Bắt Đầu Làm Thần Hào

Chương 574: Cái phần thưởng này kiếm chuyện!

Chương 574: Cái phần thưởng này kiếm chuyện!
Lúc An Lương chuẩn bị tắm rửa xuất phát, Lưu Linh cũng đang tắm ở nhà.
Là một chuyên viên khách hàng VIP, hơn nữa còn là phó giám đốc khách hàng VIP, Lưu Linh có quyền tự do sắp xếp thời gian, bà về sớm tám rửa thay đồ, không hề thay đồ đi chơi, chỉ thay một bộ đồng phục sạch sẽ mà thôi.
Đối diện khu dân cư Thiên Lan, Sử Diễm Như và Tào Ngọc Kiều lái một chiếc Volkswagen Lavida màu trắng, bọn họ đang theo dõi giám sát Lưu Linh.
Lưu Linh không có xe, những năm nay một mình bà nuôi dưỡng Lý Tịch Nhan, tất nhiên không có nhiều tiền tiết kiệm, càng không thể nào mua xe, vậy nên mới bị theo dõi dễ dàng.
10h40 sáng, sau khi Lưu Linh tắm xong ăn mặc sạch sẽ đàng hoàng xuất phát, bà gọi một chiếc taxi ở trước khu dân cư.
Xe taxi vừa mới lăn bánh, đã bị Sử Diễm Như và Tào Ngọc Kiều đi theo, hai người đi theo phía sau không nhanh không chậm.
Nửa tiếng sau, họ xác định được địa chỉ gặp mặt của Lưu Linh và An Lương, không phải là khách sạn nhà nghỉ gì đó như bọn họ nghĩ, lại là một quán ăn tư nhân được sửa lại từ tầng trệt nhà dân.
Sử Diễm Như và Tào Ngọc Kiều đậu ngay tại, đối diện xéo quán ăn tư nhân, gà dưa chua Đằng Thị.
“Lưu Linh này đúng là nhiều tâm cơ, bà ta vừa về nhà chắc là đi tắm rồi, nếu chỉ là ăn một bữa cơm, cần phải tắm rửa sao?” Sử Diễm Như phân tích đầy ác ý.
Tào Ngọc Kiều đồng ý khẳng định: “Tôi thấy người đàn bà chết tiệt này chính là muốn gạ gẫm tiểu giám đốc An!”
“Với nhan sắc của bà ta, nếu tiểu giám đốc An không biết sự tình, e rằng phải mắc bẫy!” Sử Diễm Như cười một cách lạnh lùng: “Chúng ta cứ kiên nhẫn đợi đó, đợi tiểu giám đốc An đến, cho bọn họ nói trước, đợi đến khi ăn cũng kha khá rồi, chắc là lúc đó Lưu Linh và tiểu giám đốc An cũng nói kha khá rồi, chúng ta đi vào nói tình hình thực sự cho tiểu giám đốc An nghe.”
“Như vậy thì, chắc là tiểu giám đốc An sẽ đội ơn chúng ta rồi nhỉ?” Tào Ngọc Kiều cười nham hiểm: “Người đàn bà 38 tuổi, lại dám gạ gẫm tiểu giám đốc An, tôi tin chắc chắn tiểu giám đốc An sẽ tức giận.”
“Haiz!” Sử Diễm Như thở dài: “Cũng không biết là mụ đàn bà chết tiệt kia giữ gìn như thế nào, rõ ràng đã 38 tuổi rồi, hứ!”
Tào Ngọc Kiều cũng than thở tương tự.
Rõ ràng hai người họ trẻ hơn Lưu Linh khá nhiều, nhưng lại trông có vẻ già dặn hơn cả Lưu Linh, sao bọn họ không ghen tỵ được chứ?
Sử Diễm Như và Tào Ngọc Kiều mai phục kiên nhẫn, họ âm thầm chờ đợi sự xuất hiện của An Lương, sau đó tiến triển theo kịch bản bọn họ vẽ ra.
Chưa đến 10 phút sau, Sử Diễm Như nhắc nhở: “Tiểu giám đốc An đến rồi!”
Tào Ngọc Kiều cũng nhìn thấy chiếc Lamborghini Urus màu vàng tươi đang chạy đến.
An Lương và An Thịnh Vũ đã đổi xe lại, đối đầu sơ bộ của hai bố con kết thúc, kéo rèm bằng cái giá An Lương hứa sẽ kế thừa doanh nghiệp gia đình trong tương lai.
Hôm nay Lưu Linh vẫn mặc bộ đồng phục mùa đông của ngân hàng, tràn đầy sức hút của một phụ nữ chuyên nghiệp.
Sau khi An Lương xuống xe đi thẳng về phía quán gà dưa chua Đằng Thị, cậu không phát hiện Sử Diễm Như và Tào Ngọc Kiều đang giám sát cậu và Lưu Linh, khả năng dự đoán nguy hiểm của Hệ thống Nhân Sinh Người Thắng cũng không phát ra cảnh báo.
Bởi vì hai người Sử Diễm Như và Tào Ngọc Kiều căn bản không có gì có thể uy hiếp đến cậu cả!
Hôm nay gà dưa chua Đằng Thị chỉ có một bàn khách là bọn họ, cả quán ăn tư nhân chính là phòng khách của một nhà dân, để ba cái bàn tròn hoàn chỉnh, cùng với một cái bàn vuông gần tường.
Bàn vuông chính là nửa bàn nhỉ?
Ông chủ và bà chủ nhìn có vẻ đều hơn sáu mươi tuổi, bà chủ ôm một con mèo ngồi giữa bàn tính tiền xem ti vi, ông chủ chào mời rõ to, "hoan nghênh quý khách."
Lưu Linh đứng lên chào hỏi trước một nước: “Bạn học An!”
An Lương gật đầu với ông chủ, sau đó đi về phía Lưu Linh, cậu hỏi thăm: “Chào buổi trưa dì. Thật ngại quá, cháu đến trễ rồi.”
Lưu Linh trả lời: “Là dì đến sớm thôi.”
Nói đến đây, Lưu Linh gọi: “Ông chủ, gà dưa chua của chúng tôi có thể lên món được rồi.”
“Phải chờ chút.” Ông chủ đáp lại không nóng không lạnh.
Vài phút sau đó, ông chủ bưng ra một cái thau thép to, đặt thau thép to vào bếp ga giữa bàn tròn, An Lương đã ngửi thấy mùi thơm dưa chua phảng phất.
Lưu Linh giới thiệu cho An Lương: “Dưa chua nhà họ đều tự họ ngâm, không có dùng dưa chua bên ngoài, hơn nữa chuyên tâm nấu gà dưa chua 21 năm rồi.”
Vừa hay ông chủ nghe lời giới thiệu của Lưu Linh, ông phản bác lại: “Không chỉ 21 năm, trước khi chúng tôi mở quán, tay nghề của tôi đã rất tốt.”
Lưu Linh cười gật đầu.
An Lương không khách sáo mà gắp trước một miếng dưa chua ăn thử, giống như Lưu Linh đã nói, dưa chua của gà dưa chua Đằng Thị là nhà làm tự ngâm, cảm giác khá là tốt, vừa có độ chua của dưa chua, vừa hoà quyện với sự tươi ngon của thịt gà.
Ngoài việc hơi nóng, không có khuyết điểm gì khác!
An Lương tiện tay gắp một miếng cánh gà vào chén cho bớt nóng, cậu gắp lại miếng dưa chua lần nữa nhâm nhi tiếp, đợi ăn xong dưa chua, cánh gà cũng vừa nguội đến nhiệt độ thích hợp, An Lương lại tiếp tục nếm thử.
‘Ký chú nếm được mùi vì của món ăn ngưng tụ tinh tuý của 21 năm, nhận được một phần thưởng ngẫu nhiên.’
An Lương mở luôn phần quà ngẫu nhiên.
‘Chúc mừng ký chú nhận được một hộp trải nghiệm cực hạn 001.’
‘Phần thưởng lần này sẽ gửi đến ký chủ thông qua chuyển phát nhanh, xin ký chủ chú ý kiểm nhận.’
???
Hả?
Tại sao đột nhiên lại kiếm chuyện?
An Lương đang ăn cơm với mẹ vợ đấy, mẹ kiếp thưởng một hộp trải nghiệm cực hạn 001? Không phải đang kiếm chuyện sao?

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất