Bắt Đầu Làm Thần Hào

Chương 615: Hiphop?

Chương 615: Hiphop?
Bãi đỗ xe sân bay quốc tế Thịnh Khánh.
An Lương ngồi trong xe nghe điện thoại.
“Anh An, cơ sở Patek Philippe Ma Đô của chúng tôi sẽ không đóng cửa trong kỳ nghỉ Tết m Lịch, nếu anh có thời gian, hoan nghênh anh quay lại Patek Philippe bất cứ lúc nào.” Lưu Chí nói.
An Lương nhìn lịch, hôm nay là mùng sáu, tức 24 giao thừa, ba đứa bạn ở Đế Đô khoảng mùng mười hoặc mười bảy mới qua đây được, có vẻ chiếc trời sao xanh thẳm đã được chuyển cho Lý Tồn Viễn, An Lương cân nhắc tìm thời gian lấy lại?
Đúng lúc có thể tới Ma Đô xem Webdrama của Lương Tuyết chụp đến đâu?
“Được, anh Lưu, nếu tôi có thời gian tới Ma Đô, tôi sẽ thông báo cho anh đầu tiên.” An Lương nói: “Thật ngại quá, bên tôi vẫn còn mấy chuyện phải xử lý, chúng ta liên lạc lại sau.”
“Vậy được, chúc Anh An vạn sự thuận lợi!” Lưu Chí khách sáo đáp lại.
An Lương cũng lịch sự đáp lại rồi mới ngắt điện thoại, bây giờ là năm giờ đúng, chắc chuyến bay của Lý Tịch Nhan hạ cánh rồi?
Tại lối ra của chuyến bay trong nước, An Lương chờ Lý Tịch Nhan, hôm nay anh đặc biệt mặc một bộ cả áo khoác Gucci, bởi vì anh đoán Lý Tịch Nhan có thể cũng sẽ mặc đồ Gucci, hai người vừa vặn mặc đồ đôi?
Năm giờ mười, An Lương nhận được điện thoại của Lý Tịch Nhan.
“An Lương, anh tới chưa?” Giọng của Lý Tịch Nhan truyền tới.
An Lương trả lời: “Anh ở lối ra, em cứ ra ngoài, anh có thể thấy em.”
“Ừ ừ, em vừa hạ cánh, đang đi ra, chỗ em có người rất đáng ghét.” Lý Tịch Nhan nói.
“A?” An Lương sửng sốt: “Có người tiếp cận em?”
“Ừ!” Lý Tịch Nhan chắc chắn đáp lại.
Giá trị nhan sắc của Lý Tịch Nhan là 96 điểm, hơn nữa Hệ Thống Nhân Sinh Người Thắng thêm cho cô ấy 1 điểm thuộc tính giá trị nhan sắc, điểm của thuộc tính giá trị nhan sắc có nhiều tác dụng trên phương diện tinh thần, làm Lý Tịch Nhan nhìn qua hoạt bát, lanh lợi hơn.
Dưới tình huống như vậy, Lý Tịch Nhan bị tiếp cận cũng rất bình thường.
“Chuyện là thế nào?” An Lương dò hỏi.
“Lúc trước trên máy bay, chỗ ngồi của em là1A, chỗ của anh ta là 1C, tuy rằng hành lang tách rời, nhưng anh ta cứ ở bên kia huyên náo ầm ĩ, hỏi các loại, giống như tra hộ khẩu, đúng là phiền muốn chết.” Lý Tịch Nhan nói.
“Bây giờ xuống máy bay, anh ta lại đi theo em, em đã nói với anh ta, em có bạn trai rồi, anh ta vẫn không tin, vẫn muốn đi theo em, sau đó tiếp tục đi sau em.” Lý Tịch Nhan tiếp tục nói.
“Đúng rồi, hình như người này là ngôi sao gì đó, dù sao chính anh ta nói, nghe có vẻ rất ghê gớm.” Lý Tịch Nhan bổ sung.
Ngôi sao?
Ngôi sao lại trắng trợn táo bạo tiếp cận người khác như vậy sao?
An Lương hơi tin tưởng!
“Không sao, lát nữa anh sẽ cho anh ta một bài học!” An Lương đáp lại.
“Thôi, thôi, ngoài việc anh ta ồn ào như ruồi ra, cũng không làm gì khác, em cũng không để ý tới anh ta.” Lý Tịch Nhan ngăn cản.
An Lương cười đáp lại: “Nhưng anh ghét ruồi bọ!”
An Lương đặc biệt đặt trước cho Lý Tịch Nhan vé máy bay khoang hạng nhất, để tránh gặp ruồi bọ ở khoang phổ thông, kết quả khoang hạng nhất cũng có ruồi bọ sao?
Hoặc là nói mị lực của Lý Tịch Nhan rất lớn?
Lý Tịch Nhan giống như hoa dành dành, trắng noãn lại thơm dịu, khiến người khác không nhịn được tim đập thình thịch.
“Em đang ra, tên chán ghét đó vẫn ở phía sau em, anh ta trông có vẻ hiphop, bộ dạng cũng không dễ nhìn, nhìn khá giống côn đồ.” Lý Tịch Nhan nói.
“Ừ ừ, được.” An Lương đáp lại.
Chưa tới một phút, An Lương thấy Lý Tịch Nhan trong lối ra chuyến bay trong nước, anh cũng thấy ruồi bọ mà Lý Tịch Nhan nói tới, quả nhiên là tên con trai mặc đồ hiphop.
Lý Tịch Nhan kéo hành lý, tên con trai mặc đồ hiphop lại không ngừng ầm ĩ bên trái Lý Tịch Nhan, An Lương nhìn thằng cha hiphop đó, trong lòng anh cân nhắc, hình như ngôi sao hiphop không có nhân vật này?
Hơn nữa, có đúng là ngôi sao, hay là nói khoác?
“Bảo bối!” An Lương cao giọng gọi, thuận tiện vẫy tay ra hiệu.
Lý Tịch Nhan cũng thấy An Lương, cô chạy chậm lại đây, thế mà ruồi bọ kia cũng theo sang đây?
“An Lương!” Lý Tịch Nhan xinh xắn đứng trước mặt An Lương.
An Lương trước tiên ôm Lý Tịch Nhan, sau đó nhìn tên ruồi bọ kia, kết quả trước khi An Lương nói chuyện, tên ruồi bọ này nói trước một bước.
“Haiz dà, tôi nói này em trai, chắc chắn lừa cô ấy, mùi trên người cậu không thể gạt được tôi, cậu chính là… gã đàn ông cặn bã!” Cách thằng cha hiphop nói chuyện cũng theo phong cách hiphop?
An Lương nhìn đối phương chăm chú: “Ngứa da? Thiếu đánh?”
“y ây, thẹn quá hóa giận, cậu uy hiếp tôi!” Thằng cha hiphop tự nhiên gào lên: “Tới tới đây, đánh đầu tao này, mày xem tao có sợ mày không!”
A?
Cái này…
An Lương đột nhiên nhớ tới một câu thoại trong phim Tinh gia: Trước giờ tôi chưa từng nghe qua yêu cầu như vậy!
“An Lương, quên đi, chúng ta đi thôi, em thấy người này có bệnh!” Lý Tịch Nhan kéo An Lương.
Đây là sân bay đấy!
Có rất nhiều nhân viên an ninh!
Dù là nhân viên an ninh sân bay hay trạm tuần tra, sau ít nhất một, hai phút sẽ có mặt tại hiện trường, cho nên thằng cha hiphop mới kiêu ngạo như vậy.
Anh ta thật sự không tin An Lương dám động tay động chân!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất