Bắt Đầu Làm Thần Hào

Chương 291: Không có kẽ hở!

Chương 291: Không có kẽ hở!
Về việc An Lương chủ động lật bài, sự nghi ngờ trong lòng Trần Chính càng tăng thêm.
Dù sao thì vụ tai nạn xe này từ đầu đến cuối xem ra là có vấn đề.
Hai bên đã từng xảy ra rất nhiều mâu thuẫn!
Nguyên nhân xung đột bắt đầu từ chiếc xe Ferrari 812 SuperFast, bây giờ lại cũng kết thúc tại chiếc chiếc Ferrari 812 SuperFast kia.
Trùng hợp chăng?
Nếu mà có nhiều sự trùng hợp như vậy thì Trần Chính sẽ dám ăn cả cái khung xe kia.
Cho nên Trần Chính đang nghi ngờ An Lương.
Anh ta tiếp tục hỏi: “Nghe nói các cậu đã vơ vét được của Giả Đức Văn hai mươi vạn ở Thập Tam Tiên Sinh?
An Lương phủ nhận: “Đừng có nói bừa.” An Lương lại nói tiếp: “Cảnh sát Trần, tôi hi vọng chú nghiêm túc điều tra lại tình hình lúc đó, câu hỏi này không đáng trả lời.”
Sự tức giận của Tiền Tiểu Cương bộc phát, cậu ta hừ nhẹ một tiếng nói: “Cảnh sát Trần à, nếu chú còn tiếp tục nói linh tinh, tôi tin là chú sẽ biết hậu quả của việc này.”
“Tôi biết cậu, cậu Tiền, tôi chỉ hỏi lại tình hình lúc đó một chút mà thôi.” Trần Chính nhìn về phía Tiền Tiểu Cương.
Tiền Tiểu Cương hừ lạnh.
Lý Tồn Viễn bình tĩnh nói: “Cảnh sát Trần, chúng tôi tiếp nhận câu hỏi, nhưng hy vọng nhận được sự đối đãi công bằng, nếu như chú không thể làm được việc này, thì trước tiên chú cần phải trao đổi với luật sư của chúng tôi sau đó mới có thể nói chuyện với chúng tôi.”
“Xin lỗi, tôi sẽ chú ý hơn.” Trần Chính khách khí trả lời, anh ta cũng biết Lý Tồn Viễn không dễ động vào.
Trần Chính nhìn về phía An Lương nói: “Xin hỏi cậu An một chút, hôm qua sau khi rời khỏi Thập Tam Tiên Sinh cậu đã đi đâu…”
An Lương ngay lập tức ngắt lời Trần Chính nói: “Xin lỗi cảnh sát Trần, tôi không muốn trả lời những vấn đề đã biết rõ rồi còn hỏi. Tôi ở chỗ nào thì tôi tin là mọi người vô cùng rõ.”
Trần Chính im lặng, quả thật là anh ta biết rõ còn hỏi.
Trần Chính mắng thầm trong bụng: Thật khó giải quyết!
Anh ta phát hiện An Lương thật sự khó giải quyết.
Bởi vì sau khi điều tra xong, bọn họ phát hiện An Lương có đầy đủ chứng cứ ngoại phạm, hơn nữa kẻ trộm xe là một tên có tiền án đã trộm chiếc xe này hơn ba tháng rồi, bất kể là từ góc độ nào cũng không hề liên quan gì đến An Lương.
Nếu thật sự là An Lương đang thao túng ở phía sau thì Trần Chính rất khó có thể tưởng tượng ra tài nguyên mà An Lương nắm trong tay.
“Đúng rồi, Tiểu Cương, cậu mua bảo hiểm chưa?” An Lương thuận miệng hỏi.
Tiền Tiểu Cương trả lời: “Cái đó không phải là nhất định phải có sao?”
“Vậy cậu còn không mau đi tìm cảnh sát Trần đưa ra những giấy tờ liên quan đến việc giám định sự cố an toàn, đồng thời liên hệ với công ty bảo hiểm, tôi cảm thấy chuyện lần này sẽ rất phiền phức, dù sao thì chiếc xe cũng bị trộm rồi, sau đó mới xảy ra tai nạn, có khi nào công ty bảo hiểm sẽ đùn đẩy trách nhiệm cũng chưa biết chừng!” An Lương cảm thán nói.
Bảo hiểm ô tô chính là như vậy. Khi anh phát sinh vấn đề rồi, mới phát hiện ra như thế này không bồi thường, như thế kia không bồi thường, cái này không bồi thường, cái kia cũng không bồi thường, như thế nào cũng không bồi thường, quả thực là lũ người đáng ghét.
Tiền Tiểu Cương cười hi hi: "Loại tôi mua là loại bảo hiểm chịu trách nhiệm với bất kỳ vấn đề gì! Bị mất hay bị va chạm thì công ty bảo hiểm không chạy nổi đâu!”
“Ổn rồi, ổn rồi, giải quyết vấn đề bồi thường xong, mời anh em ăn cơm!” An Lương nói.
“Được!” Tiền Tiểu Cương trả lời.
“Đúng rồi, cảnh sát Trần, tôi có thể đi được chưa?” An Lương nhìn về phía cảnh sát Trần nói.
Trần Chính gật đầu đáp: “Đương nhiên là có thể rồi. Đúng rồi, cậu An, cậu hãy đảm bảo điện thoại có thể liên lạc bình thường, nếu như chúng tôi điều tra được bất kỳ vấn đề khả nghi nào, chúng tôi đều sẽ hỏi cậu.”
“Được thôi, hi vọng cảnh sát Trần mau chóng điều tra ra kết quả.” An Lương cười thầm.
Chỉ với một tên cảnh sát nhỏ bé?
Sự sinh sôi của xí nghiệp xuyên quốc gia trên toàn thế giới đều bị Hệ thống Nhân Sinh Người Thắng sắp xếp hết cả rồi, huống chi là một tên cảnh sát nhỏ bé đây?
“Các anh em, trước hết chúng ta rời đi đã, có chuyện thì bất cứ lúc nào cũng có thể liên lạc.” An Lương hô lên.
“Được, Lương ca, cậu đi trước đi, tôi đi tìm cảnh sát để xuất trình giấy tờ sau đó tìm công ty bảo hiểm đòi bồi thường.” Tiền Tiểu Cương nói.
Vân Hải Dương tán thành: “Buổi chiều tôi sẽ cùng đi với Tiểu Cương, trước tiên là sắp xếp rõ ràng cho Tiểu Cương, đợi khi tiền bồi thường rơi xuống rồi tôi sẽ tự mình suy nghĩ…”
Tiền Tiểu Cương mỉa mai: “Cậu không hổ danh là cái đồ keo kiệt bủn xỉn.”
Lý Tồn Viễn không nói gì, cậu ta lắc lắc điện thoại, tỏ ý giữ liên lạc, bởi vì cậu ta còn phải xử lý những chuyện sau đó nhằm vào nhà họ Giả, không tiện nói thẳng ra.
Trần Tư Vũ và An Lương lái chiếc Barcelona Blue M8 quay về chung cư quốc tế Vân Cảnh, đương nhiên là Trần Tư Vũ lái xe. Người con gái da trắng mặt xinh chân dài này tràn ngập hứng thú với chiếc xe mới.
“Đúng rồi, chuyện này có liên quan đến anh à?” Trần Tư Vũ hiếu kỳ hỏi.
An Lương hỏi ngược lại: “Anh nói không có, em tin không?”
Trần Tư Vũ trả lời: “Chỉ cần là anh nói, em sẽ tin!”
“Đồ ngốc!” An Lương vừa cười vừa nói: “Tình hình có chút phức tạp, về sau sẽ nói với em!”
“Kỳ thực lúc đó ở Thập Tam Tiên Sinh đã quyết định giải quyết vấn đề rồi.” An Lương cảm thán nói: “Đúng rồi, anh quên nói với em, trình độ kickboxing của anh ở bậc chuyên nghiệp!”
“A!” Trần Tư Vũ kinh ngạc: “Ghê gớm đến vậy ư?”
“Đương nhiên!” An Lương nói một cách chắc chắn: “Khi nào có cơ hội, anh sẽ cho em xem, thế nào gọi là kickboxing bậc chuyên nghiệp!”
Cái này An Lương không có nói khoác.
Tinh thông kickboxing, tự xưng là bậc chuyên nghiệp chắc cũng không có vấn đề gì nhỉ?

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất