Chương 605: Lời mời ăn khuya của Lưu Linh
Dương Mậu Di để ý thấy An Lương đã tham gia!
Chi phí thưởng tiền mặt của lần livestream này hết 183 vạn, thêm vào đó là 90 vạn tiền thưởng thêm.
Lợi nhuận của hoạt động rút thăm trúng thưởng là 127,3 vạn tệ, chi phí phần thưởng còn lại 63,36 vạn tệ, trừ đi chi phí thưởng thêm thì vẫn còn lại hơn một trăm vạn như trước.
“Đại Vương, em sẽ trả lại tiền vốn cho anh, còn một trăm vạn tiền lời thì cho em nhé. Đúng lúc em cần dùng để mua nhà ở Lâm Sơn Cư, rồi trang hoàng sửa sang nâng cấp nó.” Dương Mậu Di lấy lùi làm tiến nói.
Nếu An Lương không cần tiền lời, vậy cứ trả tiền vốn lại cho An Lương là được.
“Đại Vương, anh đồng ý nha!” Dương Mậu Di nũng nịu: “Nếu anh không chịu thì sau này em cũng không biết nên nhờ Đại Vương hỗ trợ thế nào.” Dương Mậu Di trần tình.
An Lương không từ chối: "Được rồi, lát nữa anh gửi số thẻ cho em, sau khi em nhận được tiền lương của nền tảng Răng Hổ thì gửi cho anh.”
"Được!” Dương Mậu Di ngoan ngoãn gật đầu.
An Lương vừa nói chuyện với Dương Mậu Di vừa phát thưởng, chưa tới 10 phút anh đã phát xong, sau đó anh mở mic lên: "Vâng các vị anh em, thời gian vui vẻ bao giờ cũng ngắn ngủi, hồ ly may mắn sẽ quay lại vào ngày mai, tôi xin được kết thúc tại đây, tạm biệt!”
Sau khi An Lương nói xong, anh lập tức kết thúc bằng tốc độ ánh sáng.
Các khán giả đã quá quen với phong cách kết thúc bằng tốc độ ánh sáng như vậy trong livestream của Dương Mậu Di, dù gì phần thưởng cũng phát xong rồi, nên người xem cũng đã rời khỏi phòng trước.
Còn người chiến thắng thì sao?
Chắc là đi hát karaoke?
Bây giờ còn chưa tới 11 giờ, thời điểm quá phù hợp để đi hát nhỉ?
An Lương kết thúc bằng tốc độ ánh sáng xong thì tiện tay tắt luôn máy tính, Dương Mậu Di lập tức quấn lấy anh, cô nũng nịu gọi: "Đại Vương!"
Con hồ ly tinh này!
Hừ!
Sao An đạo trưởng chính trực lại có thể bị quyến rũ được?
Hồ yêu to gan, dám ăn côn pháp hàng yêu phục ma!
Bóng đêm càng lúc càng nồng.
Tới gần rạng sáng, Dương Mậu Di thiếp đi trong vòng tay của An Lương, còn An Lương thì đang lướt xem tin tức phản hồi trên hệ thống người chiến thắng cuộc sống.
'Tinh!'
'Hoàn thành nhiệm vụ livestream thay thế!’
'Đang trong quá trình kết toán khen thưởng, vui lòng đợi một lát…'
'Hệ số phổ biến của livestream: 0,42'
'Hệ số ghế khách quý của livestream: 0,57'
'Hệ số số người rút thăm trúng thưởng: 0,41'
'Hệ số hạn mức rút thăm trúng thưởng: 0,55'
'Hệ số lợi nhuận rút thăm trúng thưởng: 1,69'
'Hệ số cuối cùng: 3,64'
'Hoàn tiền lần này dựa vào tổng số quà tặng trong phần rút thăm trúng thưởng!’
'Tổng số quà tặng rút thăm trúng thưởng: 555,2 vạn tệ'
'Tổng mức hoàn tiền lần này: 2020,93 vạn tệ.'
'Ghi chú đặc biệt: Khoản tiền hoàn lại lần này sẽ sử dụng tài khoản đầu tư của kí chủ tại công ty đầu tư An Tâm lấy các khoản tiền tương ứng từ thị trường chứng khoán Mỹ. Các hoạt động tài chính đều được ghi chép rõ ràng, hoạt động thu lãi cũng hợp tình hợp lý, xin ký chủ yên tâm sử dụng.’
'Chúc mừng đã hoàn thành nhiệm vụ rút thăm trúng thưởng thay!’
'Phần thưởng thêm là "thông tin thương nghiệp bí mật cốt lõi" của Honda.’
Thế mà lại nhận được một thông tin thương nghiệp bí mật của hãng Honda?
Hơn nữa lại còn là thông tin thương nghiệp bí mật "cốt lõi"?
Khi An Lương chuẩn bị kiểm tra thử xem sao thì điện thoại anh nhận được một tin nhắn Wechat, mở ra xem thì không ngờ lại là tin nhắn của Lưu Linh.
‘Lưu Linh: Bạn học An, cuối cùng dì cũng hoàn thành xong các điều kiện liên quan đến việc vay vốn của An Thịnh rồi. Bây giờ dì mới tan làm đây, đi ăn khuya chung không?’
Chuyện này…
Bây giờ sắp 0 giờ sáng rồi mà?
Đi ăn khuya giờ này sao?
An Lương nhìn Dương Mậu Di đang nằm trong lòng, thầm nghĩ mình là một người đàn ông tốt, vì vậy An Lương không thể bỏ rơi Dương Mậu Di lúc này được.
Còn nữa, bạn nhỏ An không cần nghỉ ngơi à?
Vẫn là nên để bạn nhỏ An được nghỉ ngơi thì hơn!
'An Lương: Ngại quá, dì à, bây giờ cháu không rảnh.'
An Lương nhịn đau từ chối Lưu Linh!
Dù sao anh cũng là một người đàn ông tốt mà phải không?
Song, An Lương nhanh chóng trả lời tiếp.
'An Lương: Ngày mai đi! Dì à, ngày mai chúng ta hẹn một bữa ăn khuya đi.’
Người đàn ông tốt đều hay thân thiện như vậy!
Nếu người khác đã hẹn đi ăn khuya, dù có đổi thời gian thì vẫn là hẹn đi ăn khuya mà nhỉ?
Như thế trông mới có thành ý chứ!
Nếu không, người khác hẹn đi ăn khuya mà lại trả lời hẹn đi ăn sáng?
Còn không chịu hiểu mà hẹn ăn sáng nữa à?
An Lương đề nghị nên học thuộc tập thơ của Từ tiên sinh!
Có sao nói vậy, Từ tiên sinh vẫn có vài chỗ tốt, ít nhất là trên con đường trở thành một người đàn ông tốt thì ông ấy chắc chắn là bậc tiền bối tiên phong dẫn đầu.
Bên kia tại khu chung cư Thiên Lan, nhìn thấy tin nhắn trả lời của An Lương, khóe miệng Lưu Linh cong cong.
'Lưu Linh: Ngày mai sao?'
'Lưu Linh: Nếu là ngày mai thì đi ăn tối với nhau thì sao?’
Ăn tối?
A!
An Lương từ chối không chút do dự!
'An Lương: Ngại quá dì à, tối mai cháu có hẹn với bạn rồi ạ, hay là chúng ta đổi hôm khác đi?' Trên thực tế tối mai An Lương không có hẹn.
Có điều, chẳng phải những chuyện như vậy sẽ do An Lương nắm quyền quyết định sao?
Dù có hay không cũng phải đều do An Lương quyết định!
Rồi cuối cùng Lưu Linh có đồng ý không?
Thật ra An Lương đã có đáp án cả rồi!