Bắt Đầu Làm Thần Hào

Chương 293: Kế hoạch đụng chết An Lương à?

Chương 293: Kế hoạch đụng chết An Lương à?
Phòng tuần tra đường Bắc Tam.
Trần Chính đích thân hỏi ba tên trẻ trâu: “Họ tên, tuổi tác, giới tính, quê quán, công việc, khai báo lần lượt từ trái sang phải.”
Tên nhóc trẻ trâu ở bên trái nhất tự giới thiệu: “Tôi tên Trần Đông, 18 tuổi, nam, người Bắc Hà, trước mắt không có công việc.”
Tên nhóc trẻ trâu ở chính giữa thoạt nhìn giống tên nhóc trẻ trâu bên trái vài phần: “Tôi tên Trần Hạ, 20 tuổi, nam, người Bắc Hà, không nghề nghiệp.”
Trần Chính cắt ngang giữa chừng: “Hai người các cậu là quan hệ gì?”
Trần Hạ trả lời: “Tôi là anh trai nó.”
“Anh họ? Anh ruột?” Trần Chính lại hỏi lần nữa.
Trần Hạ trả lời: “Anh ruột.”
“Cậu nói tình hình của mình một chút.” Trần Chính nhìn về tên nhóc trẻ trâu ở bên phải.
Tên nhóc trẻ trâu ở bên phải thành thật trả lời: “Tôi là Lưu Lỗi, 21 tuổi, nam, người Bắc Hà, trước mắt thì đang làm việc tại tiệm sửa xe mô tô.”
“Tại sao các cậu muốn tự thú?” Trần Chính lại hỏi lần nữa.
Ba tên nhóc trẻ trâu tôi nhìn cậu cậu nhìn tôi, cuối cùng do lớn tuổi nhất Lưu Lỗi trả lời: “Nếu như chúng tôi nói rồi, bọn chú có thể bảo vệ chúng tôi không?”
“Chúng tôi là lính tuần tra, trách nhiệm chính là bảo vệ nhân dân.” Trần Chính nói.
Lưu Lỗi hít sâu một hơi, cậu ta chủ động hỏi: “Xin hỏi có phải Giả Đức Văn đến từ Tây Sơn đã xảy ra tình huống ngoài ý muốn không?”
“Ừ?” Trần Chính nhíu mày: “Làm sao các cậu biết?”
Tình hình cụ thể của vụ án này đã ém nhẹm rồi, chỉ có nhân viên nòng cốt có thể kiểm tra, ba tên nhóc trẻ trâu này chắc chắn không thể biết tình huống cặn kẽ của vụ án.
“Trước đây chúng tôi đã gọi cho anh ta mười mấy cuộc điện thoại, anh ta cũng không nghe máy, đồng thời chúng tôi phát hiện có người đang bám sát theo dõi chúng tôi, cho nên chúng tôi cảm thấy có vấn đề.” Lưu Lỗi giải thích rõ.
Trần Chính đã phát hiện ra hai điểm mù.
Thứ nhất, tại sao bọn họ có liên hệ với Giả Đức Văn?
Thứ hai, tại sao có người theo dõi bọn họ?
Dù sao cũng chỉ là ba tên nhóc trẻ trâu mà thôi, còn có hai tên nhóc trẻ trâu là loại vô công rỗi nghề, có giá trị bám theo theo dõi gì sao?
Sự việc xảy ra bất thường nhất định là có cổ quái!
“Các cậu quen biết với Giả Đức Văn?” Trần Chính hỏi.
Lưu Lỗi trở nên yên lặng.
Trần Đông có chút sốt ruột nói: “Anh Lỗi, anh nói đi!”
Trần Hạ cũng mở miệng nói: “Anh Lỗi, anh nói đi! Tình huống vừa nãy anh cũng nhìn thấy rồi, chúng ta bị người ta bám sát theo dõi, đối phương vừa nhìn là thấy không dễ đối phó.”
“Chúng tôi muốn biết rốt cuộc là Giả Đức Văn đã xảy ra chuyện gì!” Lưu Lỗi đưa ra yêu cầu của mình: “Nếu như chú nói cho chúng tôi biết tình hình cụ thể, chúng tôi sẽ nói cho chú biết tất cả sự việc mà chúng tôi biết không một chút giấu diếm.”
Trần Chính không lập tức trả lời.
Khi Trần Chính đang chần chừ, Lưu Lỗi tiếp tục nói: “Thật ra thì bọn chú cái gì cũng không nói, chúng tôi cũng đã đoán ra được tình hình, chắc là Giả Đức Văn đã chết rồi đúng không?”
Ánh mắt Trần Chính trở nên sắc bén.
“Tại sao cậu lại suy đoán như vậy?” Trần Chính hỏi.
“Đương nhiên là Giả Đức Văn muốn hãm hại người ta, sau đó bị người ta biết được thì giải quyết ngược lại anh ta?” Lưu Lỗi nói ra suy đoán của mình.
Về cơ bản Trần Chính đã đoán được tình hình, nhưng anh ta cần chứng cứ.
“Cậu đoán không sai, Giả Đức Văn đã chết rồi, tai nạn xe xảy ra vào buổi trưa hôm nay, tại ngã tư đường Bắc Tam, trực tiếp bị một chiếc...” Trần Chính chưa nói xong thì Lưu Lỗi đã tiếp lời.
“Bị một chiếc Ferrari 812 SuperFast màu đỏ đụng chết?” Lưu Lỗi tiếp lời.
“Quả nhiên là như vậy!” Trần Chính cảm thán trong lòng.
“Nói tình hình của các cậu một chút?” Trần Chính hỏi.
“Chúng tôi quen biết với Giả Đức Văn trong một hoạt động xe mô tô leo núi, người này ra tay rộng rãi, chúng tôi đã trở thành bạn xấu với anh ta.” Lưu Lỗi giải thích.
“Sáu giờ sáng hôm nay, khi trời còn chưa sáng hẳn, người này lén lén lút lút tìm đến chúng tôi, tỏ ý muốn cho chúng tôi 150 vạn để chúng tôi đụng một người, tốt nhất là trực tiếp đụng chết anh ta.” Lưu Lỗi nói.
Trần Chính lập tức lấy điện thoại ra mở ra một bức ảnh được cắt từ video giám sát và điều khiển an toàn, người được chụp bên trong chính là An Lương.
“Người này à?” Trần Chính hỏi dò.
Lưu Lỗi không phủ nhận: “Là cậu ta, người này ở chung cư quốc tế Vân Cảnh, Giả Đức Văn đã cung cấp cho chúng tôi một số tư liệu, bao gồm cả chiếc Ferrari 812 SuperFast màu đỏ mà cậu ta điều khiển.”
“Dựa vào tình hình hiện tại, xem ra Giả Đức Văn chẳng những không hại chết đối phương, ngược lại còn bị đối phương phát hiện, cho nên mới có người bắt đầu theo dõi chúng tôi tìm hiểu nguồn gốc, sợ là chúng tôi cũng phải xui xẻo rồi?” Lưu Lỗi vô cùng lo lắng nói.
Trần Chính nhắc nhở: “Cho nên các cậu thú nhận bắt cóc giết người không thành?”
Lưu Lỗi cười khổ: “Chúng tôi ngoài thú nhận ra còn có cách nào khác sao? Chúng tôi đã vừa nói rồi, hiện tại đã có người đang bám sát theo dõi chúng tôi, e là bước tiếp theo chính là kết cục giống như Giả Đức Văn.”
Trần Đông nói khẳng định: “Tôi nghi ngờ tên An Lương đó cũng muốn giết chết chúng tôi!”
“Đại ca tuần tra, chúng tôi không có nói dối, xin giúp đỡ chúng tôi.” Trần Hạ nói.
Giết người không thành sẽ xử bao nhiêu năm?
Cùng lắm thì là mười năm?
Nếu không tự thú, thì bọn họ phải lạnh ngắt rồi?
“Các cậu có chứng cứ gì chứng tỏ là người tên An Lương đó không, ví dụ như chứng minh cậu ta ra tay với Giả Đức Văn, hay là chứng minh cậu ta sẽ ra tay với các cậu.” Trần Chính trông chờ nói.
Ba người cùng nhau lắc đầu, Lưu Lỗi giải thích: “Chúng tôi hoàn toàn không quen biết An Lương, chúng tôi chuẩn bị giúp Giả Đức Văn đụng chết An Lương.”
Niềm hy vọng của Trần Chính tan vỡ!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất