Chương 543: Đồng hành cùng Nguyệt!
An Lương vừa gửi bao lì xì vào trong nhóm của Lớp tài chính 3 thì cậu nhận được tin nhắn của Bạch Nguyệt.
‘Bạch Nguyệt: An Lương, mình chuẩn bị về nhà tồi, cảm ơn sự giúp đỡ của cậu rất nhiều.’
‘Bạch Nguyệt: Lần này nếu không có cậu giúp đỡ, có lẽ kế hoạch của mình sẽ gặp trở ngại, cảm ơn cậu.’
‘An Lương: ???’
‘Bạch Nguyệt: Cả ba người bạn cùng phòng của mình đều rớt môn rồi.’
Theo yêu cầu của Học viện Kinh tế Thiên Phủ, nếu như bị rớt môn thì phải ở lại để thi lại.
Nếu An Lương không dặn dò, bảo Phùng Kiệt thuê một căn nhà có một phòng ngủ cho Bạch Nguyệt trước, kế hoạch đón mẹ qua đây của Bạch Nguyệt sẽ bị phá hỏng.
An Lương xem tin nhắn Bạch Nguyệt gửi đến, quả nhiên như cậu đã đoán được từ trước, Bạch Nguyệt biết đây đều là do cậu sắp đặt, đành im lặng tiếp nhận.
‘An Lương: Thế cậu tính về kiểu gì?’
‘Bạch Nguyệt: Trước tiên thì ngồi xe lửa về Nguyệt Thành, sau đó lại ngồi taxi, cuối cùng là đi bộ hoặc ngồi máy cày.’
‘An Lương: Nhà của cậu ở đâu?’
‘Bạch Nguyệt: Ở một nơi rất nhỏ rất nhỏ bé.’
‘An Lương: Cụ thể là ở đâu?’
Lần này Bạch Nguyệt không trả lời tin nhắn ngay lập tức.
Khoảng 1 phút sau, Bạch Nguyệt mới trả lời tin nhắn.
‘Bạch Nguyệt: 【Thông tin vị trí】’
‘Bạch Nguyệt: Nhà của mình nằm ở độ cao hơn 2.600m, vị trí trên bản đồ thì chắc là đây.’
‘An Lương: Cậu có biết đường về nhà không?’
‘Bạch Nguyệt: Biết.’
Câu hỏi này không phải có hơi vô nghĩa à?
Bạch Nguyệt vừa nói rồi, nếu cuối cùng cô ấy không thể ngồi máy cày thì sẽ tự mình đi bộ về nhà.
‘An Lương: Cậu đóng gói đồ đạc của mình xong chưa?’
‘Bạch Nguyệt: Ừm, mình chuẩn bị xuất phát rồi.’
‘An Lương: Đứng dưới lầu đợi mình.’
‘Bạch Nguyệt: Ừm!’
An Lương không trả lời lại tin nhắn, cậu đeo ba lô Louis Vuitton lên, sau đó chủ động nói: “Đám cún con à, bố đi trước đây. Năm sau chúng ta gặp lại.”
“Wow! An Lương, cậu cứ vậy mà đi?” Lữ Văn Sơn hừ hừ nói: “Tôi với anh chàng quán quân còn tính mời cậu và thân sĩ ăn một bữa gà rút xương, bữa ăn chia tay của chúng ta.”
“Cút cút cút, có phải sinh viên năm tư đâu, chia cái lông ý, bố tranh thủ thời gian đây.” An Lương xua tay.
Rời khỏi ký túc xá, An Lương đến bãi đậu xe ngoài trời của trường trước, chiếc Lamborghini Urus của cậu đang đậu ở đây, nhưng hôm nay An Lương không có ý định lái nó.
Bên cạnh chiếc Lamborghini Urus là chiếc Toyota Land Cruiser màu trắng, đây là phiên bản cao của đời 2016. Giá lăn bánh thông thường hơn 100 vạn.
Chiếc Land Cruiser này đã trải qua quá trình sửa đổi để đi vượt địa hình, bao gồm thay thế lốp xe địa hình chuyên nghiệp, lắp đặt thiết bị thoát hiểm v.v..
Vì An Lương sẽ đích thân đưa Bạch Nguyệt về nhà!
An Lương muốn nhìn thấy quê hương của Bạch Nguyệt.
Ngoài ra, An Lương rất lo lắng cho Bạch Nguyệt, cậu lo rằng một mình Bạch Nguyệt sẽ không thể chăm sóc tốt cho mẹ cô, cậu cũng lo lắng về nhiều thứ khác.
Vì vậy, An Lương đã dặn Lý Tiểu Phi giúp cậu mua một phiên bản trang bị cao cấp của “Land Cruiser”, đồng thời cũng tiến hành sửa đổi những thứ liên quan để vượt địa hình, giá cuối cùng cao tới 150 vạn.
Từ bãi đậu xe ngoài trời, An Lương lái chiếc Land Cruiser to lớn và dũng mãnh đến lầu dưới của ký túc xá nữ, cậu đã nhìn thấy Bạch Nguyệt từ xa.
Bạch Nguyệt đeo ba lô vải bố màu xanh biển loại cũ, tay thì xách vali đứng ngây ngốc trong gió lạnh khiến người ta không khỏi xót xa.
An Lương lái xe tới, hạ cửa kính ở ghế lái phụ xuống, cậu bảo: “Lên xe đi!”
Bạch Nguyệt ngập ngừng nhìn An Lương, cô không biết An Lương lại mua xe mới.
Nguyên nhân chính là biển số của chiếc xe này là 【Rong A-11W28】, một biển số rất ngẫu nhiên, cho nên không ai phát hiện ra đó là xe An Lương mới mua.
Thấy Bạch Nguyệt im lặng, An Lương tự mình xuống xe, mở cửa ở ghế lái phụ, lấy túi hành lý từ tay Bạch Nguyệt ném vào hàng ghế phía sau.
“… Còn ngơ ra đó làm gì? Lên xe thôi!” An Lương thúc giục.
Bạch Nguyệt lo lắng lên xe, trong lòng thoáng hiện lên một tia nghi hoặc, nhưng lại sợ mình nghĩ lung tung nên mới lo lắng bất an.
An Lương quay trở lại vị trí ghế lái, cậu nhắc nhở: “Thắt dây an toàn chưa đấy?”
Bạch Nguyệt gật đầu.
“Vậy thì chúng ta lên đường thôi!” An Lương xuất phát trên con quái vật khổng lồ Land Cruiser.
Tầm một tiếng sau, Bạch Nguyệt dần dần khẳng định suy đoán của mình, bởi vì chiếc Land Cruiser này không đi đến nhà ga, nó đã rời khỏi thành phố.
“Cậu…” Bạch Nguyệt ngập ngừng nhìn An Lương.
“Mình đưa cậu về!” An Lương trả lời: “Đúng lúc mình muốn đi xem núi Đại Lượng, vừa hay mình mới mua chiếc xe địa hình, cho nên muốn kiểm tra khả năng vận hành của nó.”
An Lương nói thêm: “Nhân tiện, vé xe lửa của cậu có thể được trả lại trên điện thoại rồi đấy. Mình đã xem qua, từ Thiên Phủ đi qua đó cũng phải 700km, mất khoảng 8 tiếng đến 10 tiếng.”
“Bây giờ chỉ mới hơn 1 giờ trưa. Chúng ta cố gắng đến Nguyệt Thành trước sáng sớm, sau đó ở lại Nguyệt Thành một đêm, sáng hôm sau lại đi lên núi.” An Lương giải thích kế hoạch.
Bạch Nguyệt yên lặng gật đầu, ngoài mặt cố gắng duy trì sự bình tĩnh, nhưng trong mắt cô lại ẩn chứa vẻ hạnh phúc.
Bạch Nguyệt không nghi ngờ liệu bây giờ cô có đang mơ hay không.
Bởi vì hoàn cảnh hiện tại có nằm mơ cô cũng không dám, An Lương đích thân lái xe đưa cô về nhà, mọi chuyện còn tốt đẹp hơn cả nằm mơ!