Chương 640: Nghe nói các anh mất đồ?
Quốc Tân quán, Phương Phỉ Uyển.
Đối với ám chỉ điên cuồng của An Lương, sao Hoàng Quốc Tường có thể không rõ?
Sự thật đúng như An Lương nói, nếu hai tấn bạch phiến của tổ chức Hải Phổ đã tiến vào nước Hạ, chỉ cần có tình báo cụ thể, đương nhiên cục điều tra an ninh quốc gia có thể tận diệt.
Nhưng nếu hai tấn bạch phiến của tổ chức Hải Phổ vẫn chưa vào nước Hạ thì sao?
Nhân viên công tác cục điều tra an ninh quốc gia nước Hạ phải vào Thái Lan, nếu bị phát hiện thì đó là vấn đề lớn và có khả năng tạo thành một trận tranh cãi quốc tế.
Theo như cách nói của An Lương, nếu bạch phiến của tổ chức Hải Phổ ở Thái Lan, Công ty Nhân Nghĩa An Toàn sẽ giúp cục điều tra an toàn quốc gia bọn họ giải quyết phiền toái.
Nhìn Hoàng Quốc Tường im lặng, An Lương bổ sung: “Đương nhiên lúc Công ty Nhân Nghĩa An Toàn chúng tôi hành động có khả năng sẽ thiếu nhân lực, vậy nên chúng tôi cần phải tuyển thêm một vài người.”
Hoàng Quốc Tường hiểu ngay trong năm giây!
Ý An Lương là nếu cục điều tra an toàn quốc gia không yên tâm Công ty Nhân Nghĩa An Toàn, ví dụ như Công ty Nhân Nghĩa An Toàn đen ăn đen lại còn muốn lấy được lợi ích từ cục điều tra an toàn quốc gia, thế rồi nuốt hết chỗ bạch phiến của tổ chức Hải Phổ.
Để tránh tình huống như vậy, cục điều tra an toàn quốc gia có thể sắp xếp vài người gia nhập Công ty Nhân Nghĩa An Toàn, tham gia toàn bộ hành trình hành động.
“Đúng vậy, nếu chúng tôi thu được bạch phiến...” An Lương cố ý tạm ngừng, anh nhìn Hoàng Quốc Tường.
Hoàng Quốc Tường cũng nhìn An Lương, đợi An Lương trả lời.
“Dù thu được bao nhiêu chúng tôi vẫn sẽ để nguyên tặng cho các anh. Về phần các anh muốn sắp xếp thế nào thì đó là chuyện của các anh. Đương nhiên, nếu nhóm anh muốn chuyển về làm chiến lợi phẩm tuyên truyền, chúng tôi cũng có thể cung cấp tiện ích hỗ trợ nhất định.” An Lương nói ra đáp án của mình
Tuy bạch phiến có độ tinh khiết cao vô cùng đáng giá, nhưng như vậy thì sao?
Có chút tiền không thể chạm vào được!
Bây giờ An Lương đã là thiên hồ bắt đầu, hơn nữa muốn bài gì nhất định sẽ sờ được bài đó, tại sao còn muốn đụng vào những thứ không thể đụng vào này?
Hoàng Quốc Tường thở dài nhẹ nhõm một hơi, trong mắt anh ta hiện lên vẻ tán thưởng.
“Công ty Nhân Nghĩa An Toàn các cậu cần trợ giúp gì?” Hoàng Quốc Tường bắt đầu có khuynh hướng nghiêng về phương án này.
“Nếu bạch phiến của tổ chức Hải Phổ đã ở trong nước, tất cả những gì chúng ta vừa mới thảo luận đều trở nên vô hiệu, các anh chuẩn bị cho tôi cờ thưởng là xong!” An Lương lặp lại.
“Nhưng nếu bạch phiến của Hải Phổ còn ở Thái Lan, hơn nữa chúng tôi còn yểm trợ các anh giải quyết chuyện này, chúng tôi hy vọng các anh mời chúng tôi điều tra một sự việc.” An Lương giải thích.
“Tôi nghe nói gần đây ở nơi nào đó đã bị mất một vài thiết bị QN2, hình như có hết 50 kiện, chúng tôi hy vọng có thể giúp các anh điều tra việc này.” An Lương điên cuồng ám chỉ.
Hoàng Quốc Tường vẫn hiểu ra ngay điều mà An Lương đang ám chỉ.
Thiết bị QN2 là tên lửa chiến đấu cá nhân tiên tiến nhất của nước Hạ hiện nay, có tính cơ động siêu cao, mỗi binh sĩ có thể mang theo sáu cái, phạm vi tấn công 2 km, hơn nữa có khả năng tự động khóa mục tiêu.
Loại tên lửa tự động cá nhân này có thể phá tan một chiếc xe, cố định mục tiêu, thậm chí là vũ khí cực kỳ lợi hại đối với phi cơ trực thăng!
Còn về súng phóng lựu?
Trời ơi!
Thời đại thay đổi rồi!
Đã là năm 2020 mà còn chơi cái gì mà súng Bazooka nữa?
Phi cơ trực thăng tùy tiện cũng có thể né đồ vật được không?
Nếu đổi thành QN2, phi cơ trực thăng trốn một cái thử xem?
“Không thể được!” Hoàng Quốc Tường từ chối quyết liệt.
An Lương cười đáp lại: “Hay là các anh đã điều tra rõ ràng số lượng mất đi rồi?”
Đây là đang cò kè mặc cả!
Hoàng Quốc Tường phủ định đáp lại: “Tình báo của cậu đã lầm rồi! Chúng tôi không hề bị mất thiết bị QN2.”
“Vậy tiếc quá nhỉ!” An Lương biểu đạt ý định hủy hợp tác: “Tốc độ phục vụ đồ ăn ở Quốc Tân quán có hơi chậm!”
“Để tôi đi giục bọn họ!” Hoàng Quốc Tường nói tiếp, anh ta thuận thế đi ra khỏi box.
Chu Thế Văn yên lặng đứng dậy: “Tôi đi vệ sinh.”
An Lương hoàn toàn không quan tâm hai người, bọn họ chỉ đơn giản là đổi chỗ thương lượng, thậm chí là muốn xin chỉ thị một chút mà thôi.
Liễu Tâm Di nhìn Hoàng Quốc Tường và Chu Thế Văn rời đi, cô hạ giọng nói: “An Lương, bọn họ là...”
An Lương lập tức ngắt lời Liễu Tâm Di: “Tôi vừa nói rồi, tôi không muốn biết bọn họ là ai, hôm nay chúng ta chỉ cần ăn cơm và chém gió một chút thôi.”
Nếu chuyện đàm phán thành công, đương nhiên tất cả đều vui vẻ!
Nếu đàm phán thất bại, chuyện hôm nay sẽ không tồn tại nữa, đúng là An Lương không muốn biết quá nhiều chuyện.
Liễu Tâm Di gật đầu hiểu ra.
“Hai tấn bạch phiến, cậu không hứng thú chút nào sao?” Liễu Tâm Di tò mò dò hỏi.
“10 ức?” An Lương hỏi lại.
“Gần như vậy.” Liễu Tâm Di đáp lại.
“Chỉ 10 ức mà muốn tôi để ý à?” An Lương cười nhạo: “Được rồi, nếu chị nghe không hiểu thì chị đợi lát nữa ăn cơm, thừa dịp còn độc thân ăn nhiều rau dưa một chút đi!”
“Sao cậu biết tôi còn độc thân?” Liễu Tâm Di bất mãn hỏi lại.
Chắc là vì điểm bản chất thuần khiết là 100?
Hơn nữa với đặc thù đơn vị công tác của Liễu Tâm Di, người bình thường sao có thể chịu được?
Dù sao An Lương cũng tỏ vẻ mình không chịu được!
Theo như tình huống mà Liễu Tâm Di lộ ra, An Lương có thể kết luận cô biết mình là người đàn ông tốt, hơn nữa cũng biết sự tồn tại của Trần Tư Vũ với Dương Mậu Di và Lý Tịch Nhan.
Dù sao cũng là nhân viên làm việc ở cục điều tra an toàn quốc gia, nếu người này làm bạn gái thì còn trông cậy gì việc mình có thêm người nữa?