Bắt Đầu Làm Thần Hào

Chương 541: Nghiên cứu pháp luật? Là một con sói!

Chương 541: Nghiên cứu pháp luật? Là một con sói!
An Lương cúi đầu nhìn Bạch Nguyệt, cậu thở dài: “Đi thôi, chúng ta đi về.”
Bạch Nguyệt thành thật đi theo sau An Lương.
An Lương đi chậm lại, cậu bước đến bên cạnh Bạch Nguyệt, sau đó mới mở miệng nói: “Mặc dù tăng ca ở Vũ Nguyệt sẽ được trả tiền, nhưng chúng ta cũng không nên bỏ việc học ở trường, cậu biết chưa?”
Bạch Nguyệt gật đầu.
An Lương không nói thêm nữa, học lực của Bạch Nguyệt thực sự thuộc loại giỏi nhất lớp.
Hơn 8 giờ tối.
An Lương đưa Bạch Nguyệt đến dưới lầu ký túc xá, cậu vẫy vẫy tay ra hiệu Bạch Nguyệt tự mình lên lầu.
Bạch Nguyệt lẳng lặng lên lầu, trong lòng thầm mừng rỡ.
Vừa nãy cô âm thầm đi cạnh An Lương, trong khoảng thời gian đi bộ từ Vũ Nguyệt về lại trường, trong lòng cô hy vọng con đường này có thể dài hơn một chút, lâu hơn một chút, có như thế cô mới có thể ở cạnh An Lương nhiều hơn nữa.
Cho dù chỉ làm một người câm lặng ở bên cạnh An Lương, cô cũng đã rất mãn nguyện.
An Lương nhìn Bạch Nguyệt lên lầu, cậu xoay người đi về phía ký túc xá nam, vừa đi vừa gửi tin nhắn wechat cho Lý Tiểu Phi, nhân viên bán hàng của Lamborghini.
‘An Lương: Có đó không?’
‘Lý Tiểu Phi: Chào buổi tối, anh An, tôi có thể giúp gì cho anh?’
Lý Tiểu Phi trả lời tin nhắn trong vài giây.
An Lương gọi điện thoại cho Lý Tiểu Phi, thực ra cậu có chuyện muốn dặn dò Lý Tiểu Phi xử lý.
Gần 5 phút sau, An Lương nói xong chuyện của chính mình: “Tiểu Phi, chuyện này tôi giao cho anh xử lý, có được không?”
Lý Tiểu Phi lịch sự trả lời: “Không có vấn đề gì cả! Cảm ơn anh An đã tín nhiệm. Tôi nhất định sẽ xử lý ổn thỏa chuyện này.”
“Ừ.” An Lương kết thúc cuộc gọi.
Khả năng làm việc của Lý Tiểu Phi khá tốt, anh ta đã dán phim cách nhiệt cho Lamborghini Urus rất đàng hoàng. Đặc biệt là khi gửi xe trở về, anh ta đã tham khảo đầy đủ thời gian đi học buổi chiều của An Lương.
Cách làm việc tỉ mỉ như vậy chắc chắn chiếm được cảm tình của An Lương, cho nên An Lương đã nhờ Lý Tiểu Phi giúp cậu giải quyết một việc.
Còn về Lý Tiểu Phi sẽ nhận được lợi ích gì nếu hoàn thành?
Vậy thì phải xem khả năng của Lý Tiểu Phi đến đâu.
Gần 8 giờ 30 phút, An Lương trở lại phòng ký túc 307.
Hệ thống mở khoá cửa bằng vân tay đã được nâng cấp hoàn toàn, tránh rắc rối khi phải sử dụng chìa khoá, cũng tránh việc làm phiền người khác phải mở cửa giúp.
Suy cho cùng thì ký túc xá hay có dạng giường ngủ hai tầng, nếu như đang nằm ở tầng trên mà có người gõ cửa thì quả thực chẳng muốn bước xuống để mở tí nào.
Ba người trong phòng ký túc xá 307 đã thay đổi thái độ thường ngày, bọn họ đều đang tập trung học tập!
Bao gồm cả Trầm Thế Trung!
Vị khách kỳ lạ ở Hạp Cốc này không kêu gọi người khác chơi trò chơi, mà thay vào đó là đọc sách.
“Ô kìa, ba con cún con lại thích học vậy sao?” An Lương trêu ghẹo.
Lữ Văn Sơn vặn lại: “Không, An Lương, bọn tôi đó giờ vẫn luôn yêu thích học tập, hiểu không?”
Mã Long tán thành: “Bọn tôi phải chăm chỉ học tập và phấn đấu trở thành thế hệ giàu có, con trai bọn tôi sẽ như…”
“Thôi thôi thôi! Đứa con mà cậu nói có phải lại đang ám chỉ tôi?” Sao An Lương lại không hiểu được?
Trầm Thế Trung ngồi một bên, bộc bạch sự thật: “Sắp đến kỳ thi cuối kỳ rồi. Hôm nay Học viện đã thông báo chính sách mới, những người bị nợ môn sẽ phải ở lại để thi lại, cho đến ngày 10 tháng sau mới được rời khỏi trường, bọn họ chắc không nói dối đâu nhỉ?”
“Đệch?” An Lương oán trách: “Học viện của chúng ta tàn nhẫn vậy sao?”
“Còn không phải à?” Trầm Thế Trung hừ hừ nói: “Thứ hai sẽ là kỳ thi của sinh viên năm hai, năm ba và năm 4. Thứ ba sẽ là kỳ thi của sinh viên năm nhất chúng ta. Bỏ qua thứ ba và thứ tư, thứ năm thứ sáu sẽ là buổi chấm điểm. Nghe nói là chiều 2 giờ ngày thứ sáu sẽ có kết quả chấm điểm.”
“Thật quá độc ác!” An Lương xỉa xói.
Lữ Văn Sơn đồng tình: “Thông báo được công bố trên nhóm của Học viện vào tối nay, quả thực đúng kiểu cực kỳ bi thảm.”
Mã Long than thở: “Tui nghĩ bọn họ muốn kiếm chác tiền thi lại đây mà!”
Tên này chắc bực mình quá nên là nói ra luôn tiếng địa phương quê nhà?
“Có một người trung thực ở đây, mau bắt hắn lại!” An Lương nói đùa.
Chuyện này trong lòng tự hiểu là được rồi, còn phải nói ra làm gì?
Quả là một con người trung thực!
Dù sao cũng sắp đón tết rồi, chắc mọi người đều hiểu nhỉ?
Trầm Thế Trung phàn nàn: “Học phí thi lại chỉ là chuyện vặt, phải ở lại trường tới ngày 10 tháng sau mới đúng là kiểu độc hại.”
“Không phải cậu không thích về nhà sao?” An Lương hỏi ngược lại.
“Năm mới đó!” Trầm Thế Trung nói với một cách mong đợi: “Tôi vẫn có thể nhận được tiền lì xì.”
Mã Lương tán thành: “Tôi cũng không muốn ở lại. Tôi muốn về nhà sớm. Vậy mà đã xa nhà hơn nửa năm rồi, tôi nhớ nhà. Nếu phải ở lại thì khổ sở quá đi mất!”
Lữ Văn Sơn cũng đưa ra lý do của mình: “Tôi cũng không muốn ở lại, tôi muốn về quê nhà. Tôi phải dạy kèm cho Phương Mai, trước đó cô ấy có cúp học nên giờ có vài môn không theo kịp.”
???
Chuyện này…
Dạy kèm?
“Văn Sơn, cậu có chắc mình không phạm tội không?” An Lương nhắc nhở.
“Cút cút cút, An Lương, cậu bớt hù dọa tôi đi!” Lữ Văn Sơn hừ hừ, nói.
“Tôi đã tìm hiểu về luật pháp từ lâu rồi!” Lữ Văn Sơn nghiêm nghị nói.
“Móa?” An Lương kinh ngạc nhìn Lữ Văn Sơn.
Tên này…
Làm phiền rồi!
Lữ Văn Sơn là một con sói!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất