Bắt Đầu Làm Thần Hào

Chương 145. Mối quan hệ lợi ích: Chơi cờ với nhau

Chương 145. Mối quan hệ lợi ích: Chơi cờ với nhau
Tên trẻ trâu này có hơi ‘dữ’ đấy!
Vậy mà lại thế chấp xe cộ, thế chấp nhà cửa, còn mượn tiền các kiểu để gom đủ 10 triệu tệ.
Mọi người cảm thấy không thể hiểu nổi cậu ta!
An Lương không trả lời Tiền Tiểu Cương, cậu nói: “Lý Tồn Viễn, cậu tạo một nhóm wechat đi, chúng ta sẽ tham gia vào nhóm.”
Sau khi lập nhóm wechat, An Lương thêm bạn với mỗi người, sau đó gửi hạn ngạch đầu tư vừa nãy của mỗi người vào trong nhóm.
Lý Tồn Viễn: 10 triệu tệ.
Tiền Tiểu Cương: 10 triệu tệ.
Vân Hải Dương: 600.000 tệ.
Lâm Mộc Phong: 2 triệu tệ.
Trần Minh: 1 triệu tệ.
Mông Tưởng: 1 triệu tệ.
Sau khi gửi hạn ngạch đầu tư xong, An Lương mới nói với mọi người: “Tôi xác nhận lại lần nữa, bất kỳ ai cũng đều có thể rời nhóm bất cứ lúc nào, không nên vì chuyện này mà ảnh hưởng đến tình bạn của chúng ta.”
“Ngoài ra, nếu mọi người thật sự muốn tham gia, vào sáng ngày mai, mọi người tự gửi số vốn của mình vào tài khoản đầu tư An Tâm, tôi sẽ giải thích rõ tình hình vói bên đó.” An Lương bổ sung.
“Nào nào nào, xiên nướng, bia bọt thôi!” An Lương kêu gọi.
Cành ô-liu đã được ném ra, còn việc đối phương có đón lấy hay không, đó là chuyện của đối phương.
Nếu như tin tưởng An Lương, vậy An Lương cũng sẽ cho đối phương một cơ hội phát huy!
Sau khi kết thúc đêm hôm đó, An Lương lựa chọn ở khách sạn Di Hanh, những người khác thì không tài nào ngủ được, bọn họ tiến hành những cuộc họp quy mô nhỏ.
Hai người Lý Tồn Viễn và Vân Hải Dương tụ tập với nhau, xác định ý định đầu tư.
Bốn người còn lại cũng đang tụ tập với nhau, Lâm Mộc Phong, Trần Minh và Mông Tưởng hỏi han Tiền Tiểu Cương tới tấp.
“Này Cương, có phải cậu đã điều tra được tin tức nội bộ gì không?” Lâm Mộc Phong hỏi.
Trần Minh cũng hỏi: “Nếu như có tin tức gì, Cương à, cậu nên chia sẻ chút chứ”
Mông Tưởng ở một bên phụ họa: “Bọn tôi đều là anh em tốt!”
Tiền Tiểu Cương nói: “Không có thông tin nội bộ gì cả, chỉ là tôi tin tưởng cậu ta!”
“Hơn nữa, Lý Tồn Viễn cũng đã đầu tư vào đó 10 triệu tệ, tôi đầu tư 10 triệu tệ cũng có khác gì đâu.” Tiền Tiểu Cương ngốc nghếch trả lời.
Ánh mắt của ba người kia hơi phức tạp, theo như suy nghĩ của bọn họ, mối quan hệ của An Lương và Lý Tồn Viễn tốt hơn, e là Lý Tồn Viễn biết được nhiều thông tin hơn?
Thực tế thì bọn họ đã hiểu lầm Lý Tồn Viễn, quả thực Lý Tồn Viễn không có thông tin nội bộ gì cả.
Chàng trai với thân hình vạm vỡ và nước da ngăm đen Mông Tưởng không nhịn được, hỏi: “Cậu không sợ bị lừa à?”
Biểu cảm của Tiền Tiểu Cương đầy vẻ nghi hoặc: “Mọi người không phải đã điều tra vốn đăng ký của Công ty Đầu tư An Tâm là 40 triệu tệ sao?”
“Về chuyện vốn đăng ký, cậu có thể xem trọng nó sao?” Mông Tưởng hỏi ngược lại.
Có một vài công ty tài chính cung cấp dịch vụ xác minh vốn, làm giả vốn đăng ký, thực ra chuyện này cũng không khó làm lắm.
“Dù sao đi nữa thì tôi cũng rất tin tưởng An Lương, nếu mọi người không tin thì hãy dứt khoát rút lui. Mọi người đều là anh em với nhau, nói rõ với nhau là được.” Tiền Tiểu Cương nhắc nhở.
Mông Tưởng suy nghĩ một chút, sau đó gật đầu: “Tôi sẽ suy nghĩ thật cẩn thận.”
Trần Minh tán thành: “Tôi cũng suy nghĩ thêm!”
Lâm Mộc Phong gật đầu nói: “Mọi người đều về suy nghĩ thêm đi!”
Ngày hôm sau.
An Lương và Phạm Bình, còn có Lý Tuấn, ba người họ bàn luận về chuyện đầu tư chứng khoán Mỹ, bởi vì hai người bọn họ thuộc kiểu trung thành đến chết, An Lương giải thích đơn giản rằng cậu có thể lấy được thông tin nội bộ của một cổ phiếu nào đó, để bọn họ chuẩn bị tốt cho việc gặt hái được lợi nhuận cao nhất.
Đến trưa, Mông Tưởng là người gửi tin nhắn đầu tiên trong nhóm wechat.
‘Xin lỗi, An Lương, có một số vấn đề với chuỗi vốn của tôi, lần đầu tư này tôi không thể tham gia được, thật sự xin lỗi.’
An Lương nhìn thấy tin nhắn, cậu cũng không để tâm, cậu trả lời: ‘Không sao, Mông Tưởng, sau này vẫn còn cơ hội hợp tác!’
Về chuyện sau này vẫn còn cơ hội hợp tác nữa hay không?
Ai mà biết được?
Chẳng có kẻ thù nào là mãi mãi, cũng chẳng có người bạn nào dài lâu, chỉ có lợi nhuận là vĩnh viễn!
Sau khi Mông Tưởng gửi tin nhắn, Trần Minh, chủ nhân chiếc Ferrari 488 Pista cũng gửi tin nhắn.
‘Thật ngại quá, An Lương, chỗ tôi có một chút chuyện, e là không thể tham gia vào lần đầu tư này.’
Trần Minh cũng lựa chọn rút lui, gia đình cậu ta làm nghề kinh doanh tài chính, sau khi tham khảo ý kiến của người nhà, cậu ta quả quyết lựa chọn rút lui.
Thông tin nội bộ?
Thời đại này rồi còn có thông tin nội bộ?
Tóm lại, Trần Minh không tin lắm!
Tiền Tiểu Cương sau đó cũng gửi tin nhắn: ‘10 triệu tệ đã gửi đi, An Lương kiểm tra một chút.’
An Lương lập tức bảo Lý Tuấn kiểm tra tình hình, sau khi Lý Tuấn xác nhận, An Lương trả lời tin nhắn: ‘Đã nhận được!’
Lý Tồn Viễn cũng gửi tin nhắn cùng với Tiền Tiểu Cương: ’10 triệu tệ của tôi cũng đã gửi, cậu kiểm tra đi.’
An Lương lặp lại câu trả lời: ‘Đã nhận được.’
Vân Hải Dương lựa chọn một biểu cảm khóc lóc, sau đó gửi một tấm ảnh chụp màn hình, trong ảnh là giao dịch chuyển 2 triệu tệ.
‘An Lương, tiếp theo đây phải xem cậu biểu diễn rồi, tôi phải nhờ bố nói với bà nội vay hơn 1 triệu tệ, nếu lần này bảo đảm lợi nhuận được 20%, phụ kiện cao cấp của 718, tôi đến đây!’
An Lương trả lời tin nhắn: ‘Sẽ cố hết sức! Đã nhận được.’
Lâm Mộc Phong là người cuối cùng gửi tin nhắn: ‘Xin lỗi, An Lương, nhà tôi xảy ra chút chuyện, lần đầu tư này tôi cũng không tham gia được.’
‘Ừm, Mộc Phong, chúc cậu mau chóng giải quyết vấn đề.’ An Lương trả lời rất nghĩa khí.
Mặc dù An Lương biết chuyện đầu tư của cậu sẽ không lỗ vốn, nhưng người khác không biết, lúc này chính là ván cờ của đôi bên.
Nếu tin tưởng An Lương, hiển nhiên sẽ nhận được báo đáp, nhưng nếu không tin tưởng An Lương, An Lương cũng không cần phải giải thích.
Bây giờ là tặng tiền đó, còn cần cầu xin người ta sao?

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất