Chương 287: Mới mở miệng ra đã biết là một tên cặn bã!
Khoảng chừng mười lăm phút sau, đội tuần tra chính thức cuối cùng cũng đã đến.
Một đội tuần tra trung niên đi vào sảnh lớn của chung cư quốc tế Vân Cảnh. Trước tiên, đội tuần tra áy náy xin lỗi: “Tôi xin lỗi, sáng sớm vào giờ cao điểm có hơi kẹt xe. Xin hỏi vụ việc là do người nào báo án, tình huống cụ thể diễn ra như thế nào?”
Thư Khiết đứng ra tiếp tục nói. Cô ấy giải thích tình hình cụ thể với đội tuần tra, bao gồm cả việc gửi video giám sát cho đội...
“Xin hỏi, chủ xe là ai?” Vị tuần tra trung niên hỏi.
Tiền Tiểu Cương trả lời: “Tôi là chủ xe, nhưng chiếc xe này tôi cho một người bạn mượn.”
An Lương nói tiếp: “Hôm qua, là tôi cùng bạn gái đã dùng xe.”
Sau khi hai tuần tra ghi lại tình hình, họ đáp lại: “Chúng tôi sẽ tuyên bố thông tin trên một nền tảng nội bộ. Khi đi qua camera giám sát, hệ thống thu phí đường cao tốc hay các hệ thống tương tự theo dõi bảng số xe khác, chúng tôi sẽ tìm thấy được xe. Mong mọi người yên tâm.”
Vị tuần tra trung niên do dự một lúc mới tiếp tục giải thích: “Anh bạn trẻ, nếu như các người tiện đường, tôi khuyên các người có thể đến các xưởng cải tiến hay mấy cái cửa hàng xe cũ để điều tra thêm.”
Vị tuần tra trung niên bổ sung: “Kẻ đeo khẩu trang này là tái phạm lại. Trong ba tháng vừa qua, lần này là vụ án thứ tư mất trộm xe rồi. Ba vụ đầu tiên đã không tra ra được kết quả. Căn cứ theo chúng tôi đã điều tra, đối tượng sẽ thay đổi chiếc xe, phun lên một lớp sơn khác, thay đổi biển số, thay đổi số khung... Như thế để thoát khỏi sự đuổi bắt của chúng tôi.”
“Được. Chúng tôi sẽ điều tra.” Tiền Tiểu Cương đáp lại.
“Ngay khi chúng tôi có tin tức thì sẽ lập tức thông báo cho các anh.” Vị tuần tra trung niên nói xong liền mang người rời đi.
Sau khi đội tuần tra rời đi, Tiền Tiểu Cương lập tức chửi mắng: “Nhất định là Vương Nhị Cẩu!”
Vân Hải Dương tán thành: “Đột nhiên tôi cũng cảm thấy chính là Vương Nhị Cẩu. Loại chuyện trộm gà trộm chó này, Vương Nhị Cẩu ắt hẳn đã quen tay rồi!”
“Tôi lại gọi điện cho cậu ta một lần nữa!” Tiền Tiểu Cương lại lần nhấn nhấn số điện thoại của Vương Nhị Cẩu. Nhưng lần này Vương Nhị Cẩu hoàn toàn không bắt máy, lờ đi cuộc gọi của cậu ta.
Khi Tiền Tiểu Cương gọi lại, có một âm thanh sau tiếng bíp. Điều này có nghĩa là số điện thoại của cậu ta đã bị cho vào danh sách đen.
“Tên Vương Nhị Cẩu này! Bao nhiêu sự kiềm chế của tôi đều bị cậu ta phá nát rồi!” Tiền Tiểu Cương phàn nàn.
Lý Tồn Viễn thở dài nói: “Đi, chúng ta bắt đầu phát động một vòng bạn bè trước.”
Nói đến đây, Lý Tồn Viễn nhìn An Lương nói: “Lương ca, thực sự xin lỗi. Vì chuyện này là làm phiền hai người, tên Vương Thụy này không lường trước được.”
An Lương bình tĩnh đáp lại: “Thật ra không có vấn đề gì. Vốn dĩ hôm nay tôi tính ra ngoài đổi xe, chủ yếu vì Trần Tư Vũ mà hôm qua đã chạy ở đường đua đến trưa. Cô ấy không thích Ferrari, tôi lại muốn mua cho cô ấy một chiếc xe khác. Kết quả ai đâu ngờ vừa muốn lái xe ra ngoài thì xe cũng không còn nữa!”
Tiền Tiểu Cương vội vàng nói: “Lương ca chuẩn bị mua cho chị dâu xe gì, tôi tặng hai người chiếc khác!”
“Bỏ đi, Tiểu Cương, làm sao mà cậu lại muốn tranh giành với tôi cả việc này vậy. Cái này phải tự tôi làm chứ. Mà này, Hải Dương, cậu giúp tôi một việc.” An Lương nhìn về phía Vân Hải Dương.
“Hả?” Vân Hải Dương đáp lời. “Không vấn đề gì! Có chuyện gì vậy?”
“Tôi chuẩn bị chuyển căn hộ này cho Trần Tư Vũ. Cậu hỗ trợ giúp tôi một chút. Nhân tiện, tôi có căn cước công dân của cô ấy. Cậu đăng ký trước, hôm nay làm thủ tục, được không?”
“Không vấn đề gì!” Vân Hải Dương đáp, sau đó cảm thán đáp: “Mẹ kiếp, anh Lương, thực sự là dốc hết vốn liếng rồi!”
“Cậu nói lời này nghe xong cứ như tôi là cặn bã nam vậy! Cái gì mà dốc hết vốn liếng chứ?” An Lương trêu ghẹo: “Chúng tôi là tình yêu chân chính!”
Tiền Tiểu Cương trêu đùa nói: “Chủ yếu là cậu Hải Dương trước kia điều kiện không dư dả lắm, lâu dần nổi danh luôn rồi!”
Lý Tồn Viễn cảm thán nói: “Còn phải cảm ơn Lương ca. Gần đây, danh tiếng của anh Hải Dương cũng cũng thay đổi khá hơn. Mấy vị tiểu thư đang cảm thán đột nhiên Hải Dương cũng không keo kiệt nữa!”
Vân Hải Dương hừ hừ nói: “Bây giờ tôi tiết kiệm!”
“Cậu đang làm màu ấy hả?” An Lương nhìn thấu qua chỉ trong một giây.
Xem ra Vân Hải Dương này quả là một lão già kỳ cựu rồi.
“Nhân tiện, Lương ca, cậu chuẩn bị đưa chị dâu đi mua xe, chúng ta cùng đi trả giá chứ?” Vân Hải Dương nói.
“Phiên bản Thunder của BMW M8!” An Lương đáp. “Xét về sinh hoạt thường ngày cũng hợp lý, lại có thể lên đường đua. Độ thoải mái và dễ chịu đồng thời rất cao. Hơn thế nữa, vẻ ngoài của nó cũng không quá nổi bật, không ai nhìn ra được là 200 vạn cả, chỉ tầm hơn 130 vạn. Chiếc này phù hợp với Trần Tư Vũ ở trường học.”
“Ổn!” Vân Hải Dương đáp lại.
Tiền Tiểu Cương cảm thán nói: “Xem ra quả nhiên là Lương ca đã gặp tình yêu đích thực!”
An Lương cười không nói.
An Lương không hà tiện!
Khụ khụ!
Đối với Trần Tư Vũ, cậu không muốn tiết kiệm, sẵn sàng đối tốt với cô. Hơn nữa, thẻ phần thưởng Trăm Triệu Con Cháu Không Ngày Trở Về là 4750 vạn đấy có được không?
Thật sự thua thiệt sao?
Này!
Thế này đã là nhân sinh người thắng rồi!
Đám người Vân Hải Dương lái chiếc BMW X3 đến cửa hàng BMW 4S. BMW M8 là dòng xe cao cấp nhất được tung ra trong năm nay. Phiên bản Thunder của chiếc BMW M8 này có giá khởi điểm là 219,8 vạn.
BMW cũng được trang bị những chức năng hiện đại tùy chọn. Chẳng hạn như chức năng sạc điện thoại di động không dây cho người ngồi ghế trước là 1 vạn nhân dân tệ hay chức năng sưởi vô lăng là 6 nghìn nhân dân tệ.
Ở Đế Đô, nhiệt độ mùa đông cũng khá ổn!
Liệu thực sự có cần sưởi vô lăng không chứ?