Chương 625: Bị ông chủ bao nuôi?
Mười giờ mười lăm phút tối, đã gần đến giờ Tinh Quang đóng cửa.
An Lương dẫn Lý Tịch Nhan ra khỏi quán cà phê của Tinh Quang.
Lý Tịch Nhan nhỏ giọng nói: "An Lương, hôm nay em phải đi về, mẹ em đang ở nhà."
An Lương cố ý trêu chọc: "Nếu như mẹ của em không có ở nhà thì sao?"
“Hừ!” Lý Tịch Nhan chỉ hừ một tiếng, cũng không trả lời.
Hai người đến nhà để xe, sau khi lên xe, An Lương lại dùng lý do thắt dây an toàn cho Lý Tịch Nhan một lần nữa để hôn Lý Tịch Nhan.
Lần này An Lương càng không có quy tắc hơn trước!
Chỉ có thể hận mùa đông!
Đến gần mười một giờ, An Lương lái xe đến khu dân cư Thiên Lan, lần này thậm chí nhân viên an ninh của khu dân cư Thiên Lan không hề hỏi An Lương mà đã để chiếc Lamborghini Urus màu vàng tươi đi vào.
Cũng may là Lý Tịch Nhan không để ý đến chi tiết này, nếu không cô ấy sẽ phát hiện ra rằng tại sao nhân viên an ninh lại cho qua mà không hề hỏi gì cả?
Vấn đề này giống như bạn mang máy tính bảng của bạn trai đến nhà bạn thân và phát hiện ra rằng mạng Wi-Fi đã được kết nối tự động.
Phòng thứ nhất ở tầng dưới, An Lương đậu chiếc Lamborghini Urus ở ven đường, xuống xe mở cốp, lấy va li đựng hành lý ra, sau đó dắt Lý Tịch Nhan đi về phía thang máy.
“An Lương, một mình em đi lên là được rồi, mẹ em đang ở nhà!” Lý Tịch Nhan nhăn nhó nói.
“Không sao, dì biết chuyện của chúng ta.” An Lương nheo mắt cười nói.
Lý Tịch Nhan lại hừ một tiếng, nhưng lần này cô ấy để mặc cho An Lương dẫn vào thang máy.
Trước cửa phòng 1903.
Lý Tịch Nhan gõ cửa phòng, cô ấy mang theo chìa khóa nhưng nó đang ở trong vali nên lười lấy ra, vậy nên cô dứt khoát gõ cửa.
Mười mấy giây sau, Lưu Linh mở cửa lại.
Bà ấy đang mặc một bộ đồ ngủ nhung màu san hô mùa đông, khi nhìn thấy An Lương, Lưu Linh hơi sửng sốt một chút.
An Lương chủ động chào hỏi: "Chào buổi tối, dì."
Lưu Linh khẽ gật đầu: "Mau vào đi, bên ngoài lạnh lắm."
Nhìn Lý Tịch Nhan rất giống Lưu Linh, đột nhiên An Lương nghĩ đến hai chị em nhà họ Hạ. Tuy rằng Lưu Linh và Lý Tịch Nhan không thể giống nhau được như hai chị em nhà họ Hạ nhưng quả thực bọn họ rất giống nhau.
“Không được đâu dì, cháu chỉ đưa Tịch Nhan lên, cháu phải về trước đây.” An Lương giải thích.
“Còn nữa, Tịch Nhan, ngày mai anh đến đón em, buổi trưa chúng ta cùng đi ăn cơm.” An Lương nói thêm.
Lý Tịch Nhan gật đầu: "Được."
“Ngày mai gặp lại.” An Lương xua tay.
An Lương bước đến thang máy rồi rời đi.
Tại nhà Lý Tịch Nhan, Lưu Linh thản nhiên nói đùa: "Mẹ còn tưởng rằng con sẽ không về."
“Mẹ!” Lý Tịch Nhan hờn dỗi.
Lưu Linh không khỏi nhắc nhở: "Con cũng phải cẩn thận với An Lương một chút, đừng để mình phải chịu thiệt, hiểu chưa?"
Lý Tịch Nhan đáp lại với một chút không hài lòng: "Còn biết rồi, biết rồi, dài dòng quá!"
“Ôi!” Lưu Linh không nhịn được thầm thở dài, từ thái độ của Lý Tịch Nhan thì bà ấy biết được Lý Tịch Nhan đã rơi vào tay giặc, nhưng bà ấy có thể làm gì chứ?
Chẳng lẽ lại nói thẳng với Lý Tịch Nhan rằng An Lương có vấn đề sao?
Chỉ sợ là Lý Tịch Nhan sẽ không tin!
Mười phút sau, An Lương trở về nhà, vừa về đến nhà thì anh nhận được tin nhắn WeChat từ Trần Tư Vũ.
