Bắt Đầu Làm Thần Hào

Chương 638: Tôi có thể giúp chị nhưng lợi ích thì sao?

Chương 638: Tôi có thể giúp chị nhưng lợi ích thì sao?
Trong chiếc xe cấp cứu đi đến bệnh viện, Liễu Tâm Di yên lặng trước câu hỏi của An Lương.
Mặc dù cơ chế kiểm tra an ninh của sân bay quốc tế Đế Đô rất chặt chẽ nhưng đối phương chỉ ở phạm vi bên ngoài của sân bay mà thôi, chưa thông qua được hệ thống kiểm tra an ninh nghiêm ngặt.
Đem súng từ bên ngoài vào trong sân bay không phải là một chuyện quá khó.
Dù sao thì cũng chỉ là khu vực xuất hành trong nước, việc kiểm tra an ninh ở khu vực này cũng không được gắt gao lắm.
Nếu như đi ra ngoài khu vực, muốn mang súng vào hay thậm chí là mang lên máy bay cũng khó như lên trời!
"Chị đang điều tra vụ án nào vậy?” An Lương tự hỏi tự trả lời: “Có lẽ là nội dung tuyệt mật nên không thể nói với tôi phải không?”
Liễu Tâm Di gật đầu: “Quả thật là có liên quan đến nội dung cơ mật, theo lý mà nói, tôi thật sự là không thể nói với cậu, nhưng có ngoại lệ.”
“Đừng nói nữa, đừng nói nữa, tôi không muốn nghe." An Lương chặn họng đối phương lại.
Thấy An Lương đột nhiên chuyển ý, hai cảnh sát tuần tra phòng chống cháy nổ đi cùng cũng suýt nữa thì cười thành tiếng!
Liễu Tâm Di bất lực nhìn An Lương, con người này sao lại không giống với mọi ngày vậy?
Trong bệnh viện gần sân bay quốc tế Đê Đô nhất, các y bác sĩ đang kiểm tra tình hình cho một đối tượng nam giới tình nghi, hai cảnh sát tuần tra phòng chống cháy nổ đứng đợi ở cửa phòng y tế.
An Lương và Liễu Tâm Di ngồi nghỉ chân trên ghế ở hành lang.
Liêu Tâm Di đưa điện thoại của mình cho An Lương, ý là bảo An Lương xem tin tức trên điện thoại.
Dù gì An Lương cũng thấy hơi tò mò!
Anh cầm lấy điện thoại xem, trong điện thoại của Liễu Tâm Di hiển thị tin tức của kẻ tình nghi tên là Renwei Valarillo, năm nay hai mươi sáu tuổi.
Theo như thông tin hiện trên điện thoại của Liễu Tâm Di, người này là thành viên tổ chức Bạch Phiến của Thái Lan có tên là 'Hải Phổ'. Lần này anh ta đến nước Hạ, nhiệm vụ quan trọng nhất là liên hệ với người bán hàng, đồng thời cung cấp địa chỉ giao hàng.
Cùng với việc khoa học kĩ thuật ngày càng phát triển, nếu như thông qua các mạng lưới thông tin liên lạc hiện đại hoặc mạng Internet thì một số hoạt động giao kết bất hợp pháp sẽ có khả năng bị sàng lọc thông tin, do vậy mới bị phát hiện ra trước.
Sau khi các tổ chức hoạt động phi pháp phải trả cái giá khá chua chát thì bọn họ đã chuyển phương án nguyên thủy nhất cho nhân viên, từ đó tránh được tình huống đả kích của công nghệ cao.
Nếu không thì vừa thảo luận xong với nhau trên điện thoại về phương thức giao dịch, địa điểm giao dịch cũng như giá cả giao dịch thì mới phát hiện ra trong lúc giao dịch, địa điểm giao dịch đã bị chính phủ khống chế rồi.
Không phải đang nói đùa đấy chứ?
Liễu Tâm Di nói nhỏ: “Lần này, kế hoạch của Hải Phổ chính là vận chuyển hai tấn bạch phiến đến nước ta, cậu thử tưởng tượng xem, nếu như hai tấn bạch phiến đó được đưa vào nước ta, thì hậu quả sẽ như thế nào?”
Khả năng hậu quả sẽ vô cùng nghiêm trọng!”
“Không phải chứ?” An Lương hoài nghi: “Vận chuyển hai tấn bạch phiến đến đây, làm sao có thể xảy ra chuyện đó được?”
“Cậu không tin ư?” Liễu Tâm Di hỏi lại.
“Không tin lắm.” An Lương trả lời.
“Bây giờ công nghệ quá phát triển, có vô số kiểu phần tử phạm tội. Lấy máy bay không người lái làm ví dụ, nước Bạch Đầu Ưng bị tổn thất một số lượng lớn về máy bay không người lái, tập đoàn Bạch Phiến của Mexico đã từng dùng máy bay không người lái vận chuyển bạch phiến đến nước Bạch Đầu Ưng, tổng số lượng lên tới trên trăm tấn, cậu có tin không?” Liễu Tâm Di hỏi.
“Phạm vi tiếp giáp giữa nước Bạch Đầu Ưng và Mexico rất nhỏ, theo lý mà nói thì nước Bạch Đầu Ưng cũng rất mạnh, nhưng vì máy bay không người lái mà họ cũng bị lôi ra làm trò cười. Đường biên giới nước ta dài như vậy, chẳng lẽ không có lỗ hổng sao?” Liễu Tâm Di lại hỏi.
“Bạch phiến với độ tinh khiết cao sao?” An Lương hỏi.
“Mặc dù không có bất cứ chứng cứ gì chứng minh là bạch phiến với độ tinh khiết cao, nhưng bạch phiến mà tổ chức Hải Phổ đã từng bán, toàn bộ đều là bạch phiến tinh khiết nhất.” Liễu Tâm Di trả lời.
“Chị muốn tôi giúp chị tìm nó?” An Lương nhìn Liễu Tâm Di.
Liễu Tâm Di khẳng định: “Tôi biết cậu có lực lượng ở Thái Lan.”
“Tôi đã nắm bắt được tình hình của công ty Nhân Nghĩa An Toàn ở Thái Lan, đồng thời là cổ đông lớn thứ hai của công ty này.”
“Cục điều tra an ninh quốc gia các chị đã điều tra tôi sao?” An Lương hỏi.
Liễu Tâm Di trợn tròn mắt lên nhìn: “Đây chẳng phải là điều đương nhiên sao? Cậu làm chuyện gì, chẳng lẽ trong lòng cậu không biết? Cục điều tra an ninh quốc gia không thể điều tra cậu sao?”
“Đã điều tra được những gì?" An Lương tiện mồm hỏi.
“Không điều tra ra cái gì cả.” Liễu Tâm Di trả lời như thật: “Trước kia, chuyện có liên quan đến Giả Đức Văn, bọn tôi đều biết là do cậu làm, và còn biết là do công ty Nhân Nghĩa An Toàn làm.”
“Nhưng không có chứng cứ đúng không?” An Lương hỏi.
“Cậu đoán xem.” Liễu Tâm Di hỏi.
“Nếu như có chứng cứ, thì có phải là sẽ hát bài “Nước mắt sau song sắt” không?” An Lương nói đùa.
“Có lẽ là không đâu. Mọi người đều biết rõ chuyện của Giả Đức Văn.” Liễu Tâm Di nói.
An Lương cười nhưng không đáp lại, thay vì tin vào lời hứa của người khác, chi bằng tin vào chính năng lực của mình, đồng thời nâng cao giá trị bản thân.
Nếu như giá trị bản thân của An Lương được nâng cao, cho dù một số chuyện thật sự có manh mối thì có lẽ là cũng sẽ khuất mắt cho qua?
Giống như khoản vay của các xí nghiệp vậy, rõ ràng biết là khoản nợ xấu, nhưng ngân hàng và chính phủ vẫn cứu nó bởi vì nó có giá trị tồn tại mà thôi.
“Nếu như tôi giúp chị thì có lợi ích gì không?” An Lương nhìn Liễu Tâm Di cười hỏi.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất