát mồ hôi lạnh, hôm nay đã bị hai vị lão tổ phê bình.
Trong lòng thầm nghĩ, lần này sau khi trở về, nhất định phải cố gắng tu luyện.
Còn nữa, hắn cũng tuyệt đối không nghĩ tới, vậy mà Thủ Triết huynh đã tới Luyện Khí cảnh tầng 7, không kém cỏi hơn chút nào so với huynh trưởng Liễu Viễn Huy 21 tuổi của hắn.
Tiềm lực như thế, cũng khó trách cuối cùng gia tộc sẽ đồng ý hôn sự này.
Thử nghĩ, lấy cục diện mà Vương thị gặp phải, nếu như Vương Thủ Triết không có chút giá trị nâng đỡ nào. Chỉ sợ cho dù mặt mũi của Lung Yên lão tổ có lớn hơn nữa, cũng tuyệt đối không mở miệng được với Liễu thị.
Công Tôn Huệ bắt đầu hoà nhã lịch sự pha trà phụng dưỡng hai vị lão tổ, chính là dùng Sơn Dương Tiểu Linh Chủng. Cũng không biết lúc nào, nàng từ nhà mẹ đẻ trở về, mang theo những thứ này.
Mà Vương Thủ Triết cùng Liễu Viễn Duệ là hai tiểu bối, thì đàng hoàng đứng ở một bên, ngoan ngoãn nghe bọn họ tự thoại.
Sau một hồi khá lâu, hai người bắt đầu nói đến Vương Thủ Triết.
Đầu tiên là sự kiện trùng tai, lại đến cũng không biết dựa vào lí do gì lấy được một lượng lớn lương thực từ Tiền thị thương hội. Nhất thời, lại dùng khoản lương thực này bán ra giá cao cho Triệu thị Lưu thị.
Mà bây giờ, hắn lại bắt đầu ra tay đánh úp kế hoạch sát nhập, thôn tính của Lưu thị Triệu thị.
Một vòng phủ lấy một vòng, đẩy Lưu thị Triệu thị vào trong cạm bẫy tiến thối lưỡng nan. Bọn họ hao phí giá cao mua vào lương thực cũ, vốn là muốn lợi dụng thế cục, hung hăng kiếm lời một đợt.
Nhưng hôm nay Vương Thủ Triết lợi dụng đại công trình nạo vét lấp đất, dĩ công đại chẩn, vừa tiết kiệm tiền công, còn cứu vớt những trung nông gặp nạn đói sắp lọt vào độc thủ của Lưu thị Triệu thị, làm tan nát kế hoạch của chúng.
Bọn họ trộm gà không thành lại mất nắm thóc, danh tiếng tồi tệ không những không có mò được chỗ tốt, còn nện số lượng lớn lương thực cũ giá cao vào tay. Qua lần này, danh vọng của Vương thị tại trong bình dân Bình An trấn cũng sẽ hoàn toàn nghiền ép Lưu thị Triệu thị.
Mãng lão tổ tán thưởng Vương Thủ Triết không thôi.
Mà Liễu Viễn Duệ lại trừng to mắt, trong lòng càng ngày càng khiếp sợ không thôi, tỷ phu tương lai Thủ Triết này cũng quá mãnh liệt nha? Chuỗi thao tác hoa mắt này, đào hố chôn người chưa tính, còn mò được chỗ tốt to lớn cho Vương thị.
Ngay cả hai vị lão tổ đều ở đây nghe hắn điều khiển, hỗ trợ hắn xử lý vấn đề sau này.
Mà trong lúc này thì Lung Yên lão tổ nhìn Vương Thủ Triết càng có thâm ý. Ngay trước mặt Liễu Viễn Duệ nhắc đến nhiều chuyện như vậy, hiển nhiên là muốn để hắn trở về chuyển cáo cho Liễu thị.
Cũng dễ lắng lại một chút lời đàm tiếu nội bộ Liễu thị.
Nhưng mà Lung Yên lão tổ càng biết nội tình không ai biết, Vương Thủ Triết có thể đối ngoại tuyên truyền một vài “Chiến tích”, cũng chỉ có thể giới hạn ở đó.
Nửa đoạn sau kế hoạch của hắn, không những càng thêm hung mãnh, mà lại càng tuyệt đối không thể có bất kỳ tiết lộ nào với bên ngoài. Chuyện này đã liên quan đến đại kế quật khởi tương lai của Vương thị!
Vương Lung Yên vô cùng rõ ràng, tại trong thành Trường Ninh vệ, vẫn có một ít gia tộc vô cùng không muốn nhìn thấy Vương thị quật khởi.
Chỉ một thoáng, trong con ngươi của nàng hơi hơi lấp lóe lãnh mang.
Bây giờ thương thế của nàng dần dần càng trở nên tốt hơn, tương lai chính là thời điểm Vương Lung Yên nàng đòi lại một chút nợ cũ.