'Trần Tư Vũ: m Dương đại sư, anh nhìn xem đây là cái gì?'
'Trần Tư Vũ: "Hình ảnh".'
An Lương nhìn kỹ vào bức ảnh do Trần Tư Vũ gửi đến, đó là thư mời biểu diễn từ cuộc thi tranh tài đàn violin và piano, thật sự là cô đã thắng sao?
Còn nói đạo lý không!
An Lương vẫn luôn cho rằng Trần Tư Vũ sẽ chơi theo tiết tấu của GG trong tiếng nhạc vui vẻ, cuối cùng thì con mèo lớn của Đế Đô này cũng chỉ muốn chơi đùa một chút, không nên chơi thì vẫn chơi. không ngờ với hai đối thủ dốc hết toàn lực để tranh đua mà cô vẫn có thể thắng?
Quá không đúng rồi!
Điều này thật sự hơi quá!
'An Lương: Em thắng thật sao?'
'Trần Tư Vũ: Không tin vào thực lực của em à?'
'An Lương: Bão tố cuốn sao? Đúng là có chút thực lực!'
'Trần Tư Vũ:...'
'Trần Tư Vũ: yygq!'
'Trần Tư Vũ: Lần này quy mô của buổi biểu diễn sẽ được mở rộng hơn. Em thắng, Mộc Tâm Mỹ cũng thắng, cả Lý Kha cũng thắng. Cả ba bọn em đều được mời."
Thì ra là như vậy!
Hóa ra là cả ba người tham gia cuộc thi tranh tài nhưng cuối cùng bọn họ đều giành được thứ hạng ba sao?
An Lương không dám nói ra, anh sợ sau khi đến Đế Đô sẽ bị con mèo lớn này cắn mất!
'An Lương: Giỏi quá! Cụ thể là khi nào vậy?'
'Trần Tư Vũ: Chắc là khoảng sau Tết Nguyên tiêu một ngày, hôm đó anh có rảnh không?'
'Trần Tư Vũ: Em có thể lấy được vé xem trực tiếp.'
Tết Nguyên tiêu sẽ diễn ra vào ngày mùng tám tháng sau, thời gian đăng ký vào Học viện kinh tế Thiên Phủ là vào ngày mùng bảy và ngày mùng tám. An Lương có thể đăng ký vào ngày mùng bảy và bay thẳng đến Đế Đô vào cùng ngày đó, ngày thứ hai có thể tham gia.
'An Lương: Không có vấn đề gì!'
'An Lương: Nếu có thời gian thì ngày mùng bảy anh đến Học viện để đăng ký sau đó bay thẳng đến.'
'Trần Tư Vũ: Ngày mốt bọn em nghỉ rồi.'
Như vậy điều này là ám chỉ anh Lương sắp đi Đế Đô sao?
Điều này, xin hỏi m Dương đại sư một chút là điều này dùng để làm gì?
Hôm nay Lý Tịch Nhan trở lại, còn một tiểu hồ ly tinh. Bây giờ còn mèo lớn ám chỉ ngày mốt cô được nghỉ, anh Lương cảm thấy tình hình có chút khó khăn rồi đây!
Có vẻ như anh cần phải lập kế hoạch để xác định thời gian của mình thật tốt!
Thời gian không phải là bạn có bao nhiêu mà là bạn sử dụng nó như thế nào!
Học cách quản lý!
'An Lương: Mùng chín anh đến, có được không?'
'Trần Tư Vũ: Cũng được. Nhưng em chỉ có thể ở bên anh vào ngày 12. Em đã nói với gia đình là ngày 13 được nghỉ, nếu như lâu hơn nữa thì có thể bọn họ sẽ đến trường học để hỏi.
Ngày 12 là chủ nhật, ngày 13 là thứ hai, ngày lễ bắt đầu từ ngày 13, có vẻ hợp lý không chứ?
Cái tin tức này đúng là dồn người ta vào ngõ cụt mà!
'An Lương: Được rồi! Năm nay em định ăn Tết như thế nào?'
'Trần Tư Vũ: Dì bảy, dì tám, họ hàng rất nhiều, mấy chuyện lộn xộn ở nhà cũng còn không ít, cộng thêm mấy người muốn bám vào, chắc chắn là rất phiền phức!'
'An Lương: Vậy thì đừng lái M8 về trong dịp Tết Nguyên Đán, chỉ lái Black Badge về thôi.'
'Trần Tư Vũ: Vậy thì người họ hàng của em sẽ nói rằng em bị ông chủ bao nuôi!'
'An Lương: Chẳng lẽ anh không phải là ông chủ sao?'
'Trần Tư Vũ: Anh không phải!'
‘An Lương: ???’
'Trần Tư Vũ: Anh là ông chủ của công ty nào?'
Ôi chao?
Xem thường Lương ca sao?