Chương 545: Đây là phần thưởng tuyệt vời nhất!
Ngày hôm sau, vừa qua 8 giờ sáng.
Khi An Lương tỉnh lại sau giấc ngủ, đầu tiên cậu nhìn về phía Bạch Nguyệt, Bạch Nguyệt đã hoàn toàn cuộn mình trong chăn bông, quả nhiên là chim cút nhỏ à?
Trên thực tế, Bạch Nguyệt đã tỉnh rồi!
Không!
Chính xác mà nói, cả đêm qua Bạch Nguyệt ngủ không ngon tí nào. Thậm chí cô còn có một giấc mơ vô lý, trong giấc mơ, An Lương đã bất ngờ tập kích cô khi cô đang ngủ, sau khi phát hiện ra điều đó, cô đã lựa chọn giả vờ ngủ tiếp.
Một giấc mơ ngớ ngẩn như vậy khiến Bạch Nguyệt hơi sợ hãi.
Nếu giấc mơ là sự thật, liệu cô có cản được An Lương?
Vì vậy, cả đêm qua cô ngủ không ngon.
An Lương nhìn Bạch Nguyệt đang trốn trong chăn bông, nhưng cậu không vội vã ngồi dậy, vì cậu phát hiện hệ thống Nhân Sinh Người Thắng đã gửi cho cậu một tin nhắn.
‘Chúc mừng ký chủ đã thu hoạch được 【Tình Yêu Trong Sáng】.’
‘Ký chủ nhận được【Lời Chúc Phúc Của Cô Gái Thuần Khiết】.’
‘Lời Chúc Phúc Của Cô Gái Thuần Khiết: Một cô gái thuần khiết và hoàn mỹ, thành tâm chúc phúc cho ký chủ, chúc phúc ký chủ sống lâu trăm tuổi, chúc phúc ký chủ không ốm đau bệnh tật, chúc phúc ký chủ vạn sự bình an.’
‘Nhắc nhở đặc biệt: Lời chúc phúc này thành công!’
Chuyện này...
Chúc phúc thành công?
Sống lâu trăm tuổi?
Không ốm đau bệnh tật?
Vạn sự bình an?
An Lương nhìn Bạch Nguyệt đang trốn trong chăn bông, lời chúc phúc này chắc chắn đến từ Bạch Nguyệt!
Nhưng lời chúc phúc của Bạch Nguyệt cũng khủng khiếp quá, phải không?
Tạm thời không nói đến chuyện sống lâu trăm tuổi, cũng không nhắc tới vạn sự bình an, chỉ mỗi cái không ốm đau bệnh tật cũng đủ thấy khoa trương rồi, phải không?
Suy cho cùng đó cũng là không ốm đau bệnh tật!
Đối với người giàu mà nói, điều gì là quan trọng nhất?
Tiền bạc?
Dĩ nhiên là không!
Đã là người giàu mà còn có chuyện thiếu tiền sao?
Lấy An Lương làm ví dụ, hiện tại An Lương đang nắm trong tay khối tài sản hơn 6 ức. Nếu không có chuyện gì ngoài ý muốn thì số tiền này chỉ càng ngày càng nhiều hơn mà thôi.
Vậy tiền tài có quan trọng đối với An Lương không?
Không không không!
10 ức, 100 ức thậm chí là 1000 ức, mặc dù có sự chênh lệch khá lớn, nhưng đối với sự tiêu xài thường ngày mà nói, ba mức này đều thuộc cấp muốn cái gì thì có thể mua cái đó.
Vậy thì muốn nhiều tiền để làm gì chứ?
Đối với người giàu, điều quan trọng nhất là sức khỏe!
Câu trả lời này là mong ước chung của tất cả những người giàu có.
Nếu bạn không có một cơ thể khỏe mạnh, có nhiều tiền hơn nữa thì sao?
Lời chúc phúc từ Bạch Nguyệt hoàn toàn là phần thưởng phù hợp nhất cho những người giàu có.
Ban đầu, An Lương chỉ đơn giản là đưa Bạch Nguyệt về nhà, nhân tiện đi thăm Đại Lượng Sơn, sau đó đón Bạch Nguyệt và mẹ cô ấy lên thành phố, coi như đang làm một việc tốt.
Kết quả thì, thiện có thiện báo phải không?
Nếu giá trị của lời chúc này phải đo bằng giá trị kinh tế thì e rằng vượt hơn cả 100 ức đấy.
Tóm lại, nếu để An Lương lựa chọn dùng 100 ức để trao đổi, cậu sẽ không do dự mà chấp nhận đổi!
Giữa 100 ức và không ốm đau bệnh tật, phải chọn cái nào đây?
Điều này cũng cần phải suy nghĩ à?
An Lương thầm cảm ơn Bạch Nguyệt, sau đó cố ý lớn tiếng nói.
“Oáp! Ha!” An Lương ngáp một cái, biểu thị cậu đã tỉnh, cậu gọi: “Bạch Nguyệt, tỉnh lại, dậy thôi!”
Bạch Nguyệt đã thức dậy từ lâu, cô cẩn thận thò cái đầu nhỏ ra khỏi chăn bông, cô âm thầm quan sát biểu hiện của An Lương để xác định xem An Lương có phát hiện ra cô đã lén hôn cậu ngày hôm qua hay không.
Tuy nhiên, biểu hiện của An Lương không hề khác thường, điều đó khiến Bạch Nguyệt thở phào nhẹ nhõm.
“Mình đi tắm trước, cậu tự giải quyết việc của mình.” An Lương nói rõ.
Bạch Nguyệt vội vàng gật đầu, thật ra cô đang ngủ trong bộ đồ lót giữ nhiệt, cô đã quấn chăn bông vào người rất chặt, không phải đề phòng An Lương, mà là sợ An Lương hiểu lầm cô, khơi dậy sự chán ghét của An Lương.
Khi An Lương đang tắm rửa trong phòng tắm, Bạch Nguyệt nhanh chóng mặc quần áo chỉnh tề.
Đợi An Lương từ trong phòng tắm đi ra, Bạch Nguyệt đã xỏ giày vào.
“Cậu đi tắm đi, xong việc, chúng ta đi ăn sáng, sau đó mình sẽ đưa cậu về.” An Lương nói.
“Ừm!” Bạch Nguyệt trả lời ngắn gọn.
Bữa sáng của Nguyệt Thành hiển nhiên là phở.
An Lương dựa theo đánh giá của mọi người, tìm được một quán ăn lâu đời để ăn sáng. Cậu gọi một tô phở thịt dê, lát nữa phải lái xe lên núi cho nên không cần phở bò. Bạch Nguyệt cũng chọn phở thịt dê, cô ấy chỉ muốn chọn giống như An Lương.
Phở thịt dê của Nguyệt Thành không có hương vị cay của Thiên Phủ và Thịnh Khánh, nhưng chúng có hương vị riêng. Nói chung, chúng ở mức trên trung bình, không đủ để kích hoạt phần thưởng của hệ thống Nhân Sinh Người Thắng.
Cả hai ăn sáng và tiếp tục lên đường. Hệ thống dẫn đường trên điện thoại vẫn cung cấp lộ trình đường đi, nhưng tầm một tiếng sau, khi An Lương lái xe đến Đại Lượng Sơn, hệ thống dẫn đường trên điện thoại bắt đầu bị lỗi.
Lúc này Bạch Nguyệt trở thành một bản đồ sống.
Trong nửa tháng qua, Đại Lượng Sơn không có mưa, mặc dù điều kiện đường xá của đường máy cày đi rất xấu, nhưng nó không có vấn đề gì đối với chiếc Land Cruiser đã trải qua quá trình chuyển đổi địa hình.
Land Cruiser đã chinh phục rất nhiều nơi, lần này chỉ là núi Đại Lượng mà thôi!
Quê nhà của Bạch Nguyệt ở huyện Bố Thác trên Đại Lượng Sơn, cao hơn 2.600m so với mực nước biển. Từ Nguyệt Thành đến huyện Bố Thác, theo Bạch Nguyệt, phải mất 4 tiếng đi bằng máy cày.
Nếu đi bộ thì sao?
Tức là phải đi bộ từ sáng đến tối, ít nhất cũng phải 10 tiếng!
Kỹ năng lái xe của An Lương ở mức chuyên nghiệp, chiếc Land Cruiser khổng lồ cũng đang tiến về phía trước một cách ổn định trên đường cày.
Nhìn thấy phía trước không có thôn xóm, phía sau không có cửa hàng, trên đường cũng không có người, tất cả đều là núi rừng rậm rạp, An Lương không khỏi mừng thầm!
Nếu cậu không đưa Bạch Nguyệt về, Bạch Nguyệt phải về nhà một mình như thế nào đây?
Dù sao Bạch Nguyệt của bây giờ đã không còn là Bạch Nguyệt của trước đây!
Bạch Nguyệt của bây giờ đã có điểm nhan sắc vượt hơn 80 điểm!