Bảo Hộ Tộc Trưởng Phe Ta

Chương 282: Trở Về! Cuộc Săn Bắn Thu Đông Kết Thúc (1)

Chương 282: Trở Về! Cuộc Săn Bắn Thu Đông Kết Thúc (1)
Trần Phương Kiệt ở bên cạnh cũng tràn đầy cảm khái, hắn thực sự kính phục thủ đoạn của Thủ Triết. Ngay cả các lão tổ tông cũng được hắn sắp xếp ổn thỏa.
Nhưng mà phản ứng của các lão tổ tông này cũng quá mạnh rồi, chẳng phải mỗi người chỉ tổng thu nhập được tám chín vạn càn kim thôi sao? Cười đến không khép được cả miệng như vậy? Không có phong thái của lão tổ.
Nếu các người biết mấy ngày trước Thủ Triết đã lấy được hai viên Thiên Linh đan và một bộ phụ kiện đầy đủ, chắc sẽ phải kinh ngạc đến mức rớt hết cả nhãn cầu ấy nhỉ?
Nhưng hắn không dám nói chuyện này ra, phải giữ bí mật nghiêm ngặt, kể cả ở trước mặt lão tổ nhà mình cũng phải giữ kín như bưng. Nếu không, để Thủ Triết biết được thì e rằng không đánh chết hắn mới lạ.
Bất giác, Trần Phương Kiệt, tỷ phu tương lai này lại tràn đầy kính sợ Vương Thủ Triết, cữu tử tương lai. Phong cách làm việc của hắn quá giỏi, giỏi chữ nghĩa, ngay cả các lão tổ cũng nghe theo hắn.
Ngoài Trần Phương Kiệt, Lương Hạo Phong của Ninh Tây Lương thị cũng bất ngờ không kém. Tộc trưởng mới của Vương thị, Vương Thủ Triết có thực lực hơn nhiều so với lời đồn. Dường như nhiều lão tổ cũng đều lắng nghe ý kiến​​của hắn.
Ngoài ra, sự nhiệt tình của đám Nho Hồng lão tổ trong việc chia sẻ chiến lợi phẩm cũng khiến Lương Hạo Phong say như điếu đổ, ông ta chỉ là một tù nhân bị làm thịt bất cứ lúc nào.
Đây là kết quả của lỗi đứng nhầm đội.
Nếu sớm biết Vương Thủ Triết mạnh như vậy, có đánh chết ông ta cũng không dám tiếp tay làm việc xấu.
"Hạo Phong lão tổ." Sau khi xử lý xong một phần phân phát chiến lợi phẩm, cuối cùng Vương Thủ Triết cũng chuyển sự chú ý sang Lương Hạo Phong, hắn khách khí chắp tay nói: "Hay là ngài tự mình nói thử xem, định trả cái giá nào để cứu mạng của mình?"
"Vương tộc trưởng khách khí rồi." Nội tâm của Lương Hạo Phong tràn đầy đau khổ, ở trước mặt Vương Thủ Triết không dám làm bộ làm tịch, tư thế rất thấp: "Đúng là lần này Lương Hạo Phong ta bị làm cho mờ mắt, đã làm sai chuyện, xứng đáng nhận hình phạt. Chỉ là Lương thị của ta là một cửu phẩm thế gia nhỏ bé sa sút, tài sản có thể lấy ra không nhiều."
"Hạo Phong lão tổ khách sáo rồi, ai trong chúng ta mà chẳng phải là cửu phẩm sa sút chứ?" Vương Thủ Triết cười như không cười, chế nhạo: "Nhà ai mà chẳng khó sinh tồn."
"Nếu đã như vậy, bọn ta ở Trường Ninh vệ có một biệt viện lớn, cộng với năm dãy cửa hàng sát đường, cộng lại trị giá hàng vạn càn kim." Lương Hạo Phong biết Vương Thủ Triết không dễ lừa, vì vậy ông ta chỉ có thể cắn răng nói: "Chuyển hết cho Vương thị."
Trái tim của ông ta đang rỉ máu, đời đời kiếp kiếp của Lương thị tiết kiệm được một chút vốn liếng cũng không dễ dàng gì, lần này trộm gà không được còn mất nắm gạo, ngược lại còn khiến gia tộc phải gánh chịu một thiệt hại to lớn.
"Ha ha, tài sản trị giá một vạn càn kim?" Vương Thủ Triết nghiêm mặt: "Hạo Phong lão tổ, chẳng lẽ ngươi coi Vương thị của ta là kẻ ăn mày, dễ bị xua đuổi như thế sao?"
"Hả?" Lương Hạo Phong không ngờ lòng ham muốn của Vương Thủ Triết lại lớn như vậy, ở trong mắt hắn thì tài sản hàng vạn càn kim chẳng khác nào ăn mày? Mặt ông ta đỏ bừng bừng, biết hôm nay mình sắp gãy tay, tàn nhẫn nói: "Ban đầu Lương thị bọn ta có mua một trang viên ở ngoại ô Trường Ninh vệ, có hơn hai nghìn mẫu vườn cây ăn trái và một cái hồ nhỏ. Nhưng ngươi cũng biết, các trang viên gần Trường Ninh vệ đều là các khoản đầu tư dài hạn và đặt cược vào khả năng tăng giá dài hạn trong tương lai. Do đó, giá trị sản lượng thực hàng năm thấp và giá trị hiện tại là một vạn."
Vương thị từng ở Trường Ninh vệ, cũng có nhiều sản nghiệp gần khu vực ngoại thành. Tuy nhiên, vì sự tồn vong của gia tộc và vào thời điểm đó Tiêu Hàn lão tổ xung kích lên Linh Đài cảnh nên tất cả đều được bán hết.
Trường Ninh vệ thành và các khu vực lân cận là khu vực cốt lõi của toàn bộ khu vực Trường Ninh, tỷ lệ giữa giá bán của toàn ngành và giá trị sản lượng thường ở mức giá cao và sản lượng thấp.
Tuy nhiên, những khu vực lõi có tiềm năng phát triển và an toàn hơn nên nhiều gia tộc vẫn sẵn sàng mua để ở lâu dài.
"Hai vạn?" Vương Thủ Triết do dự: "Ngược lại cái giá này còn có chút thành ý. Tuy nhiên, Hạo Phong lão tổ là lão tổ duy nhất trong gia tộc đúng không? Nếu chết ở đây, trong gia tộc không có người kế tục Linh Đài...”
Vừa nói xong, Lương Hạo Phong cau mày và có chút tức giận: "Vương tộc trưởng có hơi tham lam quá, nếu như ngươi còn hung hăng chèn ép người ta thì chi bằng giết Lương Hạo Phong ta luôn đi. Bán tài sản trong tộc đi cũng đủ tài nguyên để cho trọng tôn* của ta xung kích Linh Đài cảnh, ngươi cũng phải nói chút đạo lý chứ."
*Trọng tôn: chắt trai.
"Tham lam? Nói đạo lý." Vương Thủ Triết chế nhạo: "Nếu hôm nay Vương Thủ Triết ta không có chút bản lĩnh thì Vương thị đã bị các ngươi diệt tộc rồi. Đến lúc đó Vương thị ta đi đâu nói đạo lý? Đừng nói hiện tại ta cho ngươi một cơ hội mua tính mạng, cho gia tộc ngươi một cơ hội sống. Ngươi tham gia vào hành động diệt tộc và chĩa mũi nhọn vào Vương thị của ta, cho dù ta diệt toàn bộ gia tộc của ngươi thì cũng hợp tình hợp lý! Lương Hạo Phong, đừng để ta cho ngươi cơ hội mà ngươi không biết nắm bắt."
Diệt toàn bộ gia tộc!
Thân thể Lương Hạo Phong run lên, trong mắt lóe lên vẻ sợ hãi. Vương Thủ Triết có thể làm ra chuyện đó sao? Chọc giận hắn, có lẽ là hắn sẽ làm thật, hơn nữa hắn thật sự có khả năng làm được.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất