Chương 408: Chàng trai từng là ác long
Vào thứ hai.
An Lương đi đăng ký giấy phép kinh doanh siêu thị tổng cao cấp với Phạm Bình, nó gồm cả đồ ăn vặt, nước ép trái cây tươi và đồ uống, đồng thời cũng đặt tên cho siêu thị tổng hợp cao cấp.
Cái siêu thị tổng hợp cao cấp này được An Lương đặt tên là “Vũ Nguyệt”, công ty đăng ký cũng là “Công ty TNHH kinh doanh tổng hợp lương thực Vũ Nguyệt”, ký hiệu của bảng hiệu là hình trăng lưỡi liềm được kết hợp từ ba chiếc lông vũ màu trắng.
Tất cả các đăng ký được hoàn thành trong một khoảng thời gian ngắn.
Sau khi đăng ký hoàn tất Vũ Nguyệt, Phùng Kiệt bắt đầu công việc quảng cáo của mình, bao gồm việc thuê các sinh viên xung quanh làm việc bán thời gian đi phát tờ rơi và phiếu mua hàng.
Cô gái câm bướng bỉnh Bạch Nguyệt đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội kiếm tiền này, cô phát tờ rơi ở trong Học viện kinh tế Thiên Phủ, đồng thời thường xuyên giới thiệu Vũ Nguyệt với người đi đường.
Bạch Nguyệt biết Vũ Nguyệt có liên quan đến An Lương, bởi vì An Lương cũng không giấu diếm chuyện này.
Bạch Nguyệt cũng đồng ý với An Lương, sau khi Vũ Nguyệt khai trương cô sẽ đến đó làm thêm.
Đối với việc An Lương mở Vũ Nguyệt, trong lòng Bạch Nguyệt có chút cảm động, nhưng có lẽ thất vọng vẫn nhiều hơn. Cô hiểu rất rõ khoảng cách giữa cô và An Lương, có lẽ phải cần một bước lên tiên mới có thể đến gần với An Lương được?
Có những lúc, Bạch Nguyệt cũng rất phiền não.
Bạch Nguyệt đã từng thề rằng cô sẽ không đụng đến tình yêu khi học đại học, cô chỉ muốn chăm chỉ học tập, sau khi tốt nghiệp thì cố gắng làm việc, sau đó tiếp tục sống ở bên ngoài núi, đón mẹ cô ra ngoài. Nhưng bây giờ trong lòng cô rất rối bời.
“Bạn Bạch Nguyệt.” An Lương đi đến bên cạnh Bạch Nguyệt, cậu đưa cho cô một chai nước khoáng Evian 300ml, giá bán lẻ là tám tệ, là một trong số những sản phẩm bán chạy nhất ở Vũ Nguyệt trong tương lai.
Bạch Nguyệt cầm lấy chai nước khoáng. Cô biết loại nước này, bởi vì gần đây lúc quảng cáo cho Vũ Nguyệt cô cũng từng nhìn qua, cô không có cách nào hiểu được một chai nước khoáng Evian nhỏ như này tại sao lại có giá tám tệ.
Nếu như cô phải tiêu tám tệ thì có lẽ cô sẽ ở trong nhà ăn gọi một phần thịt kho tàu.
“Đúng rồi, tháng sau Vũ Nguyệt sẽ khai trương, công việc làm thêm của cậu sau này toàn bộ ở bên kia, nghe rõ chưa?” An Lương sắp xếp.
Bạch Nguyệt lặng lẽ gật đầu.
“Nếu như ở Vũ Nguyệt mà gặp chuyện gì khó khăn hoặc là bị ai gây khó dễ, thì cậu cứ nói với tôi.” An Lương nói thêm.
Bạch Nguyệt vẫn lặng lẽ gật đầu.
'Chúc mừng ký chủ đã hoàn thành giai đoạn hai của nhiệm vụ đặc biệt giúp đỡ Bạch Nguyệt.'
'Sau khi ký chủ quyết định sử dụng “Thông tin bí mật thương mại” của giai đoạn thứ nhất sẽ lại nhận được một phần “Thông tin cổ phiếu đặc biệt”.'
An Lương nhếch miệng, có chút thú vị rồi đấy.
Cái Hệ thống Nhân Sinh Người Thắng này cũng quá khách sáo rồi.
Vốn dĩ trong tình hình có được “Thông tin bí mật thương mại”, An Lương đã nắm được quyền chủ động, bây giờ lại có “Thông tin cổ phiếu đặc biệt”, An Lương tỏ vẻ bản thân lại càng đỉnh cao hơn.
Trong kế hoạch phát triển, An Thịnh Vũ ở Tây Thành cũng đã lấy được lợi ích lớn, trong dự án lớn 2000 ức, An Thịnh Vũ ăn 5%, ước chừng khoảng 10 ức, lợi nhuận dù chỉ có một phần mười, nhưng đó cũng là mười cái mục tiêu nhỏ.
Vốn dĩ An Lương tưởng chỉ có 1%, thậm chí còn ít định mức hơn nhưng có vẻ như ba nhà đang thúc đẩy vấn đề này.
Vậy lần này đem theo ba nhà sắp xếp lại Shiseido!
Cuối cùng từ phán đoán trong “Thông tin bí mật thương mại”, Shiseido đã từ chàng trai đã từng đánh nhau với ác long biến thành một con ác long mới.
Thứ tư, ngày 22/11.
Buổi chiều An Lương trốn học… Xin nghỉ để đến Đế Đô.
Lý Tồn Viễn lái chiếc Rolls-Royce Ghost đến đón, Tiền Tiểu Cương và Vân Hải Dương cũng ở đó.
“Uầy, tôi chờ mỏi mòn luôn, cuối cùng Lương ca cậu cũng đến rồi.” Tiền Tiểu Cương kích động nói.
Vân Hải Dương đồng ý nói: “Một tuần nay đúng là rất khó khăn, mỗi ngày chúng tôi đều đợi câun.”
An Lương trêu chọc: “Tôi đang nghĩ, mỗi ngày mấy cậu đều đăng ảnh trong quán bar One Third rồi quán bar Thập Tam Tiên Sinh vào trong nhóm, lại còn ăn đầu vịt nướng cay, giờ lại nói với tôi là khó khăn?”
Lý Tồn Viễn ho: “Tôi không có đi nha!”
Tiền Tiểu Cương gãi đầu: “Bỏ qua mấy chuyện đó đi, Lương ca, cậu mau nói xem lần này chúng ta phải làm như thế nào?”
“Lên xe rồi nói.” An Lương đáp.
Bốn con người đi đến nhà xe, sau khi lên xe, An Lương hỏi: “Các cậu chuẩn bị được bao nhiêu tiền vốn rồi?”
“Có định mức lớn nhất không?” Tiền Tiểu Cương hỏi ngược lại.
“Hai cái mục tiêu nhỏ chắc chắn là không có vấn đề gì.” An Lương đáp.
“Năm cái?” Tiền Tiểu Cương thăm dò.
“Cậu có nhiều thế à?” Lông mày An Lương nhếch lên.
“Hi hi, tôi không có, nhưng chúng ta đều có thể có, chúng ta có thể dùng cổ phần của mỏ vàng Linh Khúc để thế chấp khoản vay. Dựa theo tình hình của mỏ càng Linh Khúc, ít nhất chúng ta có thể nhận được khoản vay năm cái mục tiêu nhỏ.” Tiền Tiểu Cương giải thích.
An Lương kinh ngạc!
Cái tên Tiền Tiểu Cương này cũng có ích thật đấy!
Lý Tồn Viễn hỏi ngược lại: “Ông nội nhà các cậu biết rồi thì không đánh gãy chân cậu à?”
“Ông nội nhà chúng tôi nói rồi, mỏ vàng Linh Khúc là của tôi, sau này không ai giành được, mặc dù tôi biết đó là những lời thừa thãi. Đợi sau khi ông nội đi rồi, tha hồ mà vét.” Tiền Tiểu Cương giải thích.
Vân Hải Dương: “Cương ca, cậu có kênh không?”
Vụ lừa gạt vàng giả gần đây của Tập đoàn vàng Phúc Quý đã dẫn đến việc kiểm tra tài chính vàng cực kỳ nghiêm ngặt và thận trọng. Việc sử dụng vàng để gây quỹ thực sự không dễ.