Chương 619: Loại bỏ!
An Lương nói với An Thịnh Vũ sau khi về nhà anh mới cúp điện thoại, rồi anh lại tiếp tục liên hệ với Ngô Chính Phong.
Công ty tập đoàn bất động sản Thành Nguyên do Ngô Chính Phong nắm trong tay là gã khổng lồ của Thịnh Khánh, với tổng giá trị thị trường là 400 ức và có rất nhiều dự án bất động sản ở Thịnh Khánh.
Trong mạng lưới của Thành Nguyên, tất nhiên có công ty tiêu thụ vật liệu thép Không Độ.
“Chào buổi tối, chú Ngô.” An Lương chào hỏi trước.
“Tiểu An, chào cháu.” Ngô Chính Phong đáp lại.
An Lương nói thẳng: “Chú Ngô, cháu có một chuyện riêng cần chú hỗ trợ.”
Ngô Chính Phong trực tiếp đồng ý: “Không thành vấn đề!”
Về phần là chuyện gì?
Có quan trọng không?
Ngô Chính Phong đang lo không biết xây dựng tình cảm qua lại thắm thiết như thế nào cùng An Lương đấy.
Hiện tại An Lương lại có việc riêng cần mình hỗ trợ, thì mình nào có thể từ chối?
An Lương cười đáp lại: “Chú Ngô yên tâm, đối với chú Ngô mà nói, chuyện này chỉ là chuyện nhỏ, là một cái nhấc tay thôi.”
An Lương nói chuyện công ty xây dựng An Thịnh phong sát công ty tiêu thụ vật liệu thép lẻ, nhưng anh không nói lý do tại sao lại muốn phong sát.
Lý do không quan trọng!
Quan trọng là An Lương nói chuyện này tức là anh đã nói rõ lựa chọn và cách làm của công ty xây dựng An Thịnh, nên tất nhiên Ngô Chính Phong biết xử lý như thế nào.
“Chú hiểu rồi, Tiểu An, bên chú sẽ lập tức sắp xếp ngay. Phàm là công ty xây dựng và các đội ngũ chủ thầu hợp tác cùng Thành Nguyên chúng ta đều bị cấm hợp tác cùng công ty tiêu thụ vật liệu thép lẻ.” Quả nhiên là chỉ nói một chút là Ngô Chính Phong đã hiểu rõ.
Loại người từng trải này há có thể không hiểu rõ ý tứ của An Lương?
Ngô Chính Phong không hỏi tại sao anh lại muốn phong sát công ty tiêu thụ vật liệu thép Không Độ, vì hỏi có ý nghĩa gì chứ?
“Cảm ơn chú Ngô.” An Lương khách khí đáp lại.
“Không cần khách khí!” Ngô Chính Phong cười trả lời.
“Đúng rồi, chú Ngô, chuyện cháu nói lần trước tiến triển như thế nào rồi ạ?” An Lương hỏi thêm.
Ngô Chính Phong đáp lại: “Đang tiến hành rồi, bởi vì hoạt động bí mật nên tiến độ có hơi chậm một chút. Nếu cần kết quả ngay lập tức thì bên chú có thể đẩy nhanh tiến độ.”
“Chú hãy cố gắng hoàn thành trước ngày 17.” An Lương nói rõ.
“Ngày 17 à, tuyệt đối không có vấn đề gì. Trên thực tế, bên chú có thể hoàn thành trong vòng ba ngày.” Ngô Chính Phong bổ sung.
“Vậy là tốt rồi.” An Lương khách sáo đáp, sau đó anh kết thúc cuộc trò chuyện.
Lý Tịch Nhan yên lặng nhìn An Lương, trong ánh mắt của cô ấy có vẻ sùng bái.
Tư thái bày mưu nghĩ kế, thong dong quyết thắng như vậy làm cho Lý Tịch Nhan rất u mê!
Bên kia, trong nhà Kim Nhẫm Tuyền, anh ta đang nằm ngửa trên ghế sô pha và gửi tin nhắn cho đám bạn xấu, hy vọng điều tra được về An Lương thông qua đám bạn xấu.
Kim Nhẫm Tuyền khá có mắt nhìn, anh ta nhìn thấy đồng hồ đeo tay của An Lương, nhưng mắt nhìn có hạn nên anh ta tưởng là Star Black Edition.
Là người trẻ tuổi mặc bộ quần áo hàng hiệu cao cấp, hơn nữa còn đeo đồng hồ Star Black Edition, nên Kim Nhẫm Tuyền nghĩ hẳn là đối phương hẳn khá có tiếng tăm ở trong giới thiếu gia giàu có ở Thịnh Khánh.
Cho nên Kim Nhẫm Tuyền quyết định điều tra rõ thân phận của đối phương trước. Nếu quả thực thực lực của đối phương không mạnh thì anh ta sẽ đụng đến đối phương.
Nếu thực lực của đối phương rất mạnh, Kim Nhẫm Tuyền sẽ giả vờ như không xảy ra bất cứ chuyện gì, để sự việc này tan theo mây gió.
May mà anh Lương không biết suy nghĩ này của Kim Nhẫm Tuyền, bằng không nhất định sẽ cười như lợn kêu.
Kim Nhẫm Tuyền này cho là anh ta là ai?
Anh ta muốn tan theo mây gió là tan theo mây gió à?
Anh ta muốn đụng là đụng sao?
Buồn cười.
Mạng lưới giao thiệp của Kim Nhẫm Tuyền còn lâu mới bằng được mạng giao thiệp mà An Lương nắm trong tay. Lúc anh ta còn chưa biết rõ ràng thân phận của An Lương, An Lương đã sắp xếp anh ta và công việc kinh doanh của gia đình anh ta xong xuôi rồi.
“Được, tôi hiểu rồi, cảm ơn tổng giám đốc Lưu.” Kim Cường cúp điện thoại. Ông ta vội tự hỏi có phải gần đây ông ta đắc tội với người ta hay không.
Bởi vì đây đã là cuộc điện thoại thứ ba ông ta nhận được.
Cú điện thoại đầu tiên là nhân viên có liên quan từ công ty xây dựng An Thịnh gọi tới, họ nói lập tức dừng hợp đồng cung ứng với công ty tiêu thụ vật liệu thép lẻ và vấn đề tài chính có liên quan sẽ được xử lý xong trong vòng ba ngày.
Nếu chỉ là một công ty xây dựng An Thịnh, tuy Kim Cường cảm thấy đáng tiếc, nhưng cũng sẽ không quá đau lòng. Vì công ty tiêu thụ vật liệu thép lẻ bọn họ chỉ là lốp xe phòng hờ của công ty xây dựng An Thịnh mà thôi.
Với thị phần 5% nguồn cung thì hoàn toàn có thể hy vọng có một ngày lốp xe phòng hờ sẽ chuyển sang chính thức.
Nhưng mà lốp xe phòng hờ chưa chuyển sang chính thức thì đã bị đá ngã, chỉ có thể nói là đáng tiếc, nhưng cũng không gây nên tổn thất thực quá lớn.
Nhưng tin tức xấu lại lần lượt xuất hiện.
Tin tức công ty xây dựng An Thịnh dừng hẳn hợp tác chỉ mới bắt đầu mà thôi. Đặc biệt là cuộc gọi thứ ba vừa rồi, công ty tiêu thụ vật liệu thép bọn họ đã mất đi một vị khách hàng quan trọng. Vì lượng mua của khách hàng kia đủ để đạt tới 15% tổng lượng tiêu thụ của công ty tiêu thụ vật liệu thép lẻ.
Chỉ vẻn vẹn một khách hàng này cũng có thể làm cho công ty tiêu thụ vật liệu thép lẻ của bọn họ bị tổn thất nghiêm trọng, thậm chí có khả năng tạo thành phản ứng dây chuyền.
Vị khách hàng quan trọng như vậy đột nhiên bỏ dở hợp tác, Kim Cường há có thể không ý thức được có chuyện rồi.
Nhưng Kim Cường suy đi nghĩ lại vẫn chắc chắn gần đây mình không đắc tội với ai.
Chẳng lẽ là…
Kim Cường đột nhiên nhìn về phía Kim Nhẫm Tuyền đang nằm ườn trên ghế sô pha.
Ngày hôm nay, Kim Nhẫm Tuyền vừa về nhà, sau đó thì các loại biến cố thi nhau tới. Kim Cường biết tính cách tệ hại của Kim Nhẫm Tuyền, ông ta không nhịn được nhíu mày.
“Kim Nhẫm Tuyền, có phải con đắc tội ai không?” Kim Cường hỏi thẳng.