Chương 290: Lương ca, cậu còn nói mình không biết võ đi?
Một cột đèn xanh đèn đỏ ở ngã tư đường Bắc Tam, nơi đây là hiện trường của một vụ tai nạn xe nghiêm trọng.
Ở giữa ngã tư đường, có hai chiếc xe đã bị cháy đến chỉ còn mỗi khung xe vẫn đang bốc lên những đám khói có mùi vô cùng khó ngửi.
Cảnh sát đã phong tỏa hoàn toàn khu vực trung tâm của ngã tư, nếu như không có cảnh sát giao thông đang điều tiết giao thông thì sợ rằng chỗ này đã sớm bị tắc đường nghiêm trọng rồi.
Đối diện với sự chế nhạo của An Lương, Tiền Tiểu Cương nhìn xung quanh một lượt, xác định chỉ có người của bọn họ, không có cảnh sát ở đây, cậu mới nói: “Lương ca, đừng giả bộ nữa, lật bài đi, chúng ta đều là người... nhà.”
...
Mặt An Lương đầy dấu chấm hỏi, cái tình huống gì đây?
Vân Hải Dương ở bên cạnh dò hỏi: “Tiểu Cương, rốt cuộc là tình huống gì đây?”
Tiền Tiểu Cương nhìn về phía An Lương nói: “Chuyện này có thể nói sao, Lương ca?”
An Lương đưa tay ra làm một động tác “mời”: “Tại sao lại không thể? Nói thật nhé, tôi cũng chẳng biết là có chuyện gì, Tiền Tiểu Cương cậu làm cho tôi chẳng hiểu gì cả.”
Tiền Tiểu Cương giải thích: “Trong đó có một chiếc là Ferrari 812 SuperFast của chúng ta, chuyện này chắc các cậu biết.”
“Vấn đề là ở chỗ chiếc xe thứ hai!” Tiền Tiểu Cương hít sâu một hơi nói: “Chủ nhân của chiếc xe thứ hai là Giả Đức Văn, Giả Đức Văn lại là người xảy ra mâu thuẫn với chúng ta ở Thập Tam Tiên Sinh!”
“Cảnh sát giao thông đã xác định được thông tin của chủ nhân chiếc xe, hơn nữa thông qua Hệ thống Quản Chế An Toàn đã xác định được người lái xe là Giả Đức Văn, cảnh sát hiện trường đã xác định Giả Đức Văn không có chạy ra khỏi xe.” Tiền Tiểu Cương dùng tốc độ nhanh nhất để nói ra.
Sau khi nói xong, Tiền Tiểu Cương lại nhìn về phía An Lương hỏi: “Lương ca, cậu còn nói mình không liên quan đến chuyện này đi?”
Trong lòng An Lương đã rõ, đây nhất định là kiệt tác của Công ty an toàn Nhân Nghĩa.
Mặc dù trong lòng đã nghĩ ra đáp án, nhưng trên mặt An Lương không lộ ra bất kỳ biểu cảm gì nói: “Vậy thì đúng là ông trời có mắt!”
Tiền Tiểu Cương và Vân Hải Dương cùng với Lý Tồn Viễn tất cả đều nhìn An Lương với ánh mắt kỳ dị.
Ông trời có mắt!
Ha ha!
Ở trong cái thế giới xấu xa này, chuyện cần ông trời có mắt thật sự quá nhiều quá nhiều rồi, một chuyện nhỏ như thế mà ông trời lại có thể mở mắt ư?
Đến quỷ cũng không tin ấy chứ?
“Tôi phục rồi!” Vân Hải Dương thở dài nói.
Lý Tồn Viễn chỉ giơ ngón tay cái lên.
Tiền Tiểu Cương mỉa mai: “Vừa nãy lúc ở chung cư quốc tế Vân Cảnh, biểu cảm của Lương ca thật sự là không chê vào đâu được, bây giờ nghĩ lại tôi cảm thấy thật khủng khiếp!”
“Đi đi đi, tôi thật sự không biết.” An Lương đáp lại.
“Đúng đúng đúng, Lương ca nói không biết thì là không biết. Đúng rồi, chỗ chúng ta vốn dĩ cũng có tin tốt.” Tiền Tiểu Cương bổ sung.
“Hả?” An Lương thắc mắc.
Lý Tồn Viễn tiếp lời: “Chúng ta điều tra được lịch sự đen tối của nhà họ Giả đang gây áp lực, nếu như không xuất hiện tình huống ngoài ý muốn thì nhà họ Giả ở Tây Sơn cũng sẽ gặp xui xẻo.”
Vân Hải Dương cười khà khà một cách xấu xa nói: “Chịu thôi, mặc dù chúng ta động được đến nhà họ Giả, sợ rằng cũng không có cách nào nhổ cỏ tận gốc, dù sao cái tên phiền phức Giả Đức Văn này có chút ngu xuẩn, còn là một tên có vấn đề về thần kinh nhưng lại không có lịch sử đen tối, chúng ta không làm gì được anh ta.”
Tiền Tiểu Cường bổ sung thêm: “Bây giờ phiền phức lớn nhất đã biến mất, hoàn toàn không cần chúng ta phải ra tay nữa, chúng ta chỉ cần nhẹ nhàng đẩy một cái, vậy là những người có ân oán với nhà họ Giả sẽ đồng loạt hành động.”
“Khủng khiếp đến như vậy ư?” An Lương cảm thán.
Tiền Tiểu Cương trả lời: “Ruồi bọ không bâu quả trứng không có khe hở! Mặc dù hình dung như vậy cũng không hợp lý lắm nhưng trên tình huống thực tế thì chính là như vậy. Nếu như nhà họ Giả không làm ra chuyện gì, vậy thì những người khác muốn động đến bọn họ sẽ rất khó khăn, cho nên nói cho cùng vẫn là bọn họ không trong sạch, chỉ là vì một vài nguyên nhân nên mới không bị phát hiện mà thôi.”
“Cho nên vẫn là chúng ta tài giỏi, nhổ cỏ tận gốc!” An Lương nói đùa.
Tiền Tiểu Cương cười ha ha trả lời: “Hồi tiểu học chúng ta đã được học nếu không đốt sạch cỏ dại, gió xuân thổi lại mọc lên.”
Vân Hải Dương tán thành: “Nhổ cỏ mà không nhổ tận gốc, sẽ lưu lại tai họa về sau!”
Lý Tồn Viễn bổ sung: “Chủ yếu là cho Lương ca một lời rõ ràng thôi, dù sao thì cái thằng cha này cũng quá phách lối, không những khiến chúng ta khó chịu, còn khiến cho Lương ca cũng rất khó chịu.”
“Cho nên đây là chuyện cả nhà đều vui.” An Lương nói.
“Khụ khụ!” Trần Tư Vũ ho hai tiếng nhắc nhở.
Có ba cảnh sát đang đi qua đây.
Người cảnh sát ở giữa sau khi đi tới đã lập tức tự giới thiệu: “Xin chào các bạn học sinh, tôi tên là Trần Chính, là người phụ trách điều tra chính của sự cố giao thông lần này, tôi có thể hỏi các cậu vài vấn đề đơn giải không?”
“Đương nhiên rồi!” An Lương trả lời một cách chắc chắn, những người khác cũng gật đầu.
“Câu hỏi đầu tiên là theo như điều tra của chúng tôi, nạn nhân của vụ tai nạn xe lần này là Giả Đức Văn, đêm hôm qua có xảy ra xung đột ở quán bar Thập Tam Tiên Sinh với các cậu phải không?” Trần Chính hỏi.
An Lương bình tĩnh trả lời: “Không chỉ là đêm qua có xảy ra xung đột, nói đúng ra là hôm trước lúc ở sân bay, Giả Đức Văn bắt chuyện với bạn gái của tôi, bọn tôi có chút hiềm khích, nếu mọi người kiểm tra Hệ thống Quản Chế An Toàn của sân bay là có thể tra ra được chuyện này.”
An Lương chủ động thành khẩn nói ra chuyện này, cậu rất có lòng tin đối với Hệ thống Nhân Sinh Người Thắng, nếu Hệ thống Nhân Sinh Người Thắng đã nói rõ là muốn giải quyết vấn đề, vậy thì chính là sẽ giải quyết vấn đề một cách triệt để.
Dù sao thì lúc đầu Hệ thống Nhân Sinh Người Thắng đã rải cho cậu một con đường bằng phẳng thông thẳng tới cảnh giới tầng thứ năm lục địa thần tiên, cậu chỉ cần tận lực diễn xuất hết mức có thể. Tình huống hiện tại cũng là như vậy, tiếp theo hãy xem cậu biểu diễn đây!