Chương 220: Đột phá Linh Đài và Ly Từ vất vả rồi (2)
May ở chỗ Vương Tiêu Hàn cách lần thất bại trước gần hai mươi năm. Cho dù sau khi Linh Đài bị thương sẽ hồi phục rất chậm nhưng đoán chừng đã hồi phục sắp xong rồi.
Vấn đề lớn nhất của Vương Tiêu Hàn bây giờ là vẫn còn trở ngại tâm lý.
“Lung Yên lão tổ.” Vương Thủ Triết quay người chắp tay nói, “Nơi này phải phiền người hộ pháp rồi, Thủ Triết ra ngoài đợi.”
Đột kích Linh Đài cảnh khá kiêng kị có người quấy rối, cuối cùng sẽ có rất nhiều xúc cảm không yên.
Thế giới hiện thực không giống với tiểu thuyết huyền huyễn, trong tiểu thuyết, hở chút trong lúc chiến đấu sẽ đột phá gì đó, trong thế giới hiện thực quả thực vớ vẩn. Lúc đang chiến đấu mà người nào xông lên Linh Đài cảnh thử xem, bảo đảm chết rất nhanh.
Vương Thủ Triết ra khỏi nơi lánh nạn bí mật, bên ngoài, sắc trời đã sáng lắm rồi.
Chờ đợi ở bên ngoài càng cảm thấy quá nhàn rỗi. Lúc này, hắn nghĩ đến cháu gái lớn Vương Ly Từ. Nha đầu này đã bị hắn ném đến Hưng Thịnh nông trang nếm khổ gần một tháng rồi.
Trải qua một tháng rèn luyện và chịu khổ này, nghĩ chắc đứa nhỏ này đã bị mài giũa chút khí tức xốc nổi, hiểu ra một phần đạo lý có làm thì mới có ăn rồi.
Thôi vậy thôi vậy, đi xem nàng thử, thuận tiện đưa nàng trở về.
Lần này, chắc nàng đã gầy đi nhiều rồi nhỉ?
Nói ra thì Vương Thủ Triết thật sự rất thích và yêu thương đứa cháu gái này, không nỡ để nàng chịu khổ thêm nữa.
Vương Thủ Triết đã dự kiến đến lúc đại nha đầu Ly Từ nhìn thấy hắn, kích động mà bổ nhào vào lòng hắn, khóc nức nở nói, “Tứ thúc ta sai rồi, sau này ta nhất định sẽ nỗ lực thật nhiều.”
Đợi đợi đã, cảnh tượng thế này.
Vừa nghĩ đến, bước chân của Thủ Triết lập tức trở nên nhẹ nhàng sung sướng hơn rất nhiều.
...
Đồng thời ở đây.
Bên cạnh Linh điền, mấy nam tử nông gia trẻ tuổi đang bận bịu trong lều che nắng. Bọn họ đã chuẩn bị một số trái cây tươi, bếp nướng, than lửa, cá tươi thượng hạng, đùi gà, thịt ba chỉ, nguyên liệu nấu ăn rau dưa.
Đồng thời, bọn họ nhanh nhẹn tay chân nướng quay những nguyên liệu nấu ăn này, một số trong đó đã tỏa ra mùi thơm xộc vào mũi, có thể ăn rồi.
Lúc này, một nữ tử trẻ măng chạy vào, ánh mắt kiêu ngạo, xoi mói nhìn quanh, sau đó ngửi mùi nướng nói: “Đùi gà, cánh gà đều ướp thấm rồi chứ? Các ngươi cũng biết, đại tiểu thư rất khó tính, không thể có chút sai sót nào.”
“Vương cô nương, đều ướp chế cả rồi.” Nam tử trẻ nào đó gật đầu khom eo, nịnh nọt nói, “Theo phân phó của người, than lửa lần này đều là than củi không khói. Trong gia vị ướp chế, muối dùng cũng là muối mịn, còn có những gia vị như rượu hoa điêu, tư nhiên, ớt bột.”
Đúng vào lúc này, bên ngoài truyền tới giọng nói: “Ly Từ đại tiểu thư giá đáo.”
Sau đó, đám nam nữ trẻ trong mái che nắng đều tỏ ra kính nể, thẳng người bày ra tư thái hoan nghênh.
Hai tên nam tử trẻ nâng một chiếc ghế bành vào lều, trên ghế còn có một cô nương đang ngồi, gương mặt của cô nương đó hơi bầu bĩnh, trong lòng còn ôm một con mèo vằn to.
Cô nương này chính là Vương Ly Từ bị đày đến nơi này, sau khi nàng ngửi thấy mùi đồ nướng, lập tức vực dậy tinh thần, ánh mắt cáu kỉnh quét qua quét lại trên những món ăn đó.
“Đưa ta hai cái đùi gà, năm cánh gà, nửa cân thịt ba chỉ trước.” Nàng thờ ơ căn dặn nói, “Cho Hoa Hoa nhà ta thêm chút thịt ba chỉ.”
“Tuân lệnh.”
Từng món đồ nướng mỹ vị được bưng lên, Vương Ly Từ nằm trên ghế bành, tay trái một cái đùi gà, tay phải một cái cánh gà, ăn từng miếng từng miếng.
Con mèo to kia của nàng cũng ngao một tiếng rồi bổ nhào vào đĩa lớn, từng miếng từng miếng cắn nuốt thịt ba chỉ.
Quả nhiên là người thế nào thì nuôi mèo thế đó, con mèo vằn to này béo ù ụ, toàn thân tròn phì ra, ăn đồ ăn cũng rất hung mãnh.
“Không tệ không tệ, đưa cho ta thêm năm cái đùi gà.”
“Đại tiểu thư, người ăn chậm chút, không có ai giành với người đâu.” Nữ tử trẻ họ Vương ở bên cạnh nàng bóp vai, khuyên nói, “Ăn nhanh quá sẽ bị nghẹn đó.”
...
Vương Ly Từ đang ăn lấy ăn để, thế nào cũng không ngờ đến Vương Thủ Triết đã đứng ở căn nhà tranh bên cạnh, sắc mặt đã vô cùng âm u.
“Ha ha, Vương Thủ Triết à Vương Thủ Triết, rốt cuộc ngươi vẫn còn quá non rồi.” Vương Thủ Triết cảm thấy cơ thể của mình đều đang run rẩy, gương mặt không ngừng co quắp.
Mồ hôi lao động vất vả đang nhỏ xuống trong tưởng tượng đâu?
Kèm với ánh trăng cần cù khổ cực đâu?
Vương Ly Từ!
Ha ha, uổng cho Tứ thúc ngươi thương ngươi như thế, đúng lúc Vương Thủ Triết chuẩn bị đi ra nhéo lỗ tai nàng, trở về nhét nàng vào trong quặng mỏ của Công Tôn thị để cải tạo.
Bỗng dưng.
Một vị nam tử trẻ tuổi tiến lên trước cười nịnh nói: “Đại tiểu thư, hay là lúc người đang ăn, thuận tiện xử lý một chút Linh thử trong ruộng đi. Ngài cũng biết Bạch Ngọc Linh mễ của chúng ta đang vào kỳ trổ đòng quan trọng, Linh thử tàn phá thêm một hồi sẽ giảm đi một ít.”
Linh thử?
Vương Thủ Triết dừng bước.
Linh thử là đại dịch số một của Linh điền, bọn chúng không giống với hung thú có kích thước lớn, khó ẩn nấp thông thường. Bọn chúng xuất quỷ nhập thần, chỉ cần là nơi có Linh điền thì sẽ có Linh thử lui tới, bọn chúng tham lam vô độ, sức ăn kinh người.