Bắt Đầu Làm Thần Hào

Chương 508: An Lương cũng cố gắng lắm rồi?

Chương 508: An Lương cũng cố gắng lắm rồi?
Tại phòng ký túc 307.
An Lương và Trầm Thế Trung rình mò bí mật của Mã Long, Trần Giai Giai đó trông rất đáng yêu, chẳng trách Mã Long cứ yêu đương đắm đuối trong lớp học, nhưng cậu ta đang đi vào ngõ cụt!
Vì khoảng cách giữa Mã Long và Trần Giai Giai quá lớn, Mã Long phải làm quen với Trần Giai Giai thông qua mối quan hệ của Lữ Văn Sơn, và Lữ Văn Sơn phải thông quan mối quan hệ của Phương Mai, cuối cùng cậu ta mới quen được với Trần Giai Giai.
Trần Giai Giai năm nay học cấp ba, năm sau sẽ thi đại học!
Lựa chọn học ở đâu sau khi thi đại học lại là một vấn đề rất lớn, nếu là yêu xa thì khả năng chết bất đắc kỳ tử cao hơn đúng không?
“An Lương, tôi đề nghị cậu nên có một chiếc máy vi tính, chúng ta sẽ cùng nhau chinh chiến Hạp Cốc.” Trầm Thế Trung gửi lời mời.
“Đừng lo lắng, tôi sẽ sắp xếp để chơi cùng với cậu, kỹ năng của cậu hơi tệ nhưng chúng ta cũng có thể cất cánh.” Trầm Thế Trung nói với sự bảo đảm.
An Lương xỉa xói: “Cút, cút, cút, cậu lại bắt đầu chướng khí rồi đấy, dám nói kỹ năng của tôi kém!”
“Không, An Lương, tôi nói nghiêm túc.” Trầm Thế Trung trả lời.
“Thôi dẹp, không chơi, tôi phải chăm chỉ học tập, tôi không thể cứ trượt môn mãi, đúng không?” An Lương bây giờ đã được buff 【Ghi Nhớ Nhanh】tạm thời, sẽ không có vấn đề gì nếu cậu muốn vượt qua kì thi.
Trước khi học, An Lương lại đăng nhập vào Răng Hổ, kết quả Dương Mậu Di cũng không livestream, chẳng lẽ Hồ Ly Tinh này đã trở thành Bồ Câu Tinh, suốt ngày cho người ta leo cây rồi à?
An Lương để điện thoại sang một bên, cậu đeo tai nghe chống ồn và bắt đầu học.
Hiệu quả của việc buff【Ghi Nhớ Nhanh】tạm thời rất tốt. Quyển ghi chép bài vở của ủy ban học tập Lưu Tiểu Yến, An Lương chỉ cần xem qua một lần là nhớ, kết hợp với vốn kiến thức đã có của An Lương, cậu nhanh chóng hiểu được nội dung của sách giáo khoa.
Ngày hôm sau.
Tầm 7 giờ sáng.
An Lương và Bạch Nguyệt ăn sáng cùng nhau ở căng tin số 2 như thường ngày, An Lương phát hiện hôm nay Bạch Nguyệt hơi kỳ lạ.
Vốn dĩ cô gái lầm lì này sẽ luôn mở miệng nói chuyện, nhưng hôm nay dường như đã trở lại thành cô gái câm của trước đây, im lặng ăn cơm.
An Lương kiểm tra thông tin của Bạch Nguyệt thông qua hệ thống “Máy Quét Quan Hệ Giao Tiếp”, nhưng thông tin của Bạch Nguyệt không có gì thay đổi kể cả độ thiện cảm, toàn bộ không có biến chuyển gì cả.
Lẽ nào là? An Lương đoán ra đáp án!
Có thể Bạch Nguyệt đang ghen tuông?
Cậu kiểm tra các bài viết trên nhóm của Học viện, Bạch Nguyệt chỉ có thể tìm hiểu về tình hình ngày hôm qua thông qua nhóm này thôi, phải không?
Đúng như dự đoán!
Trên nhóm của Học viện có một bài viết, thực ra đó chỉ là bài viết được chuyển tiếp từ Học viện Kinh tế Thiên Phủ qua nhóm của Học viện này, bài viết đó chụp rõ cảnh An Lương dùng bình cứu hỏa để dập tắt ngọn nến hình trái tim ở cổng trường Học viện Sư phạm.
Ngoài ra còn có những bức ảnh chụp Hạ Như Ý bước lên xe và rời đi cùng An Lương, và cả việc An Lương đưa Hạ Như Ý quay về ký túc xá.
Mấy người đó cũng nhạt nhẽo quá?
Mặc dù biết nguyên nhân khiến Bạch Nguyệt trở nên câm lặng, nhưng An Lương không chỉ ra, có một vài chuyện dù hiểu rõ nhưng cứ giả vờ không hiểu sẽ tốt hơn, lỡ như làm hỏng thì không còn đẹp nữa.
Bạch Nguyệt ăn vội ăn vàng, sau đó cô ấy nói nhỏ: “Mình đi qua chỗ Vũ Nguyệt đây.” Nói xong, cô ấy cứ thế rời đi.
An Lương nhìn bóng lưng của Bạch Nguyệt, trên mặt lộ ra một nụ cười bình tĩnh.
Tại sao lại hoảng sợ?
Đây chỉ là một tình huống nhỏ mà thôi!
Buổi sáng, An Lương tiếp tục học ở ký túc xá.
“Quán quân, chúng ta cũng học thôi?” Lữ Văn Sơn đề nghị.
Mã Long liếc nhìn An Lương đang chăm chỉ học bài, cậu ta xỉa xói: “Đi, đi, đi, chăm chỉ thôi, An Lương thật sự quá dã man, rõ ràng là kiểu người chiến thắng trong cuộc sống, vậy mà còn chăm chỉ học hành như thế!”
Trầm Thế Trung ngồi bên cạnh, nói: “Thực ra trước đây cậu ấy từng nói, những người có hoàn cảnh gia đình tốt như chúng tôi nên chăm chỉ học tập, rồi từ đó học cách kiểm soát và chi phối tài sản, bằng cách này gia tộc của chúng tôi mới có thể thịnh vượng dài lâu.”
Trầm Thế Trung tiếp tục nói: “Người ta thường nói: Không ai giàu ba họ. Kết luận này dường như là một lời nguyền độc nhất đối với đất nước chúng ta, bởi vì ở Europa và Bạch Đầu Ưng Quốc, thậm chí cả nước Nhật Bản láng giềng của chúng ta, không có cái gọi là ‘Không ai giàu ba họ’ như vậy.”
“Lấy Công ty xây dựng đền thờ lớn ở Nhật Bản “Kongo Gumi.” làm ví dụ, công ty này đứng đầu《Danh sách các công ty gia đình lâu đời nhất thế giới》, cho đến nay đã có hơn 1.400 năm lịch sử, truyền qua hơn 40 thế hệ.” Trầm Thế Trung tiếp tục giải thích.
“Vị trí cuối cùng trong《Danh sách các công ty gia đình lâu đời nhất thế giới》, tức【Công ty mài Saint John】đứng thứ 100 đến từ Bạch Đầu Ưng Quốc, cũng có lịch sử hơn 200 năm.” Trầm Thế Trung cảm thán.
“Trên ‘Diễn đàn bảo tồn và thừa kế tài sản công ty gia đình’ được tổ chức cách đây 5 năm, Cơ quan điều tra kinh tế đã công bố những số liệu liên quan, tuổi thọ trung bình của các công ty gia đình ở nước chúng ta chỉ là 24 năm, và chỉ chưa đầy 30 năm là có thể bước vào thế hệ thứ hai, bước vào thế hệ thứ ba chưa tới 10 năm, mà con số công ty gia đình có thể bước vào thế hệ thứ tư chỉ là con số 4.” Trầm Thế Trung giải thích tình hình.
“Gia đình của chúng tôi hiện đã bước vào hàng ngũ 10%. Xem xét từ tình hình hiện tại, có vẻ chúng tôi có thể tiến vào hàng ngũ 4% trong tương lai.” Trầm Thế Trung đột nhiên tung ra một bước đi lớn.
“Thực tế trong 5 năm qua, tình hình này đã thay đổi mạnh mẽ. Theo như tôi biết, các công ty gia đình cũng đang thay đổi, sau khi ngày càng có nhiều thế hệ trẻ lên nắm quyền, họ càng chú ý đến việc nuôi dưỡng thế hệ tương lai. Vì vậy, quan niệm ‘Không ai giàu ba họ’ sẽ thay đổi rất lớn trong tương lai.” Trầm Thế Trung chỉ vào An Lương.
“Lấy An Lương làm ví dụ, thực ra cậu ấy không cần làm gì cả, thậm chí mỗi ngày chỉ ăn chơi vui vẻ, cậu ấy cũng có thể sống một đời hạnh phúc, nhưng bây giờ cậu ta vẫn chăm chỉ như vậy, có thể không giàu ba họ được sao?” Trầm Thế Trung cảm thán.
Lữ Văn Sơn cũng cảm thán: “Tôi cũng sẽ chăm chỉ học tập!”
Mã Long tán thành: “Chăm chỉ học hành!”
“Hãy chăm chỉ học hành đi!” Trầm Thế Trung trả lời: “Trước đây thì không cần phải nói, nó đã trở thành lịch sử từ lâu, bây giờ chỉ có học hành mới có cơ hội thay đổi tương lai, chúc mọi người thuận buồm xuôi gió trong tương lai!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